Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 370
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:43:04
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Thời An hiếm khi khen ngợi : “Ra ngoài quan vài năm, quả nhiên tiến bộ .”
Lộ Thư Vũ hùa theo: “ là mưu mẹo nhiều hơn .”
Hàn Tiêu lập tức tự mãn, nhếch môi : “Ngày ngày chơi với hai các , đồng liêu mưu mẹo còn hơn cả rây sàng, tiến bộ cũng khó.”
Lộ Thư Vũ vội vàng phủi sạch quan hệ: “Không liên quan gì đến , chỉ là một kẻ phế vật thi Hội cũng đỗ.”
Hàn Tiêu hờn trách: “Biểu ca, là thế tử của Cẩm Hương Hầu, tương lai sẽ là Cẩm Hương Hầu, cần gì khổ cực như chúng , những tước vị thừa kế, bôn ba quan?”
Tống Thời An thản nhiên : "Ồ, đó là thôi, nếu gì bất ngờ thì vẫn tước vị để thừa kế."
Sau khi Thái tử tỷ phu lên ngôi, sẽ phong cho cha của , Tống Chấn Đình, Thừa Ân Công.
Mặc dù tước vị giống như Cẩm Hương Hầu thể truyền đời mãi mãi, mà sẽ giáng cấp khi kế vị, đến tước Bá là dừng , nhưng cũng thể truyền ba đời.
Không chỉ bản thể thừa kế tước vị, mà những đứa con mang họ Tống cũng sẽ thừa kế tước vị.
Hàn Tiêu: "..."
Quên mất chuyện .
Hắn hậm hực : "Được , các đều tước vị để thừa kế, chỉ là khổ mệnh, chẳng gì để thừa kế, chỉ tự thi đỗ tiến sĩ, cố gắng lăn lộn quan trường."
Tống Thời An thản nhiên đáp: "Chúng cùng khoa thi đó, là Trạng nguyên đầu bảng, còn là đồng tiến sĩ cuối cùng."
Chẳng là thi cử ? Nói cứ như ai từng thi cử .
Hàn Tiêu: "..."
Giờ còn gì nữa đây?
Nói gì cũng sai cả!
Hắn bực tức cầm lấy chén rượu, : "Được , , gì cũng sai, uống rượu chắc sai chứ?"
Tống Thời An khẽ mỉm : "Được, tối nay rượu thịt cứ thoải mái, dù thê tử của tiền, trả mà."
Lộ Thư Vũ bật : "Cả kinh thành đều Tống đại nhân Tống Thời An mỗi ngoài uống rượu đều ghi sổ cho Khương nương tử."
Tống Thời An những hổ mà còn tự hào: "Không còn cách nào, rể nhà , trong tay bao nhiêu tiền, ngoài uống rượu ghi sổ cho thê tử thì ghi cho ai?"
Hàn Tiêu chủ đề thu hút, đặt chén rượu xuống, khó hiểu hỏi: "Tống , bổng lộc, còn cửa tiệm và trang viên do gia gia để , tiền?"
Tống Thời An đắc ý đáp: "Ta giao hết bổng lộc, cửa tiệm và trang viên cho nương tử quản ."
Hàn Tiêu: "..."
Lộ Thư Vũ: "..."
Ngươi đắc ý cái gì chứ?
TBC
Ngươi đường đường là trưởng tử của nhà họ Tống, là quan nhị phẩm của Lại bộ, thế mà ngay cả mấy lượng bạc để mời uống rượu cũng , đó là chuyện đáng tự hào ?
Tống Thời An tất nhiên là tự hào: "Nương tử của giỏi quản lý tiền bạc, còn sinh lời, để nàng quản lý, con cái của chúng sẽ nhiều tài sản hơn để chia."
Điều thì hai thể phản bác.
Nhất là Lộ Thư Vũ, thê tử Tiêu thị của là khách hàng trung thành của tiệm phấn son Hương Tuyết, mỗi tháng chi phí cho việc lên tới hơn trăm lượng bạc.
Cái gì nhỉ? Nàng đang mang thai thể trang điểm?
Đây chính là sự quỷ quyệt của Khương nương tử, mặc dù mang thai thể trang điểm, nhưng vẫn thể dưỡng da.
Nào là nước hoa hồng, kem dưỡng, tinh chất, kem chống nắng, nước tẩy trang và bông tẩy trang, nhiều đến mức đếm xuể.
Sau đó Tống Thời An nhẹ: "Nương tử của , nam nhân tiền sẽ hư, nên cho giữ tiền trong tay. Đáng tiếc là thê tử các sự giác ngộ , nếu thì các lấy tiền nạp nuôi thông phòng? À, còn việc ngoài uống rượu hoa nữa. Nếu các giống như , mỗi ngoài uống rượu đều ghi sổ cho thê tử, dù cho các mười lá gan, các cũng chẳng dám uống rượu hoa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-370.html.]
Lộ Thư Vũ: "..."
Hàn Tiêu: "..."
Hàn Tiêu lập tức lóc: "Tống của ơi, lời chỉ mặt chúng thôi thì , đừng mặt thê tử chúng , nếu thì ngày tháng yên bình của và biểu ca sẽ chấm dứt mất!"
Lộ Thư Vũ cũng hoảng sợ : "Nạp nuôi thông phòng thì thôi, tiền công quỹ lo liệu, nhưng nếu thể ngoài uống rượu hoa, gặp Tiểu Phượng nương của , sẽ buồn c.h.ế.t mất."
Tống Thời An liếc xéo mỗi một cái, hề hài lòng với những hành vi chung thủy của họ, hừ lạnh một tiếng: “Ta rảnh như , nhưng thê tử của gì mặt các nàng , thể quản . Nếu , các tự tìm nàng, bảo nàng ngậm miệng , đừng bậy?”
Cái tên Lộ Thư Vũ , thê tử còn đang mang thai mà vẫn nhớ đến chuyện tửu lầu uống rượu hoa, thật đúng là kẻ đào hoa. Nếu dám chạy đến mặt Khương Xuân linh tinh, thì dù Khương nương tử nể mặt Tiêu thị tặng hạt dưa ngũ vị, nàng cũng sẽ cho một trận đòn nên .
Lộ Thư Vũ bất lực : “Huynh , chúng đắc tội với , bày kế hại chúng đánh ?”
Hàn Tiêu cũng hét lên: “ , cả kinh thành ai mà chẳng Khương nương tử chỉ cần ý là động tay động chân? Nàng thậm chí còn dám đánh cả Quận chúa, bọn chẳng nhân vật tai to mặt lớn gì, đến mặt nàng thì chỉ nước đánh mà thôi!”
Tống Thời An vẫn giữ vẻ mặt trêu ngươi: “Các cầu xin , cầu , lẽ sẽ đồng ý vài lời ho mặt thê tử, để nàng dạy thê tử các cách trị phu quân.”
Hàn Tiêu ngay lập tức cúi đầu nịnh nọt, rót rượu cho Tống Thời An, đưa chén rượu đến mặt , gật đầu cúi : “Tống uống rượu .”
Lộ Thư Vũ cũng cầm đũa công cộng, gắp một miếng củ sen cho Tống Thời An, : “Huynh ăn .”
Hai tranh việc của hầu và nhân viên Phàn Lâu, hầu hạ Tống Thời An uống rượu, ăn uống.
Tống Thời An tận hưởng sự phục vụ của hai đồng liêu, cảm thấy vô cùng hài lòng.
*
Tống Thời An vui vẻ ở Phàn Lâu bao nhiêu thì đường về càng cảm thấy rối rắm bấy nhiêu.
Giữa đường, thậm chí còn dặn phu xe chạy chậm .
Phu xe nghĩ rằng đại gia uống quá nhiều rượu, sợ lắc lư khó chịu, liền vội vàng giảm tốc độ.
Phàn Lâu cách nhà họ Tống ở ngõ Quế Hoa cũng xa lắm, dù chậm thêm chút nữa thì cũng chỉ kéo dài nửa khắc, xe ngựa cuối cùng cũng lăn bánh cổng nhà họ Tống.
Tống Thời An mang theo rượu nồng nặc, nặng nề bước Đan Quế Viện.
Khương Xuân thấy , mỉm : “Ta đoán là phu quân cũng sắp về .”
Tống Thời An kín đáo quan sát sắc mặt của nàng, thấy thần sắc nàng điềm tĩnh, khóe môi khẽ mỉm , tay cầm một nắm hạt dưa, bàn còn một đĩa hạt dưa lột vỏ chất thành nửa đĩa.
Có vẻ tâm trạng nàng , còn nhã hứng ăn hạt dưa.
Như thể , tối qua khi say rượu, miệng lưỡi vẫn còn kín đáo, hề điều gì nên ?
Nếu , lúc thứ đối mặt lẽ là nắm đ.ấ.m sắt của nàng hoặc cuộc thẩm vấn nghiêm khắc .
Cảm giác như lo lắng uổng công cả một ngày!
Tống Thời An thầm thở phào nhẹ nhõm, : "Đều tại Lộ Thư Vũ với Hàn Tiêu, hai uống nhiều rượu, kéo huyên thuyên mãi ngừng, thì về từ sớm ."
Quả quyết đổ cho bằng hữu, câu: "Đạo hữu c.h.ế.t chứ bần đạo c.h.ế.t mà."
Khương Xuân bảo Quế Chi mang y phục thường ngày tới, : "Chàng mau tắm y phục , mùi rượu, cẩn thận kẻo ảnh hưởng đến con chúng ."
Tống Thời An lập tức đáp: "Được, tắm ngay."
Nói xong, nhận lấy y phục từ tay Quế Chi về phía phòng tắm.
Sau lưng , Khương Xuân nhếch miệng khẩy.
Vừa lúc bước , bộ dáng lo lắng cùng căng thẳng tuyệt thể giả , hiển nhiên cũng nghi ngờ tối qua say rượu thể điều nên .
Bằng , chuyện mời Lộ Thư Vũ và Hàn Tiêu uống rượu sớm sai về báo cáo với nàng, lúc cũng là quá muộn, mang vẻ mặt lo lắng như thế?
Tên , quả nhiên là kẻ tâm tư kín đáo.