Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 376
Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:18:24
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có điều, lũ gia đinh trong phủ liệu kín miệng quá ?
Khương Xuân việc trong ngăn bí mật của xe ngựa trong phủ mà bà là đại thái thái quản lý nội vụ hề .
Chắc chắn là do lũ chúng sợ quyền uy của Khương Xuân nên dám hé răng.
Thôi thì thôi, dù nó cũng điều gì , hà tất chấp nhặt với nó gì?
Trang thị khuyên Tằng nương tử: "Vũ đại phu nhân, chúng nên về thôi, ở đây cũng chẳng giúp gì, chỉ vướng bọn chúng thêm."
Nếu kẻ đến thật, ngoài việc tự lo , bọn chúng còn bảo vệ chúng nữa, chẳng gây thêm phiền phức ?
Tằng nương tử tuy trong lòng vẫn lo lắng cho Vũ Thành Lan, nhưng Trang thị mở lời, bà cũng tiện từ chối, chỉ thể gật đầu đáp: "Bà đúng, chúng về thôi."
Khương Xuân chia một nửa gia đinh , bảo họ hộ tống Trang thị trở về, còn ở để chuẩn ứng phó kẻ địch.
Vũ Thành Lan cũng học theo, để một nửa gia đinh ở .
gia đinh nhà họ Vũ vốn nhiều, một nửa cũng chỉ bốn , còn hơn .
Sự thật chứng minh, Khương Xuân đoán đúng.
Quận chúa An Bình lẽ sắp xếp từ , nếu Vũ Thành Lan gặp nạn thì càng , còn nếu , những kẻ mai phục sẵn sẽ nhảy bù đắp cho thất bại.
"Giết Vũ Thành Lan là nhất, nếu g.i.ế.c nàng thì tiêu hủy dấu vết của mấy con ngựa gặp chuyện."
Các nàng đợi bên đường mới một khắc, thấy mười tên hắc y nhân bịt mặt cưỡi ngựa từ con đường đất bên cạnh quan đạo xông tới.
Năm tên xông thẳng về phía Vũ Thành Lan, năm tên còn nhắm hai con ngựa điên đang buộc gốc cây.
Còn Khương Xuân, nàng ngay cạnh hai con ngựa điên , vì thế hắc y nhân lập tức tay với nàng, xem nàng như một chướng ngại vật cản đường.
Đã lâu lắm nàng dùng đại đao, suốt nửa năm qua chỉ học quyền cước với Ngụy An Thành, đại đao của nguyên chủ cũng nàng cất phòng luyện công.
thanh đại đao giấu trong ngăn bí mật của xe ngựa là thứ nàng nhờ thợ rèn tạo theo mẫu của nguyên chủ.
Giờ đây, nàng vung vẩy thanh đại đao mới tinh, khiến nó tạo từng luồng gió mạnh mẽ. Chỉ trong thoáng chốc, nàng tìm cảm giác xưa .
Càng đánh, nàng càng hăng.
Năm xưa, nàng từng dùng thanh đại đao để đối phó với gia đinh của Lưu Khải Đàm.
Khi đó nàng võ công, chỉ dựa sức mạnh thô, dùng đại đao như cây gậy như ý, bất kể gì cũng đánh loạn xạ.
Giờ đây, nàng hiển nhiên kỹ xảo hơn nhiều.
Muốn dùng sống đao thì dùng sống đao, đánh trúng bộ phận nào hắc y nhân thì đánh trúng bộ phận đó, gần như hề uổng công.
, nàng dùng sống đao, bởi nàng giữ sống.
Sau khi đánh gục năm tên hắc y nhân, nàng lập tức chạy hỗ trợ Vũ Thành Lan, đánh gục thêm hai tên nữa.
Ba tên còn , nhờ sự giúp đỡ của gia đinh hai nhà, Vũ Thành Lan cũng nhanh chóng hạ gục chúng xuống đất.
Khương Xuân kịp thời lên tiếng nhắc nhở Vũ Thành Lan: "Để sống."
Vũ Thành Lan liền đáp: "Được."
Hắc y nhân đánh ngã thấy lời , lập tức kẻ "phụt" một tiếng phun một ngụm máu, đó tắt thở mà chết.
Khương Xuân: "..."
Đây chính là tử sĩ trong truyền thuyết ?
Nàng mắt nhanh tay lẹ, một tay chộp lấy cằm của một tên hắc y nhân, đó "rắc" một tiếng, nàng lập tức tháo khớp hàm của .
Cùng lúc đó, tám tên hắc y nhân còn đều đồng loạt cắn độc tự sát, t.h.i t.h.ể la liệt khắp nơi.
Hai tên hắc y nhân Khương Xuân tháo khớp hàm định đưa tay cắt cổ, nàng nhanh tay "rắc rắc" bốn tiếng, tháo luôn khớp vai của chúng.
Cả hai vẫn từ bỏ ý định, mắt chuyển sang đôi chân của .
Khương Xuân liền vung đại đao, dùng sống đao gõ mạnh mỗi chân của bọn chúng, lập tức gãy chân chúng.
Nàng hề cảm thấy khó chịu trong lòng.
Nàng ngược đãi tù binh, chỉ là đang tìm cách cứu mạng chúng mà thôi.
Hơn nữa, dù g.i.ế.c chúng thật, Khương Xuân cũng chẳng cảm thấy áy náy, suy cho cùng là bọn chúng tay .
Kẻ g.i.ế.c , chuẩn tinh thần g.i.ế.c ngược .
Khương Xuân về phía Vũ Thành Lan, hỏi: "Không chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-376.html.]
Vũ Thành Lan lắc đầu: "Ta , chỉ là gia đinh thương."
Khương Xuân ngẩng đầu , thấy hai thương, một là gia đinh của Tống gia, một là gia đinh của Vũ gia.
Tống gia gia thương nặng, chỉ là vết thương ngoài da. Nàng dùng khăn mồ hôi của , buộc chặt phần cánh tay .
Gia đinh Vũ gia thì thương nặng hơn, vẻ như chân gãy, đất rên rỉ ngừng.
Khương Xuân sai từ xe ngựa mang xuống một chiếc bàn , nàng dùng đại đao chặt thành hai tấm ván gỗ để nẹp, đó dùng khăn mồ hôi của buộc nẹp chân .
Nàng bảo khiêng bọn họ lên xe ngựa của Vũ Thành Lan, cử hai đánh xe đưa họ về Tống gia: "Đưa về phủ của chúng , gọi phủ y Tào đại phu đến chữa trị cho họ."
*
Qua thêm một khắc nữa, bụi đất quan đạo cuồn cuộn bay lên, hơn chục con tuấn mã phi nước đại từ hướng kinh thành lao tới.
Vũ Thành Lan lập tức cảnh giác, siết chặt thanh đại đao trong tay, với Khương Xuân: "Đại nãi nãi, thích khách đến ?"
Khương Xuân lắc đầu: "Chắc ."
Nơi là ngoại ô kinh thành, gì thích khách nào công khai chạy từ hướng kinh thành đến để hành thích? Không ai tự dâng đầu cho khác như .
Đám hắc y nhân mai phục sẵn ở con đường đất bên cạnh quan đạo, khi g.i.ế.c chắc chắn cũng sẽ rút lui theo đường đất.
Chờ thêm một lúc, Khương Xuân từ xa trông thấy dáng vẻ của dẫn đầu, khóe miệng nàng lập tức cong lên.
Người đến ai khác chính là Tống Thời An. Hắn mặc quan bào màu đỏ sậm, đầu đội mũ ô sa, gương mặt đen như đáy nồi, một tay siết chặt dây cương, tay còn vung roi quất mạnh ngựa.
Bộ dạng như thể chỉ hận thể mọc cánh mà bay đến.
Sao tin nhanh như ? Hắn đang việc tại quan phủ của Lại bộ ?
mà thể đích đến đây, trong lòng Khương Xuân vẫn vui.
Điều đó chứng tỏ để tâm đến nàng, lo sợ nàng gặp chuyện .
Lát nữa nàng sẽ diễn màn "huhuhu" tỏ vẻ sợ hãi, ngất trong lòng .
Chúng , những nữ tử thời cổ đại mới mẻ, thể thuần ngựa, g.i.ế.c địch, cũng thể đóng vai nhu nhược.
TBC
Nhìn thấy Tống Thời An sắp đến gần, Khương Xuân lập tức ném thanh đại đao trong tay xuống đất.
Nàng rút một chiếc khăn lụa từ trong n.g.ự.c , che miệng , hình thì lảo đảo, thỉnh thoảng còn run lên vài cái.
là một đóa hoa trắng nhỏ đáng thương.
Vũ Thành Lan nàng thế cũng học theo, vội vàng ném thanh đại đao trong tay xuống đất, nhanh chóng lùi , tránh xa đám t.h.i t.h.ể một chút.
Tống Thời An từ xa thấy Khương Xuân đang , lập tức đau lòng chịu nổi, hai chân siết chặt bụng ngựa, cây roi trong tay vung lên liên tục tạo thành ảo ảnh.
Đến mặt Khương Xuân, đột ngột siết dây cương.
Con huyết mã giương cao hai chân , miệng phát một tiếng hí dài.
Tống Thời An đợi ngựa chạm đất nhanh chóng nhảy xuống, tiện tay quăng cây roi tay một gia đinh, lao đến bên Khương Xuân.
Hắn dùng hai tay nắm chặt lấy vai nàng, lo lắng hỏi: "Nương tử, nàng thương ở ?"
Khương Xuân lập tức như cành liễu mềm mại, nhẹ nhàng ngã lòng , má áp lên n.g.ự.c .
Khương Xuân : “Phu quân, còn tưởng kiếp sẽ còn cơ hội gặp nữa, hu hu hu, sợ lắm.”
Tống Thời An theo lời nàng mà tưởng tượng cảnh nếu nàng chẳng may mất mạng ở đây, khi đến nơi chỉ thấy t.h.i t.h.ể nàng còn nguyên vẹn...
Ngay lập tức, thở của như ngưng .
Trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi và hoảng loạn khổng lồ, thể khỏi run rẩy.
Khương Xuân đang tựa trong lòng , giả vờ lấy khăn lụa lau nước mắt, cứ cách một lúc run lên vài cái.
Run mãi mà cảm thấy gì đó , tại như đang máy kéo, cả cứ rung lên?
Nàng ngẩng đầu .
Trời ơi, Tống Thời An mắt đỏ hoe, nước mắt từng giọt lớn rơi khỏi khóe mắt, cả run rẩy như một đóa hoa nhỏ trong gió...
Khương Xuân: "..."
Không chứ, vô tình giành mất phần diễn của như !
Rốt cuộc là ai thích khách ám sát đây, ?
Thật khiến dở dở .