Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 377

Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:18:26
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ngạc nhiên nhất chính là đám quan viên Đại Lý Tự phía , bọn họ tận mắt thấy Tống thị lang chạy đến bên phu nhân của , ôm nàng lòng, vài câu thì thành một dòng sông.

A, chuyện

Đường đường là một nam tử hán đại trượng phu, chảy m.á.u chảy nước mắt, thể gục trong lòng nương tử mà đến run cả như ?

Thật quá mất mặt!

Không lẽ bọn họ sẽ g.i.ế.c diệt khẩu?

Mọi đồng loạt sang trưởng đoàn của , Thiếu khanh Đại Lý Tự - La Cẩn.

La Cẩn: “...”

Nhìn gì? Ta vốn xuất hàn môn, còn lo lắng hơn các ngươi, những vững ở kinh thành !

Trước mặt bao nhiêu như thế, nếu Khương Xuân dỗ dành Tống Thời An, thì ít nhiều cũng sẽ tổn hại đến uy nghiêm của .

—Dù thì Tống thị lang đến mức cũng chẳng còn mấy phần uy nghiêm nữa.

Nàng chỉ còn cách lớn tiếng “huhuhu”: “Phu quân, sợ quá, suýt chút nữa, chỉ suýt chút nữa thôi, c.h.ế.t tay bọn thích khách .”

Mọi theo lời nàng xung quanh.

Ngay lập tức, ai nấy đều khỏi co giật khóe miệng, cảm thấy còn lời nào để .

Cách vị Khương nương tử hơn mười bước, bảy tám tên hắc y nhân ngổn ngang, c.h.ế.t còn nghi ngờ gì nữa.

Quần áo bọn chúng rách rưới, mỗi đều mấy vết thương.

Những vết thương sâu đến lộ cả xương, m.á.u tươi chảy lênh láng, nhuộm đỏ cả mặt đất bên lẫn xung quanh.

Hoàng Phủ Tác tinh mắt phát hiện cách đó xa còn hai tên hắc y nhân, hai n.g.ự.c vẫn còn phập phồng, hiển nhiên chết.

Hắn kích động : “Có sống!”

La Cẩn lập tức nhảy xuống ngựa, dẫn theo nha dịch chạy đến chỗ hai đó.

Mấy nha dịch tiến lên xem xét, một bẩm báo với La Cẩn: "Thiếu khanh, hai vẫn còn sống, nhưng chân gãy, cằm và cánh tay trật khớp."

Hoàng Phủ Tác, kiểm tra thi thể, cũng bẩm báo: "Thiếu khanh, những tuy vết thương do đao kiếm, nhưng c.h.ế.t vì trúng độc. Trong miệng họ còn sót chất độc, chắc là tự vẫn bằng thuốc độc."

La Cẩn lập tức hiểu : "Thì miệng giấu độc, bảo hai còn sống trật cằm."

Miệng giấu độc, khi sự việc bại lộ liền nhanh chóng tự vẫn, đây rõ ràng là hành vi của những kẻ tử sĩ.

La Cẩn lập tức thấy đau đầu.

Những kẻ tử sĩ gia đình nào cũng thể nuôi dưỡng, điều đó cho thấy ám sát và kẻ đều phận cao quý.

Rõ ràng đây là một vụ án khó nhằn.

Hắn cố tình với một gia đinh bên cạnh: "Các võ nghệ quả thật tệ, thể dễ dàng bắt mười tên thích khách như ."

Tên gia đinh là nhà họ Vũ, mưu kế gì, liền đắc ý : "Có Tống đại nãi nãi và đại cô nương của chúng là cao thủ, thêm mười tên nữa chúng cũng thể hạ gục!"

Khương Xuân: "..."

Vũ Thành Lan: "..."

Khương Xuân lập tức chuyển hướng, ôm lấy giọng yếu đuối: "Hu hu hu, mới chỉ học võ nửa năm, mấy cái công phu mèo cào đó thể gì? Ta sợ c.h.ế.t ! May mà Vũ đại cô nương, nếu mất mạng . Phu quân, chúng cảm ơn nàng cho tử tế."

Vũ Thành Lan: "..."

Một nàng tiêu diệt sáu tên, bắt sống hai tên, còn với sự giúp sức của gia đinh hai nhà mới tiêu diệt hai tên, rốt cuộc ai mới là cao thủ đây?

giờ nàng đổ hết lên đầu , cũng chẳng dám đẩy trở .

đây từng giành vị trí quán quân trong cuộc thi võ, nhận trách nhiệm cũng .

Hơn nữa, chuyện hôm nay, tám phần là nhằm .

Không thể để Tống đại nãi nãi cứu mạng chịu trách nhiệm .

Sau khi suy nghĩ thấu đáo, Vũ Thành Lan nhẹ ho một tiếng, với La Cẩn: "Thiếu khanh đại nhân, phiền ngài cho kiểm tra hai con ngựa đột nhiên phát điên , hình như điều gì đó ."

Nàng chỉ hai con ngựa đang thoi thóp bên gốc cây bên đường.

La Cẩn lệnh cho Hoàng Phủ Tác: "Lão Hoàng, ngươi qua xem thử."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-377.html.]

Hoàng Phủ Tác liền kiểm tra.

Hiện trường nhất thời trở nên im ắng.

Khương Xuân liền nhân cơ hội yếu đuối: "Phu quân, m.ô.n.g đau quá, hu hu hu… Vừa nãy để khống chế ngựa điên, leo lên nóc xe, từ đó nhảy xuống lưng ngựa, suýt nữa m.ô.n.g vỡ thành tám mảnh ."

Tống Thời An nhẹ giọng dỗ dành: "Đợi về nhà, vi phu sẽ xoa bóp giúp nàng, tan vết bầm là sẽ đau nữa."

Khương Xuân giọng nũng nịu: "Vậy phu quân xoa bóp thật cho nhé."

Mọi đang dỏng tai động tĩnh: "..."

Chuyện ... bọn họ thể ?

Thế , họ thực sự sẽ diệt khẩu?

Một lúc , mới hiểu , vị Khương nương tử quả thật to gan lớn mật, còn đang mang thai mà vẫn dám leo lên nóc xe, nhảy từ đó xuống lưng con ngựa điên đang chạy.

Nếu chỉ cần khống chế góc độ, mà rơi xuống đất, thì ngựa giẫm đạp thì cũng bánh xe nghiền qua, chắc chắn là một xác hai mạng.

Tống Thời An cũng nghĩ đến điều , lập tức lo sợ mà siết chặt vòng tay, run rẩy rơi lệ, đồng thời dùng giọng lạnh lùng như băng giá ngàn năm mà : "Ta sẽ khiến kẻ hại nàng trả giá!"

Dù đang , nhưng vẫn quan sát phía, sớm nhận thấy tại hiện trường chỉ một cỗ xe ngựa xa hoa với bánh xe đỏ.

Điều lên điều gì?

Chứng tỏ Khương Xuân cùng chung xe với Vũ Thành Lan.

Khương Xuân thường ngày ngoài ít, lúc thì về nhà đẻ, lúc thì cửa hàng vải ở Tây Thị, lúc thì đến hiệu son phấn ở Đông Thị.

Ngay cả điền trang ở ngoại ô, nàng cũng thường lui tới.

nào cũng bình an vô sự, ai điều dám động đến nàng, dám vuốt râu hùm.

Vậy mà , chung xe với Vũ Thành Lan, xảy chuyện.

Rõ ràng vụ ám sát nhằm Khương Xuân, mà là Vũ Thành Lan.

Vũ Thành Lan, chỉ là một nữ nhi của một võ quan phẩm bậc năm, gia tộc sủng ái, gì đáng để khác điều động tử sĩ ám sát nàng chứ?

Ngoại trừ cuộc hôn sự đang bàn bạc với nhà họ Tống.

Vậy thì kẻ chuyện quá rõ ràng, ai khác ngoài An Bình quận chúa, đang nhắm đến Tống Thời Thiền.

TBC

Mặc dù An Bình quận chúa nhắm Khương Xuân, nàng chỉ vô tình gặp nạn, nhưng Tống Thời An quan tâm điều đó.

Ai dám kinh hãi thê tử của , suýt nữa khiến nàng mất mạng, thì sẽ tìm kẻ đó tính sổ!

An Bình quận chúa ? Cứ chờ đấy!

Hoàng Phủ Tác là một pháp y thâm niên và tài năng nhất của Đại Lý Tự, nhanh chóng kiểm tra nguyên nhân khiến ngựa phát điên: "Bẩm Thiếu khanh, hai con ngựa lẽ ăn cỏ túy mã, nên mới phát điên như ."

Cỏ túy mã là một loại thực vật giống với cỏ dại, ngựa ăn sẽ biểu hiện như say rượu, hoảng loạn phát cuồng.

Tống Thời An một tay ôm Khương Xuân, tay còn cầm lấy khăn lụa khô từ tay nàng, lau nước mắt mặt.

Sau đó, hừ lạnh một tiếng: "Ăn nhầm ? Quả là khéo thật."

Chưa rõ chân tướng, Hoàng Phủ Tác cẩn thận cho rằng ngựa ăn nhầm cỏ là chính xác, nhưng cũng dám phản bác.

Vị Tống Thị lang khi thì như đứa trẻ, khi thì mặt mày đen tối đáng sợ, thật khiến kinh hãi, dám lên tiếng chọc giận .

La Cẩn đành mạnh dạn : "Chân tướng cụ thể , xin để Đại Lý Tự điều tra kỹ lưỡng sẽ báo cho đại nhân."

Bộ Lại quản lý Đại Lý Tự, nhưng Tống Thời An là hại, đương nhiên quyền sự thật, La Cẩn "báo cáo" chỉ là cách lịch sự.

Tống Thời An lạnh lùng đáp: "Các ngươi Đại Lý Tự hãy việc cho , sớm bắt kẻ chủ mưu . Nếu các ngươi vô dụng, thì đành dâng sớ lên Hoàng thượng, xin Cẩm Y Vệ tiếp quản vụ án ."

Rõ ràng đây là lời đe dọa.

Cẩm Y Vệ chỉ tuân theo lệnh của các đời hoàng đế, mà lão hoàng đế vô cùng ưu ái An Bình quận chúa, nên vụ án nếu giao cho Cẩm Y Vệ xử lý, kết quả chắc chắn sẽ theo ý của Tống Thời An.

Đại Lý Tự, vốn thường xuyên Cẩm Y Vệ cướp mất vụ án, thấy những lời thì chịu nổi.

La Cẩn lập tức : "Tống đại nhân cứ yên tâm, chúng ở Đại Lý Tự nhất định sẽ tận lực bắt kẻ chủ mưu !"

Điều tra và bắt là việc Đại Lý Tự giỏi, nhưng xử lý thế nào khi bắt phụ thuộc ý chỉ của hoàng đế.

Dù thế nào, hết bắt kẻ đó , để tránh Cẩm Y Vệ giành mất vụ án, khiến Đại Lý Tự mất mặt.

Loading...