Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 379
Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:18:31
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đây, Tống Thời Duệ thấy nàng ăn yến huyết vui, nên cũng bỏ công tìm khắp nơi, cuối cùng chỉ mua vài lạng, nhưng chất lượng thể so với loại đại tẩu cho.
Rõ ràng đây là do đại ca nghĩ cách để kiếm về cho nàng, mà nàng giữ cho từ từ ăn, cứ đem biếu cho một cân.
là xem như ngoài chút nào.
Xem cũng chuẩn cho đại tẩu một bộ đồ sơ sinh , kèm theo gói dụng cụ y tế cho việc sinh nở nữa, giao cho bà đỡ dùng, để tránh việc đại tẩu nhiễm bệnh do dụng cụ đỡ đẻ khử trùng cẩn thận.
Khi hai tỷ đang trò chuyện, Trang thị vội vã tới.
Theo là nhị cô nương Tống Thời Sơ, tam cô nương Tống Thời Âm, và tứ cô nương Tống Thời Nguyệt.
Tống Thời Nguyệt : "Mẫu vốn tự đến thăm đại tẩu, nhưng vì thai tượng định, thái y cho bà di chuyển, nên chỉ thể phái đến bà hỏi thăm đại tẩu."
Khương Xuân mỉm đáp: "Đa tạ tam thẩm nhớ đến, vẫn khỏe mạnh, về với bà để bà lo lắng cho ."
Tam thái thái Thu thị chắc chắn sẽ lo lắng cho , chỉ là lời khách sáo thôi.
Sau khi Chu đại phu rời khỏi Đan Quế Viện, liền Trang thị cho gọi tới chính viện để hỏi thăm tình hình cụ thể.
Vì thế lúc Trang thị mới bình tĩnh hơn, còn lo lắng như : "Không là , mấy ngày con cứ ở nhà nghỉ ngơi cho . Lỡ kinh sợ, còn thể kịp thời cho sắc thuốc an thần cho con. Nếu , thì tìm một bà đồng đến gọi hồn cho con cũng .”
Khương Xuân từ chối, đáp: "Được ạ, dù mấy ngày con cũng chuyện gì cần ngoài ."
*
Phủ Trường Công Chúa Tương Dương.
Quận chúa An Bình khi tin báo, rằng một ai trong tử sĩ mà phái trở về báo cáo, lập tức giận dữ đập chiếc chén trong tay xuống đất, mắng: "Một đám vô dụng!"
Chiếc chén sứ hạng quý rơi xuống nền gạch, "rắc" một tiếng, vỡ tan thành nhiều mảnh.
Cả đám cung nữ, thái giám trong phòng sợ hãi quỳ phịch xuống, đồng thanh : "Xin quận chúa bớt giận."
An Bình quận chúa thể nào nguôi giận.
Chưa đợi nàng nghĩ trút giận lên ai, Trường Công Chúa Tương Dương giận dữ xông , tát mạnh mặt nàng.
Giận dữ : "Con điên , dám tay với thê tử của Tống Thời An, rằng là kẻ giàu mưu mô, là con ch.ó điên cắn sủa ư? Hơn nữa, thê tử của còn là nghĩa nữ của di Tân Thành của con, con tay với nàng chẳng là vả mặt di của con ?"
Chó cắn thì sủa, chính là về Tống Thời An.
Hoàng thượng giao cho thái tử mấy việc quan trọng, thái tử đều , đừng nghĩ bà , công lao chủ yếu đều là nhờ tên thê Tống Thời An của .
Nếu , tại Trưởng Công chúa Tân Thành chọn nghĩa nữ, mà chọn khác trong Tống gia gia, mà chọn đúng thê tử của Tống Thời An là Khương Xuân?
Cũng chỉ vì Tống Thời An quá giỏi giang, trong thâm tâm nàng vô cùng coi trọng !
Con gái bà thì lắm, chẳng những tìm cách kết với Khương nương tử, còn ám hại nàng , đúng là tự tìm đường chết!
Cái tát mạnh, ngay lập tức mặt An Bình quận chúa hiện rõ năm ngón tay.
Từ nhỏ đến lớn trưởng bối nuông chiều như bảo bối, An Bình quận chúa từng chịu uất ức như bao giờ.
Ngay lập tức, mắt nàng đỏ bừng, nghẹn ngào : "Mẫu gì , con khi nào thì tay với Khương nương tử chứ? Rõ ràng con tính toán là nhằm tiểu tiện nhân Vũ Thành Lan!"
Trưởng Công Chúa Tương Dương lạnh lùng : "Con còn chịu thừa nhận? Vừa báo , Tống Thời An xin nghỉ phép, sắc mặt u ám dẫn của Đại Lý Tự vội vàng khỏi kinh, rằng thê tử của gặp thích khách, sống c.h.ế.t rõ."
Trong lòng An Bình quận chúa lập tức trầm xuống.
***
Tối hôm đó, Tống Thời An trở về muộn, thậm chí còn kịp ăn tối.
Khương Xuân tắm rửa xong, lúc nàng đang dài giường ngủ bốn cọc, tận hưởng làn gió từ chiếc quạt.
Thấy bước , nàng lo lắng hỏi: "Phu quân ăn tối ?"
Tống Thời An gật đầu: "Ta ăn cùng với thái tử."
Nghe , Khương Xuân mới yên tâm, ăn cùng với thái tử thì chắc chắn sẽ ăn uống qua loa .
"Ta tắm đây." Tống Thời An chỉ phòng để báo cho nàng yên tâm tắm rửa.
Sau khi tắm xong, xuống ghế cạnh giường, lau tóc bằng khăn với Khương Xuân: "Ta cho kiểm tra xe ngựa của nàng, phát hiện dấu vết phá hoại."
Ý rằng cuộc ám sát nàng gặp chỉ là sự trùng hợp, kẻ ám sát ban đầu nhắm nàng mà là nhắm Vũ Thành Lan.
Khương Xuân "chậc" một tiếng: "Thiếp bái Phật xong thì gặp chuyện xui xẻo , quả nhiên cầu thần chẳng bằng tự lo liệu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-379.html.]
Vừa dứt lời, nàng Tống Thời An trừng mắt: "Đừng bậy."
Hắn đặt khăn xuống, vội dậy, bước sang phòng bên cạnh, nơi thờ Quan Âm Bồ Tát, thắp ba nén hương cung kính vái lạy: "Thê tử nhà con lời suy nghĩ, xin Bồ Tát đừng trách phạt."
Kiếp , tin thần Phật, nhưng từ khi tái sinh, hiểu một điều rằng trong cõi vô hình định mệnh.
Nếu nhờ thần Phật phù hộ, thể cơ hội sống ? Làm thể cuộc sống hạnh phúc với thê tử và con cái như bây giờ?
Vì , dù là một quan vốn nên kính thần mà tránh xa, giờ đây còn mê tín hơn cả Trang thị.
Khương Xuân gì về điều , nàng vẫn đang thoải mái tận hưởng làn gió mát từ chiếc quạt và bồn đá lạnh, dần dần cảm thấy buồn ngủ.
Ngủ một lúc, đột nhiên nàng cảm thấy như đang trong lò lửa, nóng đến mức chịu nổi, liền xoay .
thể cử động.
Nàng mơ màng mở mắt , thấy Tống Thời An ôm chặt như ôm gối ôm.
Tất nhiên, chỉ là phần , cẩn thận tránh bụng nàng.
như đủ nàng nóng đến mức tỉnh giấc.
Nàng đưa tay đẩy n.g.ự.c , bực bội : "Buông , trời nóng thế , mỗi ngủ một bên ?"
TBC
Lúc Tống Thời An ngủ, chỉ nhắm mắt suy nghĩ. Nghe nàng , mở mắt, nhưng cánh tay siết nàng chặt hơn một chút.
Khương Xuân tức đến bật , đẩy thêm nữa: "Đừng giả vờ ngây ngô, mau thả ."
Nàng còn lẩm bẩm vẻ khó chịu: "Như ôm cái lò lửa , hừ, ai ôm ngủ chứ!"
Tống Thời An mở mắt, buông tay đang ôm nàng .
Khương Xuân lập tức mừng rỡ.
Sau đó, nàng thấy Tống Thời An dậy, bắt đầu cởi dây buộc áo ngủ.
Khương Xuân: "???"
Người gì?
Không lẽ cùng nàng chung chăn gối?
Việc thể ! Nàng mới chỉ mang thai hai tháng, bụng vẫn định, thể mạo hiểm như .
Tống Thời An tháo dây áo ngủ, cởi áo ngoài , ném lên bàn đầu giường, cởi quần ngủ.
Cởi xong quần ngủ, bắt đầu cởi quần lót.
Khương Xuân nhịn , lên tiếng ngăn cản: "Ê, đừng cởi nữa, định gì ?"
Tống Thời An nhanh chóng cởi quần lót , ném lên bàn đầu giường, đưa bàn tay đến chiếc váy ngủ của Khương Xuân.
Khương Xuân tránh né mắng: "Làm gì ? Mẫu dặn , ba tháng đầu chung chăn gối ? Sao lời lớn ?"
Tống Thời An một tay nắm chặt lấy hai cánh tay đang quậy của nàng, tay còn kéo chiếc váy ngủ xuống, nhanh cởi .
Chỉ để cho nàng một chiếc quần lót nhỏ.
Sau đó, ôm nàng lòng, : "Nàng nóng ? Cởi bỏ y phục thì sẽ nóng nữa."
Khương Xuân: "……"
Nàng nên lời: "Chàng đang gì ? Mặc áo ngủ ít nhất còn thể ngăn cản nhiệt, giờ da thịt dính chặt cái lò lửa của , càng nóng bức hơn."
Tống Thời An bình thản đáp: "Tâm yên thì tự nhiên mát."
Khương Xuân bĩu môi.
Khuôn mặt nàng cơ n.g.ự.c rắn chắc của , tay đặt bụng , ánh trăng xuyên qua cửa sổ che màn, rọi căn phòng, phủ lên làn da trắng trẻo của một lớp ánh sáng mờ ảo.
Nằm trong vòng tay của một đàn ông nóng bỏng như , nàng thể yên tĩnh ?
Đáng ghét, chỉ mấy ngày ăn thịt, nàng thèm ăn.
Nghĩ đến việc còn ăn chay thêm hơn một tháng nữa mới thể ăn thịt, nàng cảm thấy cuộc sống thật u ám, còn hy vọng…
Chao ôi, đến mức .
Vì đứa con, chịu đựng một chút, tên Tống Thời An cũng thể nhẫn nại, chắc chắn nàng cũng thể.