Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 382
Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:18:39
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Công chúa Tân Thành cũng phụ lòng “mong đợi” của nàng, hành lễ xong liền lấy khăn tay , bắt đầu lau nước mắt: “Hoàng , xin nhất định cháu gái đáng thương của công bằng! Thật đáng thương cho , tuổi tác, mà gối chỉ một nhi tử, khó khăn lắm mới nhận một nghĩa nữ, ngoan ngoãn hiếu thảo, còn đối xử với hơn cả mẫu ruột và tổ mẫu. Ai ngờ vì chọc mắt khác, mà còn lấy mạng nàng khi nàng đang mang thai. Hoàng ơi, suýt chút nữa trở thành đầu bạc tiễn tóc xanh, thật sự là quá khổ, khổ thể tả!”
Lão Hoàng đế: “……”
Công chúa Tương Dương: “……”
Lê Quân Hành: “……”
Tống Thời An: “……”
Mọi mặt đều im lặng .
Công chúa Tân Thành vốn tính tình lạnh lùng, thường ít , cũng thích giao thiệp với khác, cho , là một uy nghiêm của hoàng thất.
Hôm nay thật , hóa thành một bà chị chợ búa, lải nhải ngừng, biểu cảm hài hước mà đầy nức nở.
Không học ai mà thành như ?
Tống Thời An cúi đầu, giả vờ như gì cả.
Học ai chứ, cũng thể là học từ Khương Xuân.
TBC
Không sai, đúng là như .
Lão hoàng đế từng thấy nhỏ hơn ba mươi tuổi thành như bao giờ.
Lập tức cảm thấy đau lòng vô cùng, vội vàng dậy từ long tọa, tự tay tiến lên nâng dậy.
Miệng nhẹ nhàng dỗ dành: “Muội dậy , chuyện gì chúng từ từ , từ từ thương lượng, đừng nóng vội.”
Hoàng đế tự nâng đỡ, công chúa Tân Thành cũng thể bộ tịch mà tiếp tục quỳ đất.
tuy nàng dậy, khăn tay vẫn ngừng lau mặt, miệng thì lóc: “Hoàng gì thế, nghĩa nữ của suýt chút nữa mất mạng, suýt chút nữa một xác hai mạng, nóng vội cho ?”
Nàng diễn xuất quả thật giỏi.
Khương Xuân mỗi chỉ đánh trống mà mưa, nàng như mưa, nước mắt rơi lả tả, đến mức thật “cảm động chân thành”.
Công chúa Tương Dương mím môi, gượng: “Cửu , việc rõ ràng là do An Bình , nhưng nàng nhằm Khương nương tử, chỉ là dạy cho Vũ đại cô nương một bài học, để nàng khó mà lui. Ai ngờ trùng hợp, xe ngựa của Khương nương tử hỏng, nàng lên xe của Tống đại phu nhân, lên xe của Vũ đại cô nương.”
Công chúa Tân Thành là tỷ với các công chúa khác, nên công chúa Tương Dương gọi nàng là Cửu .
“Ha…” công chúa Tân Thành lạnh một tiếng, “Nếu theo như lời ngũ tỷ, nghĩa nữ của vì nhờ xe Vũ đại cô nương, cho nên nàng xui xẻo ?”
Rõ ràng, công chúa Tương Dương là thứ năm trong các tỷ .
Tống Thời An chắp tay về phía công chúa Tân Thành, xen : “Nghĩa mẫu, đừng công chúa Tương Dương biện luận, đây quận chúa An Bình trêu ghẹo , Khương nương tử đánh một trận thê thảm, nàng chắc hẳn hận trong lòng, mới cố ý báo thù Khương nương tử đang mang thai, thể yếu đuối thể kháng cự, lấy mạng nàng .”
Nói đến đây, nước mắt ngừng rơi xuống: “Nếu nhờ Vũ đại cô nương trùng hợp cùng nàng một chiếc xe ngựa, nắm giữ tình thế, thì con mất Khương nương tử .”
Công chúa Tân Thành quả là fan của Tống Thời An, thấy như , lập tức đau lòng như d.a.o cắt, hơn hẳn cả khi nhi tử ruột .
Nàng bước nhanh vài bước tới, vỗ lưng , dỗ: “Không , , Khương nương tử vẫn khỏe mạnh, đừng nóng vội, gì chúng từ từ .”
Hoàng đế: “???”
Câu chút quen tai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-382.html.]
Công chúa Tương Dương nhanh chóng bắt lấy ý, lập tức phụ họa: “ , Khương nương tử vẫn khỏe mạnh, chút thương tổn nào, Tống đại nhân cũng cần buồn phiền như .”
Tống Thời An lập tức ngẩng đầu, ánh mắt đẫm lệ chằm chằm nàng, lạnh lùng : “Nghĩa mẫu chỉ là để an ủi thôi, công chúa thể tin thật như ? Nương tử tiên hai con ngựa điên kéo hơn mười dặm, còn mặc áo đen đuổi giết, chỉ động thai khí mà còn sợ hãi, suốt đêm qua ngủ , nhắm mắt là giật tỉnh dậy. Nàng mới mang thai hai tháng, chịu đựng cảnh sợ hãi như , cả thể xác lẫn tinh thần đều yếu đuối, chẳng thai giữ , mà khỏe mạnh ?”
Nói xong, Tống Thời An cúi đầu, dùng tay áo che mặt, lớn tiếng nức nở, một vẻ lóc thảm thương.
Khuôn mặt che giấu tay áo hiện lên một nụ nhẹ.
Khương Xuân, nàng vốn thật sợ, gặp một cuộc khủng hoảng như , mà ban đêm vẫn ngủ say trong lòng thật là ngọt ngào.
Mình sáng sớm , nàng còn đang say ngủ đấy.
Công chúa Tân Thành khẽ co rúm khóe môi.
Khương Xuân táo bạo như , thể hai con ngựa điên và mười tên sát thủ dọa đến mức cả đêm dám ngủ?
Tống Thời An như rõ ràng là cố tình khó dễ.
Nàng phối hợp mà hạ giọng, sang lão hoàng đế : “Hoàng , An Bình giờ ít cướp đoạt phu quân của khác, vì chuyện còn xảy nhiều vụ mất mạng, mất mặt hoàng thất, nhưng đều hoàng ém xuống. Chính vì phạm mà bất kỳ hình phạt nào, nên giờ nàng càng ngày càng sợ, thậm chí dám tay với phu nhân chính thất nhị phẩm, nàng còn thể chuyện gì, cũng dám tưởng tượng. Biết một ngày nào đó, nàng thấy mắt, trực tiếp cho sát thủ đến lấy mạng thì ?”
Lão hoàng đế lập tức lạnh lùng : “Nàng dám!”
Công chúa Tân Thành hừ một tiếng : “Nàng gì mà dám? Dù cũng là nghĩa mẫu của Khương nương tử, trừ khử Khương nương tử, hết trừ khử , kẻ chắn đường của nàng ?”
Công chúa Tương Dương lập tức biện bạch: “Cửu , An Bình thể xuống tay với ? Nàng kính trọng , thường ngày ít mặt rằng sẽ hiếu thuận với .”
Công chúa Tân Thành “hứ” một tiếng : “Trước tiên trừ khử nghĩa nữ hiếu thuận của , đó nàng hiếu thuận với , đây là trò địa ngục gì thế ? Nếu như , nàng trừ khử , thể là sớm đưa xuống để hiếu thuận với mẫu hậu ? Thật đúng là cháu gái của mẫu hậu !”
Công chúa Tương Dương chặn họng, nhất thời nên gì tiếp theo.
Tống Thời An khóe miệng nhếch lên một cách khó thấy.
Kể từ khi công chúa Tân Thành nhận Khương Xuân nghĩa nữ, khẩu khí của nàng ngày càng gia tăng, đến nỗi khiến công chúa Tương Dương vốn dĩ khéo léo cũng cứng họng.
Thần sắc lão hoàng đế trở nên u ám.
Chính của nhắc đến hoàng hậu qua đời từ lâu, thể thấy An Bình thật sự chọc giận nàng.
Thêm đó, thái tử và Tống Thời An vẫn quỳ gối dám dậy, khí thế như thể nếu phạt An Bình thì quyết dậy.
Một nữa nhận rằng thể gạt nữa.
Lão hoàng đế thở dài một , bước chân nặng nề trở ngai vàng, cầm lên một cái nén nhẹ nhàng gõ một cái.
Sau đó, ông với thái giám tổng quản đang hầu lưng: “Truyền chỉ của trẫm, An Bình quận chúa cưỡng đoạt phu nhân của khác, khiến ba chết, mưu hại phu nhân nhị phẩm của triều đình, nhiều tội cùng phạt, tước bỏ tước vị quận chúa, xóa tên trong ngọc tịch hoàng gia, và buộc nàng bồi thường cho Khương nương tử một ngàn lượng bạc.”
Dù cũng phạt nàng, thà rằng liệt kê hết những chuyện gây rối đây của nàng, như thể phần nào khôi phục danh tiếng của bản và hoàng thất.
Chỉ thị ban , quân vương đùa, công chúa Tương Dương lập tức ngã quỵ xuống đất.
Chưa xong, hoàng đế công chúa Tương Dương, : “Tương Dương, hạn cho ngươi ba tháng gả An Bình khỏi kinh thành, trẫm thấy nàng gây rối ở kinh thành trong suốt đời nữa.”
Công chúa Tương Dương cảm thấy mắt tối sầm, mềm nhũn, lập tức ngã xuống đất.
Tuy chỉ là tước bỏ danh hiệu và xóa tên khỏi ngọc tịch hoàng gia cũng chuyện lớn, nhưng dù nàng cũng là con gái của công chúa, ai dám vì nàng mất danh hiệu mà bắt nạt nàng?
nếu gả nàng khỏi kinh thành thì khác.
Con gái thì mất danh hiệu, bản nàng là hoàng thất giam giữ trong kinh thành, thánh chỉ thì thể tùy tiện khỏi kinh, nếu con gái khác bắt nạt, bản cũng thể cứu giúp.