Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 396
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:01:42
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bao lì xì đỏ của Tống gia giá trị mười lượng bạc, hai bà đỡ đều tươi như hoa, cảm ơn ngớt.
Trang thị lớn tiếng thông báo: “Nhị nãi nãi sinh đôi long phượng thai, đây là chuyện đại hỷ, tất cả hạ nhân trong phủ đều phát thêm một tháng lương.”
Còn gọi Bích Thúy sắp xếp khiêng một thúng tiền đồng mới đến cửa lớn, phát cho những qua đường, để họ thể hưởng chút hạnh phúc từ sự vui mừng trong phủ.
Trong khi bọn họ bận rộn xem trẻ, phát tiền thưởng, Tống Thời Duệ đang dài cửa sổ đông phòng.
Hét lớn trong: “Nương tử, sức khỏe của nàng thế nào? Có chỗ nào thoải mái ? Bây giờ thể thăm nàng ?”
Giọng yếu ớt của Chung Văn Cẩn truyền từ bên trong: “Thiếp , chỉ chút mệt mỏi, đừng , Bạch Chỉ họ đang giúp tắm rửa.”
Tống Thời Duệ vốn định , đó gì mà thể, cơ thể của nàng thấy qua, còn giúp nàng tắm rửa bao nhiêu nữa.
nghĩ đến vẫn còn ở đây, nếu như vội vàng xông thì quả thật chút , nên đành thôi.
Hắn lạnh lùng : “Bạch Chỉ, chăm sóc cho nhị nãi nãi, nếu chuyện gì , lập tức gọi .”
Giọng của Bạch Chỉ từ bên trong vọng : “Vâng, nhị gia, nô tỳ .”
Một lúc , giọng của nàng vang lên: “Nhị gia, nhị nãi nãi chuẩn xong, ngài ôm nàng về phòng ngủ ?”
Trang thị định ngăn cản, nhưng Tống Thời Duệ “vèo” một cái xông đông phòng.
Trang thị: “……”
Bà gì.
Thôi thôi , những câu chuyện về phòng sinh sạch sẽ, nếu nam nhân chạm m.á.u của sản phụ sẽ may mắn, đại loại là những chuyện nhảm nhí, thể tin .
Tống gia bây giờ sinh đôi long phượng thai, thể nào hơn nữa !
Sau khi Chung Văn Cẩn bế về phòng ngủ, Tống Thời Duệ gọi Lư đại phu và Tôn đại phu , để họ bắt mạch cho nương tử .
Cả hai đều mạch của Chung Văn Cẩn , vấn đề lớn nào.
Tống Thời Duệ vẫn yên tâm, quyết định để hai vị đại phu ở Thanh Trúc Viện qua đêm, để nếu nửa đêm chuyện gì xảy với Chung Văn Cẩn, họ cũng thể lập tức đến cứu chữa.
Trang thị lên tiếng nữa, đại khái hai vị đại phu , một đến tuổi trung niên, một đầu tóc đều bạc, ngủ trong nội viện thì cũng ngủ , thể gây sóng gió gì chứ?
Khương Xuân cố gắng giữ tinh thần, đợi hai vị đại phu khám xong cho Chung Văn Cẩn, chuyện đều , nàng mới dậy từ biệt.
Mới mang thai vài tháng đầu, sức khỏe của nàng , ăn uống ngon, như gì xảy .
Nàng gặp các phản ứng khó chịu như ốm nghén.
năm tháng, bụng nàng phình to như quả bóng, chân và tay thì sưng lên, tinh thần ngày càng kém .
Đến tối, đến giờ Tuất (20 giờ) là bắt đầu buồn ngủ, đầu óc nặng trĩu như bột nhão.
Nàng ngủ cho đến giờ Sửu (07 giờ) mới mở mắt.
Dù , nàng vẫn cảm thấy buồn ngủ, ăn xong bữa trưa còn nghỉ ngơi thêm một tiếng.
Nàng còn đùa với Tống Thời An rằng đang luyện tập ngủ, mục tiêu là trở thành thần ngủ, đưa cùng hưởng phúc ở thế giới thần tiên.
trong, tiểu nha ở Thanh Trúc Viện chạy báo: “Đại gia đến đón đại nương .”
Khương Xuân khẽ , chắc chắn cho canh chừng Thanh Trúc Viện, Chung Văn Cẩn sinh con liền lập tức tới đón nàng.
Không cách nào khác, ai bảo là bám dính, ôm nàng thì ngủ .
Khương Xuân dừng .
Tống Thời An đến, thể phòng ngủ, nhưng chào hỏi Tống Thời Duệ, chúc mừng vài câu thì chắc chắn là cần thiết.
Quả nhiên, khi Tống Thời An cửa, với Khương Xuân: “Nương tử chờ một chút, vài câu với nhị .”
Khương Xuân , chỉ ở phòng khách một lát.
Nhìn thấy Lư đại phu và Tôn đại phu đang uống , nàng còn : “Hai vị đại phu gặp chút rắc rối , cùng một lúc chẩn đoán sai giới tính của thai nhi trong bụng nhị phu nhân.”
Lư đại phu cũng đổ , ngượng ngùng : “Là tại hạ học nghệ tinh.”
Tôn đại phu nghiêm túc : “Chẩn mạch để đoán giới tính thai nhi, lão phu chỉ thể đạt tám chín phần chính xác, thể đảm bảo mười phần mười.”
Khương Xuân khẽ mỉm , thăm dò hỏi: “Như , khả năng cũng mang thai song thai long phượng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-396.html.]
Mặc dù nàng cảm thấy điều kiện sinh tồn của phụ nữ trong thời cổ đại quá khắc nghiệt, nhưng nếu thật sự sinh một tiểu công chúa mềm mại đáng yêu, thì nàng và Tống Thời An chỉ thể cố gắng hơn nữa, để trở thành điểm tựa vững chắc cho nàng, giúp nàng đủ can đảm để nghĩ đến việc ly hôn thì ly hôn, nghĩ đến việc chia tay thì chia tay.
Lư đại phu chắc chắn : “Chắc là khả năng như , chẩn sai hai một lúc?”
Tôn đại phu vuốt râu , : “Điều thì khó , chừng thật sự may mắn như !”
Đang thì Tống Thời An , hỏi Khương Xuân: “Nương tử đang gì ?”
Khương Xuân đáp: “Không gì, chỉ trò chuyện vài câu với hai vị đại phu, tiện thể hỏi xem trong bụng cũng là song thai long phượng .”
Tống Thời An nhịn mà nhếch mép.
Người thật mơ mộng, thấy nhị sinh đôi long phượng, nàng cũng bắt đầu thèm .
Hắn : “Có gì quan trọng , dù cũng là con của chúng , thương yêu đến xương tủy.”
Khương Xuân ngẩng đầu, liếc một cái, mắng: “Chỉ miệng ngọt thôi.”
***
Nha và bà mụ cầm đèn lồng dẫn đường phía , Tống Thời An ôm vai Khương Xuân, hai thong thả bộ về phía Đan Quế Viện.
Không cách nào khác, ánh sáng của đèn lồng hạn, hầu đều thị lực , lo lắng quá nhanh, ngã thì bọn họ ngã , đè lên Khương Xuân.
Khương Xuân : “Cái thì dễ thôi, những củ cà rốt mà trồng tác dụng kỳ diệu đối với bệnh thị lực kém, đợi khi nào thu hoạch cà rốt, phủ ăn trong một hai tháng, thị lực của bọn họ sẽ lên ngay.”
Người xưa, đặc biệt là tầng lớp nghèo khổ và nô lệ, thường thiếu vitamin A, mà cà rốt chứa nhiều carotene thể chuyển hóa thành vitamin A trong cơ thể.
Hạt cà rốt dễ kiếm, Chung Văn Cẩn hứa sẽ tiếp tục tặng nàng hạt cà rốt năm , vì nàng cũng cần giữ giống, chỉ cần chia ăn là .
Tống Thời An khen: “Nương tử luôn tấm lòng thiện lương như , như nàng tích phúc cho đứa bé trong bụng, chắc chắn nàng tiểu cô nương thì sẽ sinh tiểu cô nương, tiểu công tử thì sẽ sinh tiểu công tử, tâm nguyện sẽ thành hiện thực.”
Thực , cũng rõ lắm về việc Khương Xuân sinh tiểu công tử tiểu cô nương, hai cũng từng thảo luận chính thức về vấn đề .
Thỏa thuận chung là bất kể là tiểu công tử tiểu cô nương, đều là con của bọn họ, và bọn họ sẽ yêu thương thật .
Khương Xuân một cái, cũng suy nghĩ trong lòng .
Ai mà một tiểu cô nương xinh xắn, mềm mại?
...
Thôi, vẫn nên sinh tiểu công tử, như thì những tiểu cô nương sinh từ bụng , thể sẽ cơ hội sinh ở thế giới hiện đại?
Tình trạng của phụ nữ hiện đại, tuy vẫn thể so với nam giới, nhưng so với phụ nữ thời xưa thì hơn nhiều .
Nàng : “Vậy thì nhờ lời chúc của phu quân nhé.”
TBC
Tống Thời An tiến gần, hôn lên má nàng một cái, nhẹ nhàng hỏi: “Nàng mệt ?”
Thường thì giờ , nàng xuống .
Khương Xuân ngáp một cái: “Mệt.”
Tống Thời An : “Ngày mai nghỉ ngơi, sẽ cùng nàng ngủ một giấc thật , ngủ tới trưa ?”
Khương Xuân cảm thấy phấn chấn hơn, tươi : “Được đấy, giờ thời tiết mát mẻ, hai ôm mà ngủ thì thoải mái hơn nhiều.”
Tống Thời An sờ mũi nàng một cái, mắng: “Cuối cùng cũng tới mùa nàng ghét bỏ , thật sự dễ chút nào.”
Khương Xuân hất mặt kiêu ngạo: “Thì trách ai , ai bảo như cái lò sưởi lớn, dính còn nóng hơn cả bếp lò.”
Cả hai trở về Đan Quế Viên.
Dường như ông trời thấy tâm nguyện của Khương Xuân ngủ một giấc ngon, hai xuống thì bên ngoài vang lên tiếng mưa lộp độp.
Các nô lệ vội vàng chạy , nhanh chóng dọn dẹp những vật dụng trong sân để tránh ướt.
Những giọt mưa to rơi lộp độp mái nhà, tiếng “lộp độp” dễ ngủ.
Khương Xuân nép lòng Tống Thời An, đầy một lúc ngủ say.
***
Trời mưa lớn suốt đêm, sang ngày hôm chuyển thành mưa nhỏ, lất phất rơi ngừng.
Khương Xuân mặc dù quyết tâm ngủ tới trưa mới dậy, nhưng giờ nàng ăn uống nhiều hơn ba , nên yên từ giờ Tỵ (09 giờ).
Bụng đói quá!