Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 406
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:02:08
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng lo chuyện khó sinh, mà giờ hiểu tâm trạng của Chung Văn Cẩn đây, chuyện đến nước thì lo lắng cũng chẳng còn nghĩa lý gì nữa.
"Sinh tử , phú quý tại trời thôi."
Điều nàng lo sợ là, nhỡ mệnh hệ gì, Tống Thời An sẽ chịu nổi cú sốc .
Có khi nàng mới bước chân lên cầu Nại Hà, Tống Thời An theo sát ngay phía cũng nên.
TBC
Là một sắp đến ngày sinh nở, đương nhiên nàng thể căng thẳng , Tống Thời An chỉ đành ngụy biện: “Ta chỉ thấy con của chúng ngay lúc đầu tiên thôi, là vì căng thẳng.”
Khương Xuân nào tin nổi lời dối trá đó.
Nàng Quế Chi kể , mỗi khi rảnh rỗi đều bên giường nàng, lo lắng đến mức cứ chằm chằm khi nàng ngủ, hôm nào nàng ngủ thêm một chút là vội vàng mời hai vị đại phu trong phủ đến bắt mạch.
Đến mức giờ chỉ cần thêm một cọng rơm đè xuống là nghĩ sắp vỡ đầu.
Chuyện Khương Xuân bực buồn , mà cũng chút cảm động.
Không chỉ riêng Tống Thời An, bên nhà họ Trang cũng chuẩn sẵn sàng, chỉ chờ nàng sinh thôi.
Cuối cùng đến ngày ba mươi Tết, khi Tống gia dùng xong bữa cơm tất niên, Khương Xuân mới đột nhiên cảm giác "xoạt" một tiếng, như thể "mắc tiểu" quần.
Nàng liền vội vàng với Tống Thời An: “Nước ối của vỡ , chắc là sắp sinh, mau bế về Đan Quế Viện.”
Không nàng quá, nhưng khi nước ối vỡ thì thể tự , nếu sẽ khiến nước ối chảy nhiều, dễ gây ngạt cho thai nhi.
Dù từng sinh con, nhưng nàng là tác giả, ít truyện sinh con, kiến thức cơ bản vẫn nắm rõ.
“Á?” Trang thị kinh hô một tiếng giữ nổi sự điềm tĩnh, vội vàng dặn San Hô: “Nhanh mời bà đỡ.”
Chính viện lập tức trở nên náo loạn.
Tống Chấn Đình vuốt vuốt chòm râu của , ha hả: “Lúc mới chuyển , là sinh đầu tiên, thể nào mà chỉ một canh giờ rưỡi sinh xong . Tính , chẳng hai đứa nhỏ sẽ sinh nhật ngày mùng Một Tết ? Ồ chao, một sinh nhật lớn, thật là hiếm !”
Người xưa đều những ai sinh ngày mùng Một Tết sẽ mệnh phú quý, ắt sẽ hiển hách.
Là nội tổ phụ, dù cháu đời, Tống Chấn Đình bắt đầu thấy tự hào.
Lão phu nhân Chu thị bĩu môi, dội cho con trai một gáo nước lạnh: “Khương thị là sinh đầu, sinh hai ba ngày cũng là chuyện thường, ai nhất định là sinh ngày mùng Một? Còn thể là mùng Hai, mùng Ba nữa kìa.”
Tống Chấn Đình cãi , chỉ tủm tỉm đáp: “Mùng Hai cũng , mùng Ba cũng , sinh tháng Giêng thì ngày nào cũng là ngày cả.”
Nghe thế, tam thái thái Thu thị dự sinh tháng Hai liền phản bác ngay: “Theo ý đại ca , sinh tháng Hai thì ?”
Tống Chấn Đình khựng , vội vàng chữa lời: “Tháng Hai dĩ nhiên là , xuân về đất trời, vạn vật sinh sôi, cảnh tượng tràn đầy sức sống, ?”
Ánh mắt ông liếc thấy nàng dâu thứ vẫn còn ở đó, mặt liền đơ , định tiếp tục chữa cháy, rằng sinh tháng Chín cũng , là mùa thu hoạch bội thu.
lúc đó, Chung Văn Cẩn dậy, bỏ một câu “Con xem đại tẩu” vội vàng bước .
Rõ ràng là nàng để tâm đến những lời vặt vãnh đó.
Tống Chấn Đình hài lòng gật đầu, con dâu thứ của ông quả nhiên là rộng lượng, nếu là Khương Xuân thì chắc xong tranh cãi , chẳng để Thu thị cơ hội mở lời.
Khi tin rằng nàng thể sinh bất cứ lúc nào, Trang thị để Phan bà đỡ và Vương bà đỡ về nhà ăn Tết.
Trang thị chỉ thưởng thêm tiền mà còn sai mang đến một bữa tiệc thịnh soạn, để hai bà ở phủ đón năm mới.
Lúc , hai bà đỡ ăn uống no nê, đang nhấm nháp hạt dưa và trò chuyện, chờ đợi giao thừa. Nghe tin đại nãi nãi vỡ ối, cả hai lập tức bỏ hạt dưa xuống, vội vã chạy tới Đan Quế Viện.
Khi đến nơi, họ phát hiện đại nãi nãi xong y phục nhẹ nhàng, trong phòng sinh phía đông dãy nhà.
Hai bà gì, nhưng khẽ liếc .
Các phu nhân và tiểu thư nhà khác khi sinh nở đều chọn những gian phòng nhỏ để phòng sinh, thậm chí còn sưởi sàn, chỉ thể đặt thêm vài lò sưởi nhỏ.
Dù phòng sinh là nơi sẽ nhiễm m.á.u ô uế của sản phụ, vốn coi là cát lợi.
Vậy mà đại nãi nãi và nhị nãi nãi ở đây chẳng ngại ngần gì, cả hai đều chọn phòng phía đông phòng sinh, chẳng e dè điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-406.html.]
Điều cũng chứng tỏ rằng hai họ đều tiếng trong viện của và chẳng sợ bà bà tổ mẫu ý kiến.
Hai bà đỡ nhanh chóng bắt tay việc.
Một mặt sai đun nước sôi, một mặt bảo chuẩn kéo, đồng thời yêu cầu lấy vải sạch.
Một loạt mệnh lệnh đưa , mười điều.
Kết quả, Quế Chi xách hai gói đồ , một gói chuẩn sinh và một gói dụng cụ y tế. Nàng mỉm : "Đây là đồ nhị nãi nãi tặng cho đại nãi nãi, hai vị bà đỡ từng giúp nhị nãi nãi sinh nở, chắc hẳn dùng những thứ ?"
Rồi nàng thêm: "Nhà bếp nhỏ luôn sẵn nước nóng, chuẩn cho đại gia và đại nãi nãi về tắm, các vị dùng lúc nào thì chỉ cần sai lấy là ."
Hai bà đỡ một nữa, Phan bà đỡ, tính cách hướng ngoại hơn, : "Biết dùng, dùng, là ở đây cũng những thứ , thì việc thuận tiện ."
Trước đó đồn đại nãi nãi và nhị nãi nãi thiết, thậm chí còn gần gũi hơn cả tỷ ruột, hôm nay quả nhiên đúng như lời đồn.
Nếu , những thứ quý giá từ phiên bang thế , nhị nãi nãi thể tặng là tặng?
Xem hai bà đỡ cần cẩn thận lời ăn tiếng , thể mặt , kẻo đắc tội cả hai.
Theo yêu cầu của Chung Văn Cẩn đó, hai bà rửa tay sạch sẽ, lau khô xịt cồn để khử trùng.
Sau đó mới chuẩn kiểm tra tình hình của Khương Xuân.
Khi tiến đến gần giường, cả hai mới phát hiện đại gia vẫn còn ở đó.
Phan bà đỡ kinh ngạc kêu lên: "Đại gia vẫn còn ở trong phòng sinh? Không , , nơi lành, đại gia mau ngoài."
Tống Thời An chẳng buồn để ý đến lời bà, nắm lấy tay Khương Xuân, lo lắng hỏi: "Nàng, bụng đau ?"
Khương Xuân còn thể mỉm : "Lúc đường về Đan Quế Viện, đau nhẹ một chút, nhưng giờ thì chẳng cảm thấy gì cả."
Hắn thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Nương tử ăn gì ? Ta sẽ bảo Lý ma ma cho nàng."
Khương Xuân lườm một cái, mắng: "Thiếp rời bàn ăn, đói ? Dẫu ăn nhiều, song cũng chẳng là heo."
Tống Thời An hết chuyện để hỏi, đành chuyện gẫu: "Ước gì nương tử cũng thuận lợi như nhị , chỉ bốn khắc, , ba khắc là sinh xong."
Lần Khương Xuân châm chọc , thở dài : "Thiếp cũng , nhưng theo , sinh con đầu lòng thường chậm hơn, sinh trong bốn khắc là hiếm lắm."
Tống Thời An nắm tay nàng, an ủi: "Sinh chậm cũng chẳng , ngày mai xin nghỉ, cung chúc mừng nữa, ở nhà bồi nàng."
Khương Xuân dùng móng tay cào nhẹ lòng bàn tay , : "Tốt lắm, phu quân ở nhà, cũng yên tâm hơn."
Hai bà đỡ lên tiếng đuổi nữa, nhưng Tống Thời An vẫn bỏ ngoài tai.
Thấy Trang thị bước , hai vội vàng ghé tai mách lẻo.
Trang thị ngước mắt trưởng tử đang nắm tay tiểu tức phụ, đầu kề đầu thì thầm, lập tức đau đầu.
Trưởng tử thông minh cố chấp, dễ dàng lừa như lão nhị, đuổi ngoài, e rằng tốn ít công sức.
Bà thở dài, bước đến bên giường, hết ân cần hỏi Khương Xuân: "Xuân nương, giờ con thấy thế nào? Bụng đau ?"
Khương Xuân đáp: "Vừa đau một lúc, giờ đau nữa."
Trang thị gật đầu: "Đó là cơn đau chuyển , lúc đầu cách quãng lâu, sẽ ngắn dần."
Khương Xuân : "Con , khi nhị sinh, con mặt suốt, chứ?"
Thấy nàng tinh thần , sắc mặt cũng hoảng hốt, Trang thị thở phào nhẹ nhõm.
Quay sang Tống Thời An : "An nhi, phòng sinh chỗ nam tử , con ngoài , đừng cản trở bà đỡ kiểm tra xương chậu cho Xuân nương."
Tống Thời An yên nhúc nhích, lạnh nhạt : "Họ khám việc của họ, nương tử con chỗ nào từng thấy, cần gì tránh?"
Trang thị: "..."
Quả nhiên là , hai nhi tử năng giống hệt .
Trang thị dỗ dành mãi, thậm chí còn giả vờ nổi giận, nhưng vẫn thuyết phục Tống Thời An rời .