Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 408
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:02:13
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Thời An yếu ớt xen : "Nương tử định sinh hai ? Song sinh mới chứ, mở xương một , sinh hai đứa, như nàng sẽ chịu khổ thứ hai."
Khương Xuân dùng tay vỗ nhẹ lên mu bài tay , mắng: "Chàng còn dám cãi , phản hả!"
Tống Thời An vội : "Không dám dám, nương tử mắng đúng cả, đều là của vi phu, chính khiến nương tử mang thai, nương tử giận cứ trút lên ."
Trang thị mà suýt nữa thì trợn ngược mắt lên trời.
Quả nhiên nên như thứ tức, trực tiếp trốn ngoài, mắt thấy tâm phiền.
Ở đây tiểu phu thê chuyện ngọt ngào, bà cảm thấy răng sắp rụng hết .
Khương Xuân cảm thấy sắp đau c.h.ế.t , đau đến mức nào ư?
Đau đến mức nảy sinh ý lấy d.a.o c.h.é.m cánh tay một nhát, để chuyển hướng cơn đau.
Nàng nghiến răng nghiến lợi : "Đứa con ai sinh thì sinh, dù sinh xong , đánh c.h.ế.t cũng sinh nữa!"
Lát nữa sẽ tìm Chung Văn Cẩn lấy cả bao áo mua, để dành cho Tống Thời An dùng.
Dám chê áo mưa ảnh hưởng đến trải nghiệm của , nàng sẽ đá xuống giường một cú, để từ nay về ngủ đất!
Tống Thời An vội vàng : "Không sinh nữa, chúng sinh nữa."
Trang thị khẩy: "Nếu sinh hai tiểu nương tử thì ? Các ngươi cũng sinh nữa ư?"
Tuy rằng thái y của phủ và Lư thái y đều trong bụng nàng mang hai tiểu lang quân, nhưng sự đời vô thường, bắt mạch đoán giới tính cũng thể chính xác trăm phần trăm, ngoại lệ là chuyện bình thường.
Tống Thời An cần suy nghĩ đáp ngay: "Không sinh nữa, bất kể là tiểu lang quân tiểu nương tử, dù cũng là con của chúng con, chúng con đều đối xử như ."
Trang thị tán thành mà nhếch mép.
bà kẻ ngu, thể nhảy phản đối lúc chứ.
Chẳng đến việc phản đối tác dụng , chỉ sợ bà mở miệng, là tạo cơ hội cho Khương Xuân mắng bà một trận.
Lát nữa Khương Xuân đánh trống lảng, đau đến mức mê , chẳng còn nhớ gì nữa.
Bản còn thể cố chấp tha ? Trận mắng coi như là chịu uổng.
Hai bà đỡ là từ nhà đẻ Trang gia mời đến, nếu bà tức phụ mắng mặt họ, thể diện bên trong lẫn bên ngoài đều mất hết.
Khương Xuân thấy thái độ của Tống Thời An tệ, thêm đó mắng suốt nửa canh giờ, cổ họng cũng khàn , mới thôi mắng nữa, chỉ còn rên rỉ đau đớn.
Tống Thời An đau lòng thôi, khuyên: "Hay là nương tử cứ mắng cho hả giận, như còn thể xao lãng cơn đau?"
Khương Xuân ừ ừ: "Thiếp cũng mắng, nhưng mệt , mắng nổi nữa."
Tống Thời An vội bảo Quế Chi: "Mau lấy lát nhân sâm cho nãi nãi ngươi ngậm."
Khương Xuân yếu ớt lắc tay: "Không cần, đợi lúc sắp sinh hãy ngậm cũng muộn."
Cơn đau kéo dài đến tận Thìn sơ (7 giờ sáng), đau suốt bốn canh giờ, mới chính thức bắt đầu sinh.
Sinh nở diễn thuận lợi ngoài dự đoán, chỉ nửa canh giờ, hai tiểu lang quân lượt chào đời.
Phan bà đỡ xu nịnh: "Tiểu nhị đại gia sinh giờ Thìn chính (8 giờ sáng), tiểu tam đại gia sinh giờ Thìn một khắc (8 giờ 15 phút), lúc mặt trời mới mọc, quả là mệnh quý giá vô cùng."
Khương Xuân: "..."
Nàng mệt đến kiệt sức, chẳng còn tâm trí để ý gì nữa, chỉ ngủ một giấc cho nhanh.
Phan bà đỡ , lập tức tỉnh ngủ vì ngượng.
Thì còn cái khó hơn cả tiểu nhị đại gia, đó là tiểu tam đại gia.
Nàng trừng mắt Tống Thời An, yếu ớt mắng: "Sớm bảo đặt tên cho lũ nhóc , cứ ì ạch, nhất quyết kết hợp với giờ sinh mới đặt.
Giờ thì , hai đứa nhóc một đứa gọi là tiểu nhị đại gia, một đứa gọi là tiểu tam đại gia, quả là "" lắm!"
Thấy Khương Xuân bình an vô sự, tâm Tống Thời An treo suốt bốn canh rưỡi, cuối cùng cũng rơi trở bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-408.html.]
Hắn tươi : "Lát nữa sẽ đặt ngay, đặt xong sẽ cho nương tử xem qua, khi nương tử hài lòng chúng mới công bố ngoài."
TBC
Khương Xuân cuối cùng cũng hài lòng.
Quế Chi và Quế Diệp cùng giúp Khương Xuân lau y phục, nhanh chóng thu xếp thỏa.
Tống Thời An tự bế nàng về phòng ngủ ở Đông phòng.
Khương Xuân ngáp một cái, mắt cũng mở nổi nữa, mơ hồ : "Mệt quá, ngủ một lát ."
Tống Thời An ngăn cản: "Ta bảo Lý ma ma điểm tâm cho nàng , sắp xong , nàng ăn xong hãy ngủ, bụng đói mà ngủ cẩn thận lát nữa đói mà tỉnh giấc."
Khương Xuân vốn luôn cho rằng trời đất bao la, ăn cơm là lớn nhất, đầu tiên chọn cách từ chối: "Buồn ngủ quá, để ngủ một canh giờ , ngủ dậy ăn."
Tống Thời An còn định khuyên thêm, thấy nàng nhắm mắt, trực tiếp ngủ , đành ngậm miệng bất lực.
Hắn tự đắp chăn cho nàng, nhỏ giọng dặn dò Quế Diệp ở đây trông chừng, rón rén khỏi phòng ngủ.
Trong Đông thứ gian, Tống Chấn Đình và Trang thị mỗi ẵm một đứa nhỏ, mặt đều rạng rỡ niềm vui.
Người xưa coi trọng bế cháu bế con, Tống Chấn Đình đứa bé trắng trẻo trong lòng ngừng, với Tống Thời An bước : "Thân thể Xuân nương vững chắc, sinh nhi tử cũng đặc biệt khỏe mạnh, xem cánh tay nhỏ của tiểu nhị nhà , vung vẩy mạnh mẽ bao!"
Trang thị : "Tiểu tam nhà tuy cũng khỏe mạnh, nhưng văn nhã, thật thà trong tã lót nhúc nhích, điểm giống cha nó."
Khương Xuân bình an vô sự, Tống Thời An lúc cũng tâm trạng quan tâm đến hai đứa nhỏ.
Hắn tiên tiểu nhị trong lòng phụ , tiểu tam trong lòng mẫu , thấy hai em chúng má phúng phính, cánh tay nhỏ thò khỏi tã lót cũng mũm mĩm.
Quả thật thể khỏe mạnh hơn hẳn trẻ sơ sinh bình thường.
Không nhịn : "Thân thể giống mẫu chúng, chỉ diện mạo và tính tình giống ai."
Xin vì mắt kém, thực sự thể bóng dáng của và Khương Xuân gương mặt hai đứa nhỏ mở mắt .
Trang thị quả quyết : "Ta và phụ con đều thấy tiểu nhị nhà giống Xuân nương, tiểu tam giống con."
Tống Thời An bày tỏ ý kiến về lời của hai .
Tiểu nhị sẽ theo họ Khương của Khương Xuân, tiểu tam theo họ Tống của , hẳn là phụ mẫu chủ kiến , nên mới kết luận như ?
Hắn cho mời Tiết thần y và Trâu đại phu đang chờ ở biệt viện phòng ngủ, để họ lượt bắt mạch cho Khương Xuân.
Kết luận của hai gần giống , đều thể tuy suy yếu, nhưng gì đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng một tháng, sẽ gần như hồi phục.
Tống Thời An yên tâm, mới cho bày cơm, ba ăn qua loa bữa điểm tâm.
Sau đó với Trang thị: "Phiền mẫu cho thu xếp trứng gà vỏ đỏ và các lễ vật khác, con báo tin mừng cho nhạc phụ."
San Hô : "Đại gia, phu nhân dặn dò từ sớm , đồ đạc cũng xếp lên xe ngựa ."
Tống Thời An mỉm : "Vẫn là mẫu chu đáo."
Rồi một bộ y phục, vội vàng lên xe ngựa báo tin mừng cho Khương Hà.
Từ khi qua ngày dự sinh, Khương Hà luôn nhớ nghĩ đến Khương Xuân, nhưng tiện ngày nào cũng đến Tống gia thăm khuê nữ, e ngại dị nghị.
Vì mỗi ngày khi bán thịt xong, ông đều hỏi thăm tình hình từ điệt tức phụ tương lai — Tào Oanh.
Tào Oanh tuy thoát khỏi phận nô tỳ, nhưng Khương Xuân lo lắng nàng là một nữ nhân độc , trong tay ít bạc, ở riêng bên ngoài thuê nhà an , nên vẫn bảo nàng ở tại Tống gia.
Nào ngờ hôm nay mồng một Tết, Khương Hà mới dẫn Trịnh Côn chúc Tết hàng xóm láng giềng xong, hiền tế ( con rể) tới báo tin mừng.
Biết khuê nữ sinh nở, sinh hai tiểu lang quân, ông mừng đến nỗi toe toét, liên tục hơn chục chữ ""!
Ông và hiền tế trong phòng, Khương Hà hỏi chi tiết tình hình sinh nở, hiền tế ở phòng sinh để chăm sóc, ông kinh ngạc đến nỗi nhất thời gì cho .
May là hôm nay mồng một Tết, chỉ lời cát tường, thêm nữa là ngày vui mừng ngoại tôn, Khương Hà đành nuốt lời phàn nàn trong.
Chỉ : "Thuận lợi là , thuận lợi là . Diệt tức phụ cũng , thể Xuân nương vốn , chắc chắn sẽ thuận lợi thôi."
Tống Thời An xót xa : "Tuy sinh nở thuận lợi, nhưng lúc mở xương chậu thật sự đau đớn lắm, nàng mắng con mấy canh giờ đấy."