Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:02:20
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi thì, há chẳng đây cũng là một cách súc miệng đó ?

Sau khi thu xếp thỏa, Tống Thời An sai Quế Chi lui ngoài canh chừng, cho ai .

Đoạn xuống ghế bên giường, nắm tay Khương Xuân, thủ thỉ tâm sự:

"Nàng chẳng lẽ nhớ nhung căn nhà hiện đại của , mà trở về xem xét tình hình?

Có gì đáng xem , là trưởng tử dòng Tống gia, tương lai tòa đại trạch đều thuộc về chúng , chẳng hơn gấp trăm ngàn căn nhà nhỏ chỉ hai phòng ngủ của nàng ?

Nhị nhị cùng tam tam đều tá túc trong phủ của chúng , nếu họ nàng vui vẻ thì cứ để họ ở, còn nếu chọc nàng chán ghét, sẽ đuổi họ ."

TBC

"Hai oắt con đều khỏe mạnh lắm, Tam thì thôi, còn Nhị tính tình hoạt bát, trông là ngay đứa trẻ nghịch ngợm, nếu mẫu lực của nàng để khuất phục, phụ quản , e rằng sẽ trở thành kẻ phong lưu phóng đãng.

Lúc đó đừng đến chuyện đưa Khương gia của các nàng đến thịnh vượng, chỉ e rơi xuống hố là may mắn lắm ."

"Ta vốn định giúp tỷ phu ba mươi năm, đến năm mươi tuổi sẽ xin cáo lão hồi hương, dẫn nàng du ngoạn khắp nơi.

Sau khi về kinh, sẽ mua một ngọn núi bên cạnh chùa Từ An để xây biệt viên, trong núi mát mẻ, mùa hè chúng đến ở, chẳng cần dùng đến chậu đá lạnh quạt gió, ban đêm thậm chí còn đắp chăn nữa.

Nếu nàng tỉnh , dẫn ai chơi đây? Cùng ai đến ở biệt viên? Chẳng lẽ để cưới tiểu ?

Ta cũng ý định đó, nhưng sợ một ngày nào đó nàng tỉnh , sẽ đánh gãy ba chân của ."

Nói đến đây, Tống Thời An ngẩng lên gương mặt Khương Xuân, chờ đợi phản ứng của nàng.

Hắn cố ý như , để kích thích nàng.

khiến thất vọng là, Khương Xuân nhắm mắt ngủ say, một nét mặt nào phản ứng.

Hắn đành tiếp tục lẩm bẩm.

"Đã hẹn năm Trung thu sẽ giúp bày tiệc lớn, mời tất cả bằng hảo hữu và đồng liêu đến vui vẻ một phen, nếu nàng tỉnh , ai sẽ giúp bày tiệc đây?"

"Phụ vẫn chuyện nàng hôn mê bất tỉnh, đang là dịp Tết lớn, cũng dám cho .

Phụ chỉ nàng là duy nhất, nếu nàng gặp chuyện, đau lòng?"

"Còn một nhà đại cữu, khi họ nàng năm nay tiện, bảo họ sang năm hãy kinh, đến lúc đó nàng sẽ dẫn họ chơi khắp nơi.

Đại cữu đối xử với nàng như , xem nàng như nhi nữ, nàng cũng nên thất hứa với họ chứ?"

"Còn di bà, đây còn nhờ thư đến rằng con bà đang tích góp bạc, đến khi đủ tiền sẽ dẫn Phan Niệm Xuân kinh, để tự dập đầu tạ ơn nàng - ân nhân cứu mạng của nương .

tuổi già như , chỉ còn mỗi niềm mong mỏi , nàng nỡ để bà mang theo di hận xuống mồ?"

"..."

Tống Thời An cứ thế lải nhải, nghĩ đến đến đó, chẳng quản ích , cứ thử .

rõ ràng đều chẳng tác dụng gì.

Sự kiên nhẫn của cũng dần cạn kiệt, lười những chuyện vớ vẩn nữa.

Trực tiếp tự bộc bạch: "Nương tử lẽ còn , thật là từ kiếp trùng sinh trở về, đây là cuộc đời thứ hai của .

Nếu , dù thông minh xuất chúng đến , cũng thể đến Khương gia chẳng bao lâu, phát hiện manh mối của nàng."

Thấy Khương Xuân vẫn phản ứng, hừ lạnh một tiếng: "Hơn nữa nàng lẽ , Khương Xuân kiếp vì tư thông với tên đồ tể họ Phạm, mang thai đứa con hoang, còn cố ý chuyện khi cùng mẫu dự tiệc, khiến mất hết danh dự, trở thành trò cho cả kinh thành.

Vì thể diện của , thể diện Tống gia và thể diện của tỷ phu - vị hoàng đế , chỉ thể cho nàng và tên đồ tể họ Phạm c.h.ế.t chìm trong lồng heo.

Sau khi trùng sinh trở về, vốn định trực tiếp g.i.ế.c Khương Xuân để trừ hậu hoạn, nào ngờ tâm trí nàng đổi thành khác..."

Tin tức kinh thiên động địa như , dù Khương Xuân c.h.ế.t cũng chút phản ứng chứ, nhưng nàng vẫn hề nhúc nhích.

Tống Thời An lo lắng đến đỏ hoe mắt, nghiến răng : "Nương tử, nàng nàng quan trọng với như thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-411.html.]

Ta ngại cho nàng , nàng tỉnh một ngày, sẽ ở bên cạnh nàng một ngày; tỉnh một năm, sẽ ở bên cạnh nàng một năm; tỉnh mười năm, sẽ ở bên cạnh nàng mười năm; tỉnh cả đời, sẽ ở bên cạnh nàng cả đời.

Nếu nàng mất mạng, sẽ lập tức xuống âm phủ theo nàng, tuyệt để nàng một con đường Hoàng Tuyền.

Còn về hai đứa nhỏ của chúng , dù phụ mẫu vẫn còn trẻ, nhị và nhị giúp đỡ, chắc chắn sẽ lớn lên bình an thôi, cần bận tâm."

Những lời tình cảm sâu đậm như biển cả , nhưng Khương Xuân vẫn yên lặng, chẳng chút phản hồi nào cho .

Nước mắt Tống Thời An cuối cùng kìm nén nữa, "tách tách" rơi xuống, từng giọt từng giọt nhỏ lên đôi tay đan xen của hai .

*

Khương Xuân cảm thấy dường như đang mơ.

Hơn nữa giấc mơ còn giống như bộ phim khoa học viễn tưởng nàng từng xem ở thời hiện đại, nàng như đang ở trong một nhà giam lớn ghép từ những tấm kim loại trắng, ở trung tâm nhà giam là một đất trống rộng bằng sân bóng đá.

Trên đất trống một thiếu nữ đang xổm ôm gối, cô gái mặc áo ngắn vải thô màu xanh và quần dài ống rộng vải thô, thắt lưng quấn một tấm váy đen dài đến đầu gối.

Khương Xuân cảm thấy bộ dạng quen mắt, nhưng một lúc nhớ .

Nàng lắc đầu, quả nhiên một mang thai khiến đần độn ba năm, khi mang thai, tuy trí nhớ bằng tên Tống Thời An qua mắt quên , nhưng trí nhớ vẫn còn , những gì cần nhớ cơ bản đều thể nhớ .

Bây giờ thì , đầu óc như một nồi cháo, rối bời thể lý giải.

Đã là mơ thì cũng chẳng e ngại, Khương Xuân trực tiếp bước tới, chào hỏi cô nương : "Chào"

Người đang xổm đất thấy tiếng liền ngẩng đầu lên.

"Xì..." Khương Xuân hít một lạnh, vội vàng lùi một bước lớn.

Không thể trách nàng kinh hoảng, bất kỳ ai trong mơ thấy một khuôn mặt giống hệt đều thể bình tĩnh .

Ngay đó nàng nhận điều gì đó đúng.

Dung nhan thực chẳng là gương mặt hiện đại của nàng, mà chính là diện mạo của Khương Xuân.

Trong giấc mộng hiện một khuôn mặt giống hệt Khương Xuân...

Phải chăng nàng mộng thấy nguyên chủ của xác ?

Khương Xuân cảm thấy khó hiểu lạ thường.

Tuy nhiên, mộng cảnh vốn dĩ càng kỳ quái bao nhiêu càng . Nàng nhớ khi còn ở thời hiện đại, còn mộng thấy gả cho một con chuột to tướng.

Vậy nên lúc mộng thấy nguyên chủ, cũng chẳng gì đáng kinh ngạc.

trong khoảnh khắc tiếp theo, lời của nguyên chủ suýt nữa nàng giật đánh rơi cả hàm.

"Ngươi cướp đoạt xác của , cướp tất cả những gì đáng lẽ thuộc về , ngươi mau trả thể cho !"

Tuy nhiên Khương Xuân chỉ kinh ngạc trong chốc lát, lập tức lấy bình tĩnh.

Chỉ là một giấc mộng mà thôi, mộng vốn chẳng cần hợp lý. Mộng thấy nguyên chủ lìa khỏi xác mấy năm về đòi thể, gì mà kinh ngạc?

Khương Xuân nghĩ bụng dù cũng thoát khỏi giấc mộng , chi bằng cứ chơi đùa với nàng một phen.

Thế là nàng xuống nguyên chủ, lạnh lùng nhạt: "Cướp đoạt thể của ngươi ư? Khi nhập thể , ngươi c.h.ế.t thẳng cẳng, hồn lìa khỏi xác, nếu thể ?

Hơn nữa, khi tiếp quản thể , chăm sóc cho phụ ngươi, còn trừng trị bọn thích cực phẩm ở trang viên cũ cùng với cô phụ ngươi, thậm chí còn đổi vận mệnh của đường Khương Liễu và biểu Vương Ngân Nhi.

Ngươi lời cảm tạ đành, còn trách cướp đoạt thể của ngươi, kẻ nào vong ân phụ nghĩa như ngươi ?"

Nguyên chủ thấy Khương Xuân mạnh mẽ như , sự thật, khí thế khỏi yếu vài phần.

Thậm chí còn khen ngợi Khương Xuân một câu: "Ngươi quả thật giỏi xử sự hơn ."

Khương Xuân đắc ý nhếch cằm: "Vậy chẳng xong ! Thân thể dùng , ngươi hãy c.h.ế.t tâm , nhất định sẽ trả cho ngươi ."

Loading...