Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 415
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:02:30
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không thể nào trả , vốn dĩ đây là thể của , tại trả cho một cô hồn dã quỷ?
Nói trả , bất quá chỉ là lời dối để lừa gạt nữ quỷ mà thôi.
Còn về phu quân và con cái mà nữ quỷ , xét thấy đây nó chăm sóc cho cha , bản cũng sẽ chăm sóc cho họ.
Cũng coi như phụ lòng nó .
rõ ràng nguyên chủ nghĩ quá nhiều.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, ngoài dự đoán, nàng một nữa Khương Xuân đánh bay.
Khương Xuân bước tới vài bước, cao ngạo xuống nàng đang bẹp đất, lạnh : "Ồ, ngươi còn khá ngoan cố nhỉ? Tưởng rằng mới sinh nở xong tinh thần đủ, thừa cơ bệnh mà hại ?
Đáng tiếc , ngươi đánh giá thấp bản lĩnh của , cho dù thực sự tinh thần đủ, vì phu quân và hai đứa con song sinh của , cũng sẽ lấy tinh thần, đánh cho ngươi bẹp dí.
Hừ, cướp thể của , ngươi còn non lắm."
Nguyên chủ tức giận hét lớn: "Đó là thể của , của ngươi!"
Cô hồn dã quỷ quá vô sỉ, cướp thể của thì thôi, còn lý sự đương nhiên như , từng thấy ai mặt dày như thế!
Khương Xuân nhướng mày: "Ồ? Vậy ngươi gọi một tiếng xem, nó đáp ứng ?"
Thân thể đúng là của nguyên chủ sai, nhưng khi xuyên đến thì nguyên chủ c.h.ế.t thẳng cẳng , nên nàng dùng mà chẳng hề áy náy chút nào.
Trong lúc Tống Thời An biến Đan Quế Viện thành một mớ hỗn độn, Khương Xuân trong phòng giam nhỏ của hệ thống cũng chẳng rảnh rỗi.
Chủ yếu là do nguyên chủ để nàng rảnh.
Hai gần như ngày nào cũng đánh vài , nào nguyên chủ cũng Khương Xuân đè xuống đất mà chà xát, nhưng vẫn chịu từ bỏ.
Có thể là kiên trì.
Tuy nhiên sự kiên trì cũng chỉ kéo dài nửa tháng.
Sau khi một nữa Khương Xuân đè xuống đất mà chà xát, nguyên chủ đất, thở hổn hển : "Ta thể thả ngươi , nhưng ngươi đáp ứng hai điều kiện."
Khương Xuân khẩy một tiếng: "Ngươi nghĩ ngươi tư cách đặt điều kiện với ? Cho dù ngươi thả , nửa tháng nữa cũng tự ."
Đương nhiên, Khương Xuân vẫn ngoài càng sớm càng , nhưng miệng nàng chắc chắn thể thừa nhận, nếu sẽ nguyên chủ nắm thóp mất.
Những thường xuyên giao dịch đều , giao dịch như .
Nguyên chủ lạnh: "Tuy , nhưng ngươi ở trong phòng giam nhỏ, thể bên ngoài , vạn nhất nhà phu quân ngươi nghĩ rằng ngươi cứu nữa, trực tiếp đặt ngươi quan tài, để ngươi an nghỉ đất thì ?"
Nói đến chuyện , Khương Xuân lập tức còn mệt mỏi nữa, vội vàng bò dậy, bắt đầu khoe mẽ tình yêu: "Chuyện ngươi hiểu , nhà tướng công khác thể như , nhưng nhà phu quân tuyệt đối sẽ như .
Phu quân yêu như mạng sống, chỉ cần thể còn một chút thở, nhất định sẽ bỏ rơi , cũng cho phép khác gì với ."
Nửa tháng nay nguyên chủ Khương Xuân khoe mẽ tình yêu ít, sớm tên hiền tế ốm yếu Tống Thời An mà cha mua về là một công tử gặp nạn, hiện giờ nhà phục quyền, cô hồn dã quỷ theo kinh thiếu nãi nãi hưởng phúc.
Ghen tị thì cũng ghen tị, nàng ghét nhất là loại thư sinh yếu đuối, việc chân tay, trồng trọt.
Nàng chỉ sống , sống bao, như bây giờ, chỉ thể một hồn ma đói.
nửa tháng giao đấu, nàng hiểu rõ điều đó là thể.
Hồn ma quá khó đối phó, đánh , lừa cũng , đúng là một miếng thịt dai.
Nàng ngoài mạnh trong yếu : “Vậy thì cứ ở đây, dù chuyện gì xảy bên ngoài, thiệt hại cũng là .”
Khương Xuân để ý đến lời nàng .
nàng hứng thú yêu cầu của nguyên chủ, dù cũng rảnh rỗi.
Khương Xuân ngước mắt nguyên chủ, mỉm hỏi: “Ngươi yêu cầu gì, , nếu quá đáng, thể xem xét.”
Nguyên chủ nghĩ rằng hồn ma mềm lòng, vội : “Yêu cầu đầu tiên là ngươi chăm sóc thật cho cha , lo cho ông dưỡng lão…”
Chưa hết câu, Khương Xuân ngắt lời: "Ta đối xử với cha , đưa ông kinh thành, mua nhà, mở cửa hàng thịt, còn sinh cho ông một tôn tử để kế thừa hương hỏa Khương gia, hơn ngươi nhiều ?
Đừng nhảm, thẳng yêu cầu thứ hai."
Nguyên chủ im lặng một lúc.
Thật , hồn ma giỏi hơn nàng nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-415.html.]
Nếu là nàng , chỉ dựa việc g.i.ế.c lợn bán thịt, e rằng cả đời cũng thể mua nhà, mở cửa hàng cho cha ở kinh thành.
Một lúc , nàng mới tiếp: “Ngươi hãy để hệ thống điểm danh cho thêm chút công đức, kiếp cũng một quý nữ, sống cuộc sống hơn đẹo đẽ.”
Khương Xuân: “???”
Hệ thống điểm danh thể chuyển công đức cho khác ? Nàng ?
Không đúng, hệ thống điểm danh là sản phẩm công nghệ từ nền văn minh cao hơn ? Sao liên quan đến công đức huyền ảo ?
TBC
Nàng thật: “Ta thể giao tiếp với hệ thống điểm danh, thậm chí khi ngươi , còn chuyện công đức .”
Nguyên chủ nhíu mày: “Không thể giao tiếp? thể giao tiếp với nó.”
Khương Xuân nhạt: “Nếu ngươi thể giao tiếp với nó, thì trực tiếp yêu cầu công đức từ nó là , tìm đến ?”
Nguyên chủ do dự một lúc, cuối cùng vẫn chọn thật: "Lúc đầu thể giao tiếp với nó, nó còn hứa khi cơ thể chết, nó sẽ chia một ít công đức của nó cho , để kiếp thể đầu thai .
từ khi nó nhốt phòng tối của hệ thống, chuyện với nó, nó trả lời nữa."
Khương Xuân nhướng mày.
Nàng khỏi đoán rằng, hệ thống điểm danh tiêu hao hết năng lượng để nhốt nguyên chủ phòng tối của hệ thống, tắt máy ngủ đông?
Vì , hệ thống điểm danh trong tay nàng chỉ chức năng cơ bản nhất, giống như một sản phẩm game dở.
Khương Xuân chua xót : “Ít nhấtngươi còn giao tiếp với nó, là ký chủ ngược che giấu, gì cả.”
Hệ thống điểm danh rác rưởi, hại ít.
Nếu nó tự ý nhốt nguyên chủ phòng tối của hệ thống, Khương Xuân chắc chắn cách xử lý hơn, chứ như bây giờ, nguyên chủ lợi dụng, nhốt ở đây.
Nguyên chủ nghi ngờ Khương Xuân: “Ngươi thật sự thể giao tiếp với hệ thống điểm danh?”
Khương Xuân lườm nàng : “Lừa ngươi gì? Nếu thể giao tiếp với hệ thống điểm danh, sớm bảo nó đưa ngoài, cần gì ở đây đôi co với ngươi?”
Nguyên chủ Khương Xuân , lập tức tin bảy tám phần.
Nếu hồn ma thể giao tiếp với hệ thống điểm danh, nàng cũng thể lợi dụng lúc nàng lúc yếu đuối để kéo nàng phòng tối .
Nguyên chủ khỏi thất vọng, bệt xuống đất.
Nàng cố gắng mỗi ngày, thử vô , đợi hai ba năm, cuối cùng thành công kéo hồn ma chiếm cơ thể phòng tối.
Kết quả thì ?
Không thể khiến nàng nhượng bộ “mượn” cơ thể, cũng thể lấy thêm công đức.
Thật là công cốc.
Khương Xuân thấy , đảo mắt, hạ giọng, dỗ dành: “Dù thể giao tiếp với hệ thống điểm danh, nhưng nếu ngươi thả , hệ thống điểm danh sẽ thấy, khi đưa ngươi xuống địa phủ, chắc chắn sẽ cho ngươi thêm công đức.”
Nguyên chủ gì.
Khương Xuân tiếp tục, đổi cách : “Thôi , là bụng, nếu ngươi thả , vì cơ thể của ngươi, sẽ đến chùa Từ An lập bài vị cho ngươi, quyên góp tiền hương khói mấy chục năm, giúp ngươi tích lũy công đức.”
Nguyên chủ sáng mắt: “Thật ?”
Nàng chắc hệ thống điểm danh hứa cho công đức, thể giúp nàng kiếp đầu thai quý nữ .
Công đức càng nhiều càng .
Khương Xuân nhạt: “Ta là , cần dối ngươi.”
Nguyên chủ tin, đòi hỏi thêm: “Ngươi thề , nếu ngươi dám lừa , thì ngươi sẽ trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi!”
Khương Xuân hít một lạnh: “Ngươi thật quá đáng.”
Nếu là lời thề khác, Khương Xuân sợ, nhưng trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi thì nàng chịu nổi.
Những ngày ở thôn Đại Liễu Thụ, một đồng cũng chia đôi để tiêu, Khương Xuân thực sự trải qua nữa.
nàng thật sự ngoài ngay lập tức.
Sau một hồi do dự, Khương Xuân cắn răng : "Được, chỉ cần ngươi thả , thề sẽ lập bài vị cho ngươi ở chùa Từ An, cũng quyên góp đủ tiền hương khói tám mươi năm cho ngươi.
Nếu vi phạm lời thề, sẽ trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi!"