Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 417
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:02:35
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trâu đại phu bắt mạch xong, cũng tương tự: "Mạch tượng của đại nãi nãi , e rằng ngay cả mạch tượng của nam tử cũng khỏe mạnh bằng nàng."
Tống Thời An thật gì: "Trước khi nương tử của tỉnh , các ngươi đều mạch tượng nàng cực , thậm chí còn hơn bình thường, mời các ngươi bắt mạch, thật là bắt một cách vô ích!"
Hai đồng thanh chắp tay tạ : "Là tiểu nhân vô năng..."
Tống Thời An khoát tay: "Thôi , các ngươi về nghỉ ."
Quả nhiên Chung Văn Cẩn đáng tin cậy hơn, ít nhất theo những lời nàng , Khương Xuân quả nhiên tỉnh .
Sau khi đuổi hai vị đại phu , Tống Thời An trở tư thế nghiêng, cứ thế bên giường, tươi hỏi: "Nương tử đói , bảo nhà bếp điểm tâm khuya cho nàng ?"
"Nương tử khát ? Nếu khát lập tức rót cho nàng uống."
"Nương tử lạnh ? Nhiệt độ địa long đủ ? Nếu đủ, bảo đốt thêm củi."
"Nương tử chỗ nào thoải mái ? Nếu , nàng cứ thẳng, giúp nàng xoa bóp một chút."
Nghĩ nghĩ, : "Suýt nữa quên mất nương tử hiện giờ thể chuyện, nàng cứ dùng mắt hiệu cho nhé."
Khương Xuân: "..."
Giờ đây bản chỉ xoay mắt thôi tốn ít sức lực, hỏi liền một bao nhiêu câu, là nàng xoay mắt đến chuột rút chăng?
Hừ, quả thật những lời vô ích!
Tuy , trong lòng nàng vẫn ấm áp, cảm thấy lầm .
Phu thê với điều quan trọng nhất gì bằng sự tin tưởng, sự thật chứng minh, Tống Thời An là đáng để tin tưởng.
Để tránh lộn xộn, nàng đành nhắm mắt , nghỉ ngơi một lát.
Tống Thời An lập tức ngoan ngoãn.
ngoan ngoãn.
Hắn vớ lấy chân nàng, hai tay đặt lên, động tác thuần thục xoa bóp.
Khương Xuân thầm tặc lưỡi.
Xem thủ pháp của , hiển nhiên ngày thường ít xoa bóp cho .
Khương Xuân liệt giường lâu ngày tay chân sẽ trở nên cứng đờ, cần hằng ngày giúp bệnh nhân xoa bóp, mới thể duy trì sự linh hoạt của cơ thể.
Tuy nàng thể cử động, nhưng vẫn thể cảm nhận tình trạng cơ thể.
Hiển nhiên Tống Thời An chăm sóc nàng .
Mắt Khương Xuân xoay tròn mí mắt, cảm thấy uổng công mặc cả với nguyên chủ trong gian hệ thống.
Tống Thời An xứng đáng để sớm một tuần.
Dù cái giá trả cũng chỉ là đến chùa Từ An cúng dường một tấm bài vị, bỏ vài trăm lượng bạc đóng đủ tiền hương hỏa tám mươi năm mà thôi.
Nàng bỏ .
*
Việc xoa bóp cho Khương Xuân, Tống Thời An ngày thường ít , nhưng khi xoa bóp, thì đau lòng, thì buồn bã, thể so sánh với bây giờ?
Tống Thời An cảm thấy khóe miệng sắp nứt đến tận tai, môi cong lên thế nào cũng thể ép xuống .
Mấy ngày , giống như góa phụ mất thê , vạn niệm đều tiêu tan, ngoài việc chăm sóc Khương Xuân, việc gì cũng tinh thần.
Ngay cả nha môn cũng đến, chớ chi đến chầu triều.
Mà bây giờ, hận thể học Tôn Hầu Tử, chạy ngoài lộn vài trăm vòng, còn lộn mặt kinh thành, để cho họ nương tử của tỉnh .
Tuy bây giờ nàng chỉ thể động đậy ngón tay và mắt, nhưng , nương tử của tỉnh , đang tiến triển theo hướng đấy.
Tin rằng chỉ cần thêm một thời gian nữa, với sự chăm sóc tận tình của , nàng chắc chắn sẽ hồi phục như xưa.
Vừa xoa bóp, nước mắt rơi, ấm ức : "Nương tử, nàng sợ c.h.ế.t khiếp, còn tưởng nàng sẽ bỏ và hai đứa nhỏ mà chứ.
Nếu nàng thực sự nhẫn tâm như , cũng cách nào, chỉ thể cùng nàng thôi.
Dù , nàng thể nhẫn tâm với , nhưng thể nhẫn tâm với nàng.
Chúng mà, luôn là nàng thể rời xa , nhưng thể rời xa nàng."
Nghĩ một lúc, tự thú: "Trước đây khi nàng bệnh, những lời lẽ nàng thấy.
Vậy sẽ nữa, phu quân của nàng thực là từ kiếp tái sinh trở về, đây là kiếp thứ hai sống.
nàng yên tâm, kiếp nhấn chìm Khương Xuân lồng heo, đó tái hôn, cô độc đến già.
Giữa chúng nữ nhân thứ ba, hai kiếp chỉ một nàng."
Khương Xuân: “???”
Chuyện gì thế , trở về tung chiêu lớn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-417.html.]
Ngay cả bí mật tái sinh của cũng ?
Dù nàng thực từ lâu, còn định giả vờ ngốc cả đời nữa.
Hắn kích động bởi việc nàng hôn mê tỉnh, tự trách nên giấu nàng, nên vội vàng thú nhận?
Nếu nàng thể chuyện, lúc nên giả vờ giận dữ, khó dỗ dành.
Phải cắt đất bồi thường, mà đưa một loạt lời hứa, nàng mới chịu tha thứ cho .
Đáng tiếc bây giờ nàng thể gì, chỉ thể “giận dữ” động đậy ngón tay.
Khương Xuân nghỉ ngơi một đêm, cộng thêm sáng hôm Tống Thời An đút cho một bát cháo thịt thêm súp hải sâm, khả năng kiểm soát cơ thể của nàng cải thiện.
Cuối cùng mắt nàng cũng thể tự do đảo trắng.
Về tay, nàng thể co duỗi mười ngón tay một cách tự do, nhưng cánh tay vẫn thể nâng lên.
Điều đủ để khiến Tống Thời An vui mừng.
Hắn như sống , đường mang theo gió, còn tự bế hai đứa nhỏ đến cho Khương Xuân xem.
Với dáng vẻ của một cha , giải thích: "Tiểu Nhị giống nàng, tính tình hoạt bát, sức lực cũng lớn, đá hỏng ba cái nôi .
Tiểu Tam giống , tính tình ôn hòa, mỗi ngày ngoài việc vệ sinh và rên rỉ vài tiếng, từng thấy nó .
Tiết thần y và Trâu đai phu thể chúng khỏe mạnh, nhũ mẫu cũng chăm sóc kỹ lưỡng, mẫu đợi đến khi chúng đầy tháng thể nặng đến mười cân."
Như thể đây quan tâm đến chúng, chỉ giao cho Trang thị chăm sóc là .
Khương Xuân khóe miệng co giật, nhưng cơ mặt lời, nổi.
Tiểu Tam thì , Tiểu Nhị thế, nhỏ tuổi bắt đầu phá của ?
Nôi của phú hộ rẻ, mỗi cái ít nhất cũng vài trăm văn, ba cái nôi hơn một lượng bạc.
Thế .
Người mẫu như nàng kiếm tiền dễ dàng ? Tiêu xài bình thường thì , Tiểu Nhị phá của thế .
Đợi khi thể hồi phục , nếu Tiểu Nhị phá hỏng đồ đạc, nhất định đánh m.ô.n.g nhỏ của nó một trận!
Dù , “ gậy roi mới hiếu tử”, Tống Thời An nỡ đánh, chỉ thể tự mặt đen thôi.
*
Người Tống gia tin Khương Xuân tỉnh , đều chạy đến Đan Quế Viện thăm hỏi.
Người khác thì thôi, đều những lời quan tâm.
Chỉ Chung Văn Cẩn, đúng cơ hội liền tố cáo Tống Thời An: “Đại tẩu, may mà tỷ tỉnh , nếu tỷ còn tỉnh, chừng đại ca sẽ bóp cổ , bắt nghĩ cách cứu tỷ đấy.”
Khương Xuân lập tức trừng mắt Tống Thời An.
Tống Thời An sờ mũi, gượng một tiếng: "Lúc đó lo lắng quá mà, khó tránh khỏi chút thất thố…
Ta xin nhị , còn cho nàng chỗ giấu tư tàng của nhị , nếu nhị vẫn vui, ngày khác sẽ tặng nàng một đại lễ để tạ ."
Khương Xuân cong bốn ngón tay , chỉ để ngón cái bên ngoài, động tác like.
Rõ ràng là đồng ý với lời Tống Thời An tặng đại lễ tạ .
Chung Văn Cẩn trong lòng mới thoải mái, đại lễ quan trọng, chủ yếu là để đại tẩu nỗi ấm ức của .
Có đại tẩu chống lưng, xem đại ca còn dám uy h.i.ế.p nữa !
Nàng đảo mắt, “ đằng chân lân đằng đầu” với Tống Thời An: “Đại ca, chuyện nữ tử riêng tư với đại tẩu, thể phiền ngoài đợi một lát ?”
Tống Thời An lạnh lùng trừng mắt nàng .
Khương Xuân lạnh lùng trừng mắt Tống Thời An.
Một lát , Tống Thời An thua trận, với Khương Xuân: “Nương tử, đưa Tiểu Nhị và Tiểu Tam về chính viện, để nhị ở đây chuyện với nàng.”
Khương Xuân lúc mới rũ mắt, trừng nữa.
Đợi Tống Thời An khỏi cửa, Chung Văn Cẩn lập tức tố cáo: “Đại tẩu, tỷ cũng thật ý tứ, đều là nữ xuyên , tỷ sớm nhận , nhận với ?”
Khương Xuân đột nhiên trừng to mắt.
TBC
Chung Văn Cẩn cũng là nữ xuyên ?
nhanh, nàng phản ứng .
Chắc chắn là Tống Thời An lúc phát điên .
Hắn bóp cổ Chung Văn Cẩn, ép nàng nghĩ cách cứu , chắc chắn sẽ phận xuyên của và Chung Văn Cẩn, nếu Chung Văn Cẩn chắc chắn sẽ giả ngốc, dù thế nào cũng lộ .
Người , thật Khương Xuân nên gì cho .
Thôi, cũng là vì cứu , cứu , nàng thể ngược mắng một trận, trách lộ ?
Khương Xuân chột cúi mắt.