Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 419

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:02:40
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Hà đồng ý, nhăn mặt : “Thuốc thì ai cũng quen ăn, nếu bệnh thì cũng vẫn uống thuốc ?

Đây đều là để bồi bổ cơ thể, hiền tế , đừng nuông chiều Xuân nương, óc lợn vẫn ăn, ăn mới mau hồi phục .”

Khương Xuân bĩu môi, phát âm thanh nào.

Khương Hà đôi khi thật sự cứng đầu, còn tin dân gian cổ xưa rằng “ăn gì bổ lấy”.

Nàng chỉ thể miễn cưỡng gật đầu.

Tạm thời gạt qua , dù thì Tống Thời An , nếu quen ăn, sẽ giúp giải quyết.

Khương Hà lải nhải một hồi, khi dặn dò Tống Thời An một phen, lúc mới yên tâm chuẩn rời .

Khi đến cửa, ông còn quên nhắc Tống Thời An, bảo cử về nhà lấy óc lợn..

Tống Thời An chỉ thể gật đầu đồng ý.

Ông , Khương Xuân lập tức trừng mắt Tống Thời An.

Tống Thời An đùa: “Cứ chằm chằm , sẽ giúp nàng giải quyết óc lợn .”

Khương Xuân chỉ tay về hướng nha môn, môi phát âm thanh : “Đi .”

Cả ngày , thấy thường xuyên rơi nước mắt, cho dù là mỹ nhân đến nàng cũng cảm thấy chán ghét, nhanh chóng đuổi .

Ha, cảm thấy giống như một tra nam, , giống như một tra nữ?

Tống Thời An ở mép giường, kéo hai chân của nàng đặt lên đùi .

Vừa xoa bóp cho nàng : “Không vội, đợi nàng hồi phục, cũng muộn.”

Khương Xuân liếc một cái.

Tên sợ lão hoàng đế đích hạ chỉ miễn chức ?

Có vẻ như nàng đang nghĩ gì, Tống Thời An nhẹ: “Miễn chức thì miễn chức thôi, dù lão hoàng đế cũng sẽ ốm cuối năm tới, lúc đó Thái tử tỷ phu sẽ nhiếp chính, trở về triều đình thì trở về, ai dám thêm một câu?”

Khương Xuân im lặng.

Quan hệ quyền lực thì giỏi lắm ?

Một lúc , nàng nhịn trong lòng lầm bầm: “Có quan hệ đúng là giỏi, cũng quan hệ, ôi ôi ôi!”

tính toán, Khương Xuân cũng lười suy nghĩ nhiều.

Có lẽ việc linh hồn rời khỏi thể một gây tổn hại lớn đến não, Khương Xuân cảm thấy đầu giống như bột nhão, khả năng tư duy kém nhiều.

Nàng vội về phía Tống Thời An, im lặng một câu “hạt óc chó”.

Mình thực sự cần ăn chút hạt óc chó để bồi bổ não, từ đến nay dân gian câu “mang thai thì ngốc ba năm”, hơn nữa còn rời khỏi linh hồn, thành một kẻ ngốc ?

So với vị óc lợn khó thành lời, Khương Xuân cảm thấy hạch đào (hạt óc chó) dễ tiếp nhận hơn nhiều.

Tống Thời An hiểu ý, : “Được, sáng mai sẽ bảo cho nàng một bát sữa đậu nành hạch đào và táo đỏ để uống.”

Khương Xuân hài lòng mỉm , giơ ngón tay cái lên với .

Tống Thời An lưng , lấy khăn lau những giọt nước mắt kìm khi thấy nụ của Khương Xuân.

Khương Xuân: “…”

Gia hỏa , ngày nào cũng , suýt nữa biến thành một kẻ mít ướt, hai oắt con còn nhiều bằng .

Ai là cha, ai là nhi tử đây?

Thật là nên lời.

Thôi , cũng chỉ vì quan tâm đến nên mới như .

Thậm chí quan tâm đến mức để chăm sóc , ở nha môn và tham gia đại triều hội, trong mắt chỉ .

Điều cảm động ?

Sự cảm động kéo dài đến mười ngày.

Ngay cả tiệc đầy tháng của hai đứa nhỏ cũng qua, vẫn cứ rưng rưng nước mắt.

Tất nhiên, vì vui mừng, mà là Khương Xuân đánh.

Trước đây vì Khương Xuân gặp chuyện, Trang thị tâm trạng tổ chức yến tam tẩy (tắm 3 ngày) cho hai oắt con, chỉ mời Trưởng công chúa Tân Thành ngoại tổ mẫu của Khương Xuân đến giúp thủ tục tam tẩy, coi như xong việc.

Tiệc đầy tháng tổ chức long trọng, mời đến hơn ba trăm bàn.

Vì việc mà hoàng đế còn trách mắng thái tử Lê Quân Hành một trận.

Không trách Lê Quân Hành, thực là trách Tống Thời An.

Nói ở nha môn, tham gia đại triều hội, ở nhà thì thôi, hoàng đế còn thể giả vờ .

Kết quả là tiệc đầy tháng của hài tử tổ chức to như , mời hết các quan viên quý tộc trong kinh thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-419.html.]

Khi Liễu quý phi tổ chức tiệc đầy tháng cho tiểu Ngũ của , cũng chỉ hơn trăm bàn.

Hai oắt con sinh đôi của Tống Thời An, tài đức gì mà đãi ngộ cao như ?

Lê Quân Hành thở dài: "Không còn cách nào, chuyện ý của tiểu cữu tử của nhi thần, mà là ý của tức phụ của nhi thần, vẫn còn liệt giường.

Người đấy, nhà tiểu cữu tử của nhi thần luôn theo tức phụ, mà nàng tiền, quan tâm đến chi phí ."

Lão hoàng đế đến tên Khương Xuân liền đau đầu, vội chuyển chủ đề, để ý đến những chuyện nữa.

*

Khương Xuân quan tâm đến chi phí ? Nàng quan tâm đến phát điên!

Nàng cảm thấy hồi phục quá chậm, nếu hồi phục nhanh hơn một chút, nàng sẽ bật dậy và đá bay Tống Thời An.

Tổ chức tiệc đầy tháng cho hai đứa nhỏ vấn đề gì, tự bỏ tiền cũng là điều nên , dù công quỹ lo việc , mỗi nhà tổ chức thì tự bỏ tiền túi.

nàng ngờ Tống Thời An phung phí như , tổ chức hẳn ba trăm bàn.

Không bàn trống, mà là ba trăm bàn đều đầy khách.

Buổi tối sự thật từ miệng Quế Hoa, Khương Xuân chỉ cảm thấy đầu óc “bùng” một tiếng, như sét đánh ngang tai.

Ba trăm bàn, đó là ba trăm bàn đấy!

Tính cả thức ăn và rượu, mỗi bàn mười lượng bạc, ba trăm bàn là ba nghìn lượng bạc.

Đây mới chỉ là con ước tính.

Quế Hoa , thực đơn tiệc đầy tháng đều do Tống Thời An tự tay lập, định tổ chức lớn, thể chọn những món ăn rẻ tiền?

TBC

Chắc chắn là món nào cũng đắt, món nào cũng sang.

Thêm đó, nàng còn Quế Hoa trong thời gian hôn mê, Tống Thời An chi hết năm nghìn lượng bạc, mời bốn nhóm đến gọi hồn cho .

Tiền bạc đến giờ vẫn còn nợ , vì tiền của đều ở trong tay , đợi tỉnh mới thể thanh toán.

Thật sự nàng tức đến nổ phổi.

Tám nghìn lượng bạc, tám nghìn lượng bạc đấy.

Mình mới hôn mê hai mươi ngày, tiêu hết tám nghìn lượng bạc.

Không dám tưởng tượng, nếu liệt một hai năm, sẽ tiêu hết bao nhiêu tiền của , chỉ sợ túi tiền của sẽ tiêu sạch.

là robot ăn tiền, cũng ăn nhanh như !

Nàng tức đến nỗi bật dậy như một con cá chép quẫy đuôi, chỉ tay mặt mà mắng: "Tống Thời An, lão nương đây đánh c.h.ế.t ngươi!"

Tống Thời An mắng đến ngớ , lập tức vui mừng chạy đến mặt nàng, phấn khích : "Nương tử, nàng thể dậy ? Còn thể mắng nữa?"

Khương Xuân bỗng cứng đờ.

, tại eo đột nhiên mạnh như ? Còn mồm miệng nhanh nhạy thế ?

Thật sự là kỳ tích y học!

Nàng uể oải : "Còn do cho tức chết! Tiền bạc của phá hoại hết ! Đồ phá của!"

Tống Thời An rõ nàng mắng gì, chỉ lo phấn khích, nhanh chóng bế nàng lên, xoay vòng vòng đất. Miệng ngừng vui mừng : "Tuyệt vời quá, tuyệt vời quá, nàng chỉ dậy mà còn thể chuyện!"

Khương Xuân đến chóng mặt: "..."

Nàng tức chết, đưa tay đập nhẹ cánh tay mắng: "Thiếp đang chuyện tiền bạc đấy, nghiêm túc chút , mau thả xuống!"

Tống Thời An vẫn tiếp tục ôm nàng xoay vòng, : "Thật tuyệt vời quá, nàng thể chuyện, thật là quá tuyệt!

Ta vui sướng đến phát điên , thật tiếc là bây giờ khách khứa về hết, nếu sẽ chạy thông báo cho . Không , gọi mua thêm trăm dây pháo về đốt, để ăn mừng nàng khỏe !"

Khương Xuân: "..."

điên ?

Đến lời cũng hiểu nữa!

Mà còn định mua trăm dây pháo để đốt? Hắn pháo đắt lắm ?

Khương Xuân xắn tay áo lên, tên phá của , đánh !

---

Khương Xuân kéo Tống Thời An xuống giuwongf La Hán, giơ tay đánh vài cái m.ô.n.g .

do nàng liệt giường lâu ngày, tứ chi chỉ mới hoạt động sáu, bảy ngày, nên tay chân chẳng chút sức lực nào.

Những cái vỗ , những khiến Tống Thời An đau mà còn cảm thấy dễ chịu hơn (?). Nếu sợ nàng mệt, còn mong nàng đánh thêm vài cái nữa.

Hắn vội : "Nương tử, nếu nàng đánh , chờ khi sức khỏe nàng hồi phục đánh cũng muộn, cần gấp gáp, coi chừng mệt mỏi."

Quả thật Khương Xuân mệt .

Chỉ mới cử động vài cái mà trán nàng toát mồ hôi, tay chân trở nên mềm nhũn, eo cũng chẳng thể nào chống đỡ nổi phần nữa.

Loading...