Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 421

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:02:45
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người xưa vốn thấp bé hơn hiện đại, chiều cao của nàng giữa đám nữ nhân như hạc giữa bầy gà, thậm chí khi cùng đám nam nhân cũng hề lép vế.

Mỗi khi động thủ đánh , chỉ riêng việc áp đảo chiều cao cũng đủ khiến chúng sợ hãi.

Tống Thời An thấy Khương Xuân lộ vẻ mặt đắc ý, bèn ghé sát, giọng trầm khàn bên tai nàng: "Vi phu yêu nhất cặp chân dài của nàng, đặc biệt là khi nàng trèo lên vi phu như trèo cây, đôi chân săn chắc mạnh mẽ..."

Khương Xuân: "..."

Gia hỏa , mấy lời với một đang liệt giường là gì?

Khiến nàng thèm thuồng mà chẳng thể gì, thật là cách hành hạ khác.

Nàng tức giận lườm một cái.

Tống Thời An lập tức nghiêm mặt : "Ta chỉ thuận miệng thế thôi, nàng chớ hiểu lầm, khi nàng bình phục, tuyệt đối dám bất kỳ yêu cầu gì quá đáng."

Khương Xuân khẽ hừ lạnh một tiếng qua lỗ mũi.

Nghĩ bụng, cứ , xem thèm để ý .

Hai đang mật, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng Quế Hương: "Đại gia, nãi nãi, nhạc phụ lão gia đến ."

Người đó chính là Khương Hà.

Khương Xuân vội vàng liếc Tống Thời An.

Tống Thời An lập tức giúp nàng chỉnh y phục, đó nửa ôm lấy nàng, kê thêm một chiếc gối phía để nàng nghiêng.

Rồi vội vàng ngoài, tự đón.

Khương Hà bước , thấy khuê nữ đang tỉnh táo, tinh thần vẻ , bên cạnh còn một nội tôn, một ngoại tôn, ông liền : "Hôm nay Xuân nương vẻ tinh thần"

Tống Thời An mời Khương Hà , sai Quế Chi châm , bông đùa: "Hôm qua nàng còn khỏe hơn nhiều, mấy nha lắm mồm rằng con tiêu tốn nhiều tiền mời về lễ chiêu hồn và tổ chức đại tiệc mừng trăm ngày, nàng tức giận đến mức bật dậy đập con một trận, còn mắng con đến tơi tả."

Khương Hà ngạc nhiên kêu lên: "Xuân nương con thể bật dậy đánh ? Còn thể mắng nữa ?"

Tống Thời An: "..."

Hắn ấm ức : "Cha, đây mới là điều quan trọng ? Chẳng trọng điểm nên là hiền tế của nàng đánh, còn mắng như con ch.ó ?"

Khương Hà điềm nhiên : "Đánh thì đánh, mắng thì mắng, chẳng lẽ giờ ngươi từng thế ? Có gì mà ngạc nhiên, quá lên thế?"

Trước đây, ông còn dỗ dành hiền tế để tránh việc khuê nữ ông quá nóng nảy khiến hiền tế bỏ chạy.

Nay khuê nữ sinh hài tử , Khương gia nối dõi, gạo nấu thành cơm, hiền tế thể bỏ thê và hài tử nữa?

Sau , đương nhiên về phía khuê nữ .

Tống Thời An: "..."

Sao như thế ? Trước đây, mỗi tố cáo Khương Xuân với Khương Hà, ông đều nàng vài câu, bảo nàng đừng quá bắt nạt .

Sao hôm nay ông về phía Khương Xuân?

Chuyện dừng ở đó, Khương Hà còn trách mắng : "Theo thấy, Xuân nương đánh đúng, mắng cũng đúng. Ngươi xem, ngươi cha mà vẫn tiêu xài hoang phí như thế.

Nếu Xuân nương quản ngươi, e rằng ngươi sẽ tiêu hết tiền của trong nhà, để cho tiểu nhị và tiểu tam uống gió Tây Bắc ?"

trách mắng, nhưng quả thật tiêu hết tám ngàn lượng bạc, nên Tống Thời An dám cãi , chỉ đành chuyển đề tài: "Cha, tên của tiệu nhị và tiểu tam đặt xong .

Tiểu nhị tên là Khương Dập, tiểu tam tên là Tống Hân Dục."

Sau đó, cẩn thận giải thích ý nghĩa của hai cái tên cho Khương Hà .

Khương Hà vui mừng, vỗ tay liên tục, khen ngợi: "Khương Dập, cái tên quá, chữ Diễm mang ý nghĩa sáng sủa, mà hợp với chữ Hỏa trong hệ tên của Khương gia, hiền tế quả thực hổ danh là sách, giỏi đặt tên."

Hoàn thành xong việc, lo lắng để hiền tế cảm thấy thiên vị chất tử Khương Dập, ông vội vàng thêm một câu: “Tên của Dục ca nhi cũng , là một sách, chắc chắn sẽ đỗ đạt cao.”

Tống Thời An mỉm đáp: “Dập ca nhi hoạt bát, thích hợp học võ; Dục ca nhi thì trầm , hợp với việc sách, thi khoa cử.

Hai một văn một võ, mang về cho chúng một Võ trạng nguyên và một Văn trạng nguyên, con và Xuân nương sẽ thành phụ mẫu của hai trạng nguyên, cha sẽ thành tổ phụ của hai trạng nguyên, cha nghĩ ?”

Bánh nướng đó vẽ đẽ đến nỗi Khương Hà thể ? Ông gật đầu liên tục, miệng ngớt lời: “Hay, , .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-421.html.]

Rồi cảm thán: “Nếu hai đứa nó thật sự thể mang về hai danh hiệu văn võ song Trạng nguyên, thì dẫu chết, cũng nhắm mắt .”

Cũng may tuổi tác của ông đến nỗi quá cao, nếu cách giữ gìn sức khoẻ, lẽ vẫn thể sống đến ngày đó.

Khương Hà, ăn no cái "bánh vẽ" , khi rời Tống gia, mặt vẫn còn giữ nguyên nụ .

Còn về phía Khương Xuân, ban đầu nàng để ý lắm đến những lời đùa của Tống Thời An.

Nào ngờ, khi Hứa nhũ mẫu đến tã cho hai đứa nhỏ, bà liền thấy Dục ca nhi ngoan ngoãn yên, để mặc bà tã, và quấn bọc tã.

Còn Dập ca nhi thì khác hẳn, mới tháo bọc tã , nó như con chim sổ lồng, chân tay đập loạn lên.

Đôi tay nhỏ, đôi chân nhỏ của nó vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt là đôi chân, đạp thật lực.

Rồi "xoẹt" một tiếng, lớp lụa của bọc tã đạp rách, lộ lớp bông trắng bên trong.

Khương Xuân: “…”

Không trách , cái nôi nó đạp hỏng mấy cái , đứa nhỏ chỉ mạnh sức mà còn vô cùng hiếu động, một phút giây nào chịu yên.

Cứ thế , chẳng khi nó lớn đủ để chịu đòn, còn tốn bao nhiêu tiền bạc nữa.

Khương Xuân cảm thấy lợi bắt đầu ngứa ngáy.

Trong nhà một Tống Thời An tiêu pha vô độ là đủ , giờ thêm một nhóc con nữa, thế chịu nổi? Mình chẳng mấy chốc sẽ phá sản mất thôi!

Hứa nhũ mẫu cùng ba nhũ mẫu khác chăm sóc hai oắt con hơn một tháng, tính tình của chúng nắm rõ.

Thấy cảnh đó, bà : “Tiểu Dập đại gia lẽ thừa hưởng sức mạnh từ nãi nãi, trời sinh đại lực, đạp rách mấy cái bọc tã và cái nôi .

Đương gia chúng , Tiểu Dập đại gia là tướng tinh trời sinh, nhất định sẽ trở thành đại tướng quân, hắc hắc, đạp vài cái bọc tã và cái nôi thì tính là gì, hài tử nhà khác đạp hỏng, còn chắc sức .”

Câu khiến Khương Xuân bật .

Mấy nhũ mẫu thật chẳng dễ dàng, dù ho hài tử gia chủ xí, đen đúa ngốc nghếch, họ vẫn thể tìm vài điểm để nịnh hót.

Huống chi Dập ca nhi và Dục ca nhi là hai đứa bé đáng yêu thế ? Chắc chắn là khen ngợi hết lời.

Khương Xuân tiếng nào, chỉ qua Tống Thời An, nháy mắt hiệu một chữ: "Thưởng!"

Tống Thời An lệnh lập tức: "Thưởng!"

Quế Chi nhanh chóng lấy bốn túi nhỏ, mỗi túi chứa một đôi bạc nén, trao cho Hứa nhũ mẫu, miệng : “Các ngươi hãy chăm sóc hai vị tiểu gia cho , chăm sóc chu đáo, phu nhân nhà sẽ còn thưởng thêm nữa.”

Hứa nhũ mẫu vui mừng nhận lấy túi bạc.

nghĩ, nhà nữ chủ nhân quả thật .

Trước đó nãi nãi còn hôn mê, đại gia chỉ lo lắng cho nãi nãi, bốn nhũ mẫu bọn họ đến mà chẳng chút thưởng nào.

Trước khi Tống gia, Hứa nhũ mẫu đại nãi nãi là rộng rãi hào phóng, những ai hầu hạ bên cạnh nàng đều kiếm bội phần.

Quả nhiên sai, khi đại nãi nãi tỉnh , thể mới hồi phục một chút, lập tức ban thưởng cho mầy họ.

TBC

Những ngày lành của bọn họ, lẽ vẫn còn ở phía .

Nhìn thấy Hứa nhũ mẫu, Khương Xuân bỗng nhớ đến một chuyện.

Trước đó Trang thị rằng Tống Thời An tìm tung tích của gia đình nhũ mẫu của Tống Thời An là Trương ma ma, cũng sai đón họ.

Trang thị còn hứa sẽ để nhi tử của Trương ma ma là Trương Kiều chưởng quỹ ở tửu quán của Chung Văn Cẩn, nhưng đó thấy tin tức gì về gia đình Trương ma ma nữa.

Chưởng quỹ tửu quán của Chung Văn Cẩn cũng đổi thành một khác do Trang thị đưa đến, tên là Vương Phú Hữu.

Vậy gia đình của Trương ma ma ?

Câu hỏi , đến năm ngày , khi giọng của Khương Xuân hồi phục gần như , mới thành công hỏi .

Tống Thời An nhẹ nhàng đáp: “Trương ma ma nuôi dưỡng , cũng dễ dàng gì, trưởng tử của bà là Trương Kiều cũng từng thư đồng cho , , giữ hầu ở Tống gia e rằng phần lãng phí.

Ta trả khế ước bán , giúp họ thoát khỏi kiếp nô tịch, để họ dân thường.”

Ban đầu, thực sự định đưa Trương ma ma trở phủ, nhưng đúng lúc đó Khương Xuân chẩn đoán thai.

Trương ma ma tính tình mạnh mẽ, chuyện gì cũng ôm đồm, nếu về đây chắc chắn sẽ can thiệp chuyện ở Đan Quế Viện.

Loading...