Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:02:48
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiếp , Trương ma ma ưa Khương Xuân, còn xen chuyện ở Thanh Trúc Uyển, gây vài trận cãi vã với Chung Văn Cẩn.

Khương Xuân chẳng dễ chịu khác giảng dạy, lỡ nàng tức giận mà ảnh hưởng đến thai nhi thì thật đáng.

Vậy nên, dứt khoát cho gia đình họ rời phủ, cấp một khoản tiền định, còn tìm cho Trương Kiều một công việc, để họ tự sinh sống.

Khương Xuân ừ nhẹ một tiếng, khẽ: “Tưởng sẽ chuẩn đối đầu với Trương ma ma ba trăm hiệp, ai ngờ giải quyết xong xuôi khi chúng gặp mặt.”

Tống Thời An đưa tay khẽ vuốt nhẹ mũi nàng, đắc ý: “Nếu việc gì cũng để nương tử tự tay đối phó, là phu quân để gì?”

Câu Khương Xuân hài lòng, dù tự tay cũng thành vấn đề, chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi, nhưng Tống Thời An bên cạnh, nàng đích thực tiết kiệm ít rắc rối.

Có lẽ đây chính là ý nghĩa của việc thành ?

Một cộng một, lớn hơn hai.

Nếu cuộc hôn nhân đều như thế , thì trong thời hiện đại sẽ chẳng nhiều chọn kết hôn nữa, bởi vì hôn nhân thể chỉ mang đến năng lượng tiêu cực.

Khương Xuân ngẩng đầu Tống Thời An, nhẹ nhàng : “Thiếp bây giờ thể chuyện, dậy , thỉnh thoảng cũng thể vài bước , cũng cần suốt ngày ở nhà canh chừng nữa, nếu cần đến nha môn thì cứ .

Lão hoàng đế đối với e rằng sắp hết kiên nhẫn . Nếu trở việc sớm, thể ngài sẽ hạ chỉ cách chức .

Dẫu rằng khi Thái tử tỷ ohu đăng cơ, thể khôi phục quan chức, thậm chí còn thăng quan, nhưng dù cũng từng tiên đế cách chức, cũng chẳng mấy ho."

Tống Thời An chỉ "ừm" một tiếng, ngoan ngoãn theo mà đáp: "Được, theo lời nàng. Ngày mai sẽ đến nha môn việc."

Khương Xuân ngay tức khắc, vòng tay ôm lấy eo , vùi đầu n.g.ự.c , cảm thán: "Sống thật là quá."

Tống Thời An ôm chặt lấy nàng, sợ hãi : "Nương tử, nàng là nàng sợ c.h.ế.t khiếp ?

Sau chúng đừng sinh con nữa, nếu thêm nữa, tim gan e là chịu nổi đòn giáng ."

Khương Xuân còn sợ hơn nhiều, vì nàng chính là từng kéo căn phòng tối, suýt nữa trở về .

Nghe nàng liền đáp: "Được, chúng sinh nữa. Một thời gian nữa, sẽ cùng nhị mua vài chiếc áo mưa, từ nay về mỗi khi ân ái nhớ dùng."

Tống Thời An đoán ngay tác dụng của áo mưa, liền nhanh chóng đồng ý: "Yên tâm nương tử, nhất định sẽ nhớ dùng."

Trước đây, khi Khương Xuân giường như thực vật, Tống Thời An màng đến con đường quan của , suốt ngày ở bên chăm sóc nàng từng li từng tí.

Sự cẩn thận của hề thua kém mấy nha cận như Quế Chi.

Trong lòng Khương Xuân vô cùng cảm động.

Chớ đến thời đại trọng nam khinh nữ , dù đặt thời hiện đại, hiếm ai thể như .

Trải qua hoạn nạn mới thấy chân tình, Khương Xuân hiểu vị trí của trong lòng Tống Thời An, lòng nàng an vô cùng.

Đây cũng là lý do vì khi thể khôi phục đôi chút, nàng liền kiên quyết thúc giục Tống Thời An .

Không nàng mong kiếm tiền, bởi lương bổng của chẳng đủ nuôi sống chính bản , cũng như .

Chủ yếu là sợ lỡ mất tiền đồ của .

Một tài hoa và mưu lược như , lẽ tung hoành chốn quan trường như trong nguyên tác, chứ ngày ngày ở nhà chỉ quanh quẩn bên nàng.

Nếu thì thật là đáng tiếc.

Còn Khương Xuân, nhiệm vụ chủ yếu hiện giờ là ở nhà tẩm bổ, bù một tháng qua khi cữ mà hao tổn thể.

Dĩ nhiên, trong khi tẩm bổ, nàng cũng sẽ từ từ luyện tập phục hồi.

Dù gì nàng một tháng, tuy Tống Thời An mỗi ngày đều giúp nàng xoa bóp tay chân, nhưng một tháng vận động, thể nàng giờ như một ông lão sắp về cõi, chẳng còn linh hoạt, việc kiểm soát cũng khó khăn.

E rằng mất một thời gian tập luyện phục hồi, mới thể trở như .

Tuy , tất cả đều là chuyện nhỏ, thể trở về khiến Khương Xuân thỏa mãn .

Vì thế nàng lòng, bảo đến chùa Từ An một tấm bài vị cho nguyên chủ, còn một quyên góp đủ tiền hương hỏa trong tám mươi năm.

Trên bài vị còn đường hoàng khắc tên “Khương Xuân.”

Cho dù quen thấy bài vị cũng , thiên hạ trùng tên nhiều lắm, ai mà ngoài nàng, Tống đại nãi nãi, còn ai khác tên là Khương Xuân mà c.h.ế.t yểu?

Nàng vì lời thề mà nguyên chủ ép buộc quá tuyệt đối.

Nếu vi phạm lời thề, nàng sẽ trở thành kẻ bần cùng một xu dính túi, mà đối với từng trải qua cảnh nghèo túng, đó chính là cơn ác mộng.

Thêm nữa, tỉnh dậy, nàng Tống Thời An tiêu hết tám ngàn lượng bạc của , bạc mà nàng cật lực tích góp trong một năm rưỡi mới .

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-422.html.]

Nàng sợ nếu cố tình trì hoãn, bạc mượn từ Chung Văn Cẩn để mở rộng tửu phường cũng sẽ bay mất.

Như , nàng thật sự sẽ trở thành kẻ một xu dính túi.

Dĩ nhiên, điều nghĩa là nàng lo lắng Chung Văn Cẩn sẽ quỵt nợ, mà sợ rằng nàng nhận về, Tống Thời An phung phí hết.

Cũng thể chính nàng sẽ tiêu hết.

Tóm , giải quyết xong mối lo , Khương Xuân giờ còn nợ nần gì, thể yên tâm dưỡng sức.

*

Chiều mùng tám tháng Hai, khi tỉnh giấc, Quế Diệp liền báo cáo: "Nãi nãi, bên tam thái thái bắt đầu trở , đại thái thái qua đó ."

Thu thị sinh muộn hơn dự kiến hơn một tháng, tính cũng đến ngày .

Khương Xuân : "Mang xe lăn đây, xe, ngươi đẩy qua đó xem náo nhiệt."

Ở trong phòng dưỡng sức năm, sáu ngày, nàng cảm thấy sắp mọc nấm .

hôm nay trời cũng lạnh lắm, gió cũng lớn, nàng tranh thủ đến Ngô Đồng Uyển của tam phòng dạo chơi một chút.

Quế Diệp vội vàng đẩy xe lăn , giúp nàng y phục ngoài, còn đắp thêm cho nàng một chiếc áo choàng bông mỏng, mới đẩy xe ngoài.

Chiếc xe lăn là do Chung Văn Cẩn tặng, sản phẩm hiện đại của Bính Tịch Tịch, với lốp cao su giảm xóc, Khương Xuân thoải mái.

Đây cũng là đầu tiên khi tỉnh , Khương Xuân khỏi cửa, nên xuất hiện ở Ngô Đồng Uyển, đều ngạc nhiên.

Đặc biệt là Trang thị, ngạc nhiên đến mức bật dậy, kinh ngạc hỏi: "Xuân nương, con ở trong phòng dưỡng sức cho , chạy đến Ngô Đồng Uyển gì?"

Rõ ràng là ý quan tâm, nhưng thành trách móc.

Nếu Khương Xuân hiểu rõ tính cách của Trang thị bà bà ngoài cứng trong mềm , hẳn lúc nàng vui .

Nàng đáp: "Nghe tam thẩm trở , con rảnh rỗi nên đến xem chút náo nhiệt."

Trang thị hừ lạnh: "Đã rảnh rỗi như , thì đón Dập ca nhi và Dục ca nhi về Đan Quế Viện mà tự dưỡng."

Khương Xuân lập tức xua tay: "Không , , thể con còn yếu lắm, đại phu con cần tẩm bổ , thêm tĩnh dưỡng một tháng.

Dập ca nhi và Dục ca nhi, chỉ thể phiền mẫu vất vả chăm thêm một tháng nữa thôi."

Trang thị kinh nghiệm nuôi hài tử, tỉ mỉ chu đáo, hai tiểu tử bà chăm sóc, Khương Xuân lo chút nào.

Trang thị tức giận : "Đại phu là con tự bịa ? Ta thấy con chỉ kiếm cớ để lười biếng."

Kỳ thật Trang thị mong hai tôn tử Dập ca nhi cùng Dục ca nhi luôn nuôi dưỡng trong chính viện, vì dù chúng cũng hai nhũ mẫu chăm sóc, cần bà lo lắng nhiều.

, nghĩ cũng điều đó thể.

Thay vì đưa yêu cầu Khương Xuân từ chối, chi bằng ngược , khi còn giữ chúng thêm vài ngày.

Khương Xuân hì hì: “Tất nhiên là đại phu , mẫu tin con ? Con của con, từ đến nay bao giờ dối.”

Trang thị phát một tiếng khinh từ cánh mũi.

Nàng bao giờ dối?

Hừ, nàng chính là tổ tông của dối, dối trôi chảy, dối như thật.

Khương Xuân vẻ mặt vô tội.

Nàng là sự thật, chỉ là bà bà tin, nàng còn oan uổng hơn cả Đậu Nga.

nàng hướng trong gọi: “Tam thẩm, thẩm mau sinh , sinh xong đây chủ trì công đạo cho , bà bà vu oan dối, tranh luận với bà !”

Trong phòng sinh, Thu thị đau đớn rên rỉ: “…”

Hai các ngươi tranh luận thể, nhưng thể đổi chỗ khác ?

Phải chạy đến cửa phòng sinh của tranh luận?

Tiếng kêu đau đớn của trở thành nhạc nền cho cuộc cãi vã của các ?

Thu thị thật gì, chỉ thể gọi đại nha Thu Đồng truyền lời.

“Thái thái chúng cảm ơn đại thái thái và đại nãi nãi đến thăm, nhưng ở đây hỗn loạn, sợ kịp phục vụ hai quý nhân, xin hai vị về viện nghỉ ngơi sớm.”

Đây là khéo léo đuổi .

Loading...