Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 426
Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:04:27
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ một chút, bổ sung: “Mang thêm một cái tã quấn mới nữa.”
Quế Diệp nhanh mang đồ đến.
Tống Thời An dùng phần tã sạch lau m.ô.n.g cho bé, gấp tã cũ đưa cho Quế Diệp.
Sau đó, bế Dập ca nhi đến chậu nước, một tay ôm bé, tay còn rửa sạch m.ô.n.g bé, lau khô bằng khăn sạch.
Sau khi tã mới và quấn tã, cẩn thận buộc dây.
Làm xong một loạt công việc, trán Tống Thời An lấm tấm mồ hôi.
Hắn cảm thán: “Nuôi một cặp sinh đôi dễ chút nào, may mà chúng nhũ mẫu, cần tự việc.”
Chính còn đỡ, ban ngày , nhiều lắm là giúp đỡ một tay buổi tối khi tan việc.
Khương Xuân thì ở nhà cả ngày, chăm sóc chúng liên tục, chắc là mệt chịu nổi, sợ rằng ngay cả ăn cơm cũng kịp.
Đây là cái gọi là “phu thê nghèo khó, chuyện đều khổ sở”?
Cũng may họ tiền và quyền, cần sống khổ sở như hồi ở thôn Đại Liễu Thụ.
Khương Xuân đủ sức giúp đỡ, nhưng chỉ bên cạnh Tống Thời An bận rộn cũng khiến nàng cảm thấy lo lắng.
Nghe , nàng lập tức gật đầu: “, chăm sóc con cái thực sự là một việc vất vả.”
Vì , để giúp đỡ, nàng vẫn cố gắng kiếm tiền, nếu ngay cả tiền lương của nhũ mẫu cũng trả nổi.
Một nhũ mẫu là mười lượng bạc mỗi tháng, bốn nhũ mẫu là bốn mươi lượng bạc.
Chưa kể chi phí ăn ở sinh hoạt của họ ở Đan Quế Viện.
Thật sự rẻ hơn bảo mẫu hiện đại chút nào.
Không kiếm tiền .
*
Hai cửa hàng kinh doanh định, dòng tiền nhỏ nhưng định, việc kiếm tiền thể vội vàng, nhưng đến mùa xuân canh tác.
Nếu Khương Xuân sức khỏe , nàng nhất định sẽ đích thăm bốn điền trang, trực tiếp lên kế hoạch phân chia khu vực trồng trọt.
giờ nàng chỉ thể vài bước, dù xe lăn để , nhưng chịu nổi đường xóc nảy và lâu.
Nàng đành bằng miệng, nhờ Quế Chi kế hoạch trồng trọt, đó giao cho Liêu quản sự quản lý điền trang nàng, để sắp xếp công việc.
May mắn là đám tá điền năm ngoái trồng ngô và khoai lang, cũng kinh nghiệm , thể dẫn dắt nhóm tá điền mới mua về cùng mở rộng quy mô trồng trọt.
Đợi đến khi vụ xuân kết thúc, thì cơ thể Khương Xuân gần như hồi phục tháng tư.
Trước khi Khương Xuân kịp mở miệng, Trang thị tinh ý bảo thu dọn đồ đạc của Dập ca nhi và Dục ca nhi, đích đưa chúng về Đan Quế Viện.
Thực trong hai tháng qua, Khương Xuân cũng bỏ mặc hai chúng nó, cứ cách một hai ngày cho bế chúng đến Đan Quế Viện ở nửa ngày.
Vì , hai đứa nhỏ khi đổi chỗ cũng lóc, tự nhiên mà thích nghi.
Bây giờ chúng bốn tháng tuổi, tay chân mũm mĩm như hai cục bột nếp trắng, đáng yêu.
Khuôn mặt cũng nở nang hơn nhiều.
Phải rằng gừng càng già càng cay, Khương Xuân đây còn tưởng rằng Trang thị đánh giá ngoại hình của hai đứa là bừa.
Kết quả là Dập ca nhi càng lớn càng giống , còn Dục ca nhi thì càng lớn càng giống Tống Thời An, ngoài cái miệng giống , thì cứ như đúc từ một khuôn.
Điều đáng mừng là khi mới sinh , mắt của Dập ca nhi giống mắt của , đều là đôi mắt hạnh to tròn, ai ngờ càng lớn, đôi mắt hạnh biến thành mắt phượng đặc trưng của Tống gia.
Phải rằng, gen mắt phượng của Tống gia thật sự mạnh, Khương Xuân chắc về chi nhánh, nhưng tất cả con cháu của chi chính Tống gia đều đôi mắt phượng.
Thật là, chỉ cần bằng mắt thường cũng thể xác định Tống gia , cơ bản là loại trừ khả năng nhầm lẫn huyết thống Tống gia.
Dù thì kiểu mắt phượng thể là hiếm, dù cố ý tìm kiếm cũng tìm nhiều .
Còn Hoàn ca nhi và Đường tỷ nhi sinh chúng bốn tháng, bây giờ tám tháng tuổi.
Dân gian câu “ba tháng lật, sáu tháng , tám tháng bò”, bây giờ chúng những bò mà còn bò nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-426.html.]
Chung Văn Cẩn bất đắc dĩ : “Càng lớn càng khó chăm, chỉ cần để ý một chút là chúng bò , mấy trông chừng chúng mới .”
Khương Xuân : “Mới chỉ là bắt đầu thôi, đợi chúng mới thật sự khó chăm.
TBC
Đặc biệt là tiểu lang quân, tinh lực dồi dào, mệt lử mà chúng vẫn chạy nhảy ngừng.”
Khương Xuân tuy từng nuôi con, nhưng khi còn ở hiện đại, để văn, nàng ẩn trong diễn đàn nuôi con của Bảo Bối Thụ nửa năm, mà điều ?
Chung Văn Cẩn thở dài một , ánh mắt sáng lên, vui vẻ : “Muội còn đỡ, chỉ Hoan ca nhi bướng bỉnh, còn Đường tỷ nhi ngoan;
Đại tẩu thì Dập ca nhi và Dục ca nhi, sẽ vất vả hơn.”
Khương Xuân đưa tay sờ má Dục ca nhi, : “Cũng như thôi, Dục ca nhi nhà cũng ngoan như Đường tỷ nhi nhà , chỉ Dập ca nhi là nghịch ngợm, nhưng cũng quá khó đối phó.”
Hai ăn trái cây mua từ Thương thành Phân tứ Tứ trao đổi kinh nghiệm nuôi con.
Chung Văn Cẩn mà mắt sáng lên, còn gọi đại nha Bạch Chỉ của ghi chép .
Khương Xuân tuy nuôi con nhiều ngày, nhưng lý thuyết thì phong phú.
Còn Chung Văn Cẩn thì tôn sùng phương pháp nuôi con khoa học hiện đại, coi lời của Khương Xuân như khuôn vàng thước ngọc.
Thật là một dám , một dám theo.
Đang chuyện vui vẻ thì Tống Thời Âm đến.
Hơn nữa nàng đến một , hai Tống Thời Dự và Tống Thời Nguyệt cùng.
Khương Xuân trêu: “Ồ, tân nương của chúng đến .”
Tống Thời Âm lập tức đỏ mặt, mắng: “Đại tẩu , bát tự của còn rõ, thành mà trêu như !”
Khương Xuân hì hì : “Chính bây giờ trêu mới thú vị, nếu chuyện định, trêu , với da mặt dày của , mà hổ ?”
Tống Thời Âm chán nản.
Nghĩ đến mục đích đến đây, nàng nhịn đấu khẩu với đại tẩu, thẳng thắn : “Đại bá mẫu hẹn với Lan gia ngày mười lăm tháng cùng chùa Từ An dâng hương, để và Lan Tử Châu nhân cơ hội gặp mặt.
Đại tẩu chuẩn, đến lúc đó cùng một chuyến, giúp xem đáng tin .”
Khương Xuân trách: “Ta chuẩn khi nào ? Muội đừng tâng bốc như .”
Nghỉ một chút, nàng : “Ta thấy cầu sai chùa , Lan tiểu lang quân là Thứ cát sĩ của Hàn Lâm Viện, đại ca cũng ở Hàn Lâm Viện mấy năm, hỏi về nhân phẩm của Lan tiểu lang quân, hỏi đại ca , tìm gì?”
Tống Thời Âm hì hì : “Đại ca cái gì cũng đại tẩu, trực tiếp tìm đại tẩu mới đúng, chỉ cần đại tẩu để tâm đến chuyện , cần mở miệng, đại ca tự nhiên sẽ hết cho tỷ .”
Khương Xuân mắng: “Muội lắm, tốn một đồng lời hai món, tính toán thật giỏi!”
Tống Thời Âm Khương Xuân trêu chọc đến mức hổ là gì nữa, ha ha : “Cái trách ai ? Không là do đại tẩu dạy giỏi ?”
Làm Khương Xuân phát tức, đầu với Chung Văn Cẩn: “Phải nhanh chóng gả tiểu cô (em chồng) , nếu suốt ngày nghĩ cách tính toán chúng , tẩu tử mà lạnh cả sống lưng.”
Chung Văn Cẩn đỡ cho Tống Thời Âm: “A m đến nhờ đại tẩu giúp đỡ, chứng tỏ coi trọng tỷ, tỷ giúp một tay.
Nếu lấy gì, ở nhà trượng phu ức hiếp, chẳng nhờ đại tẩu mặt, đòi công bằng cho ?”
Khương Xuân bĩu môi: “Nếu khi Tống gia gặp nạn, ức h.i.ế.p ở nhà chồng, chắc chỉ thôi.
Bây giờ bộ dạng sợ trời sợ đất của , giống thể ức h.i.ế.p ở nhà chồng ? Người nhà chồng ức h.i.ế.p là may .
Chúng nên thắp nhan cho Lan gia .”
Chung Văn Cẩn bật , đồng tình : “Cũng đúng.”
Tống Thời Âm tức giận dậm chân, hậm hực : “Hai vị tẩu tẩu, các tỷ giữ chút khẩu đức .”
Khương Xuân hì hì : “Đợi gả , chúng sẽ giữ khẩu đức.”
Hai trêu chọc Tống Thời Âm một hồi, cuối cùng Khương Xuân vẫn đồng ý với yêu cầu của nàng , tiện thể kéo Chung Văn Cẩn cùng.
Nàng thế : “Ba thợ giày hôi, bằng một Gia Cát Lượng.”
Chung Văn Cẩn : “Muội cũng lâu chùa Từ An, cùng các cũng , tiện thể thắp nén hương cho Bồ Tát, quyên chút tiền hương hỏa, xin bùa bình an cho Hoàn ca nhi và Đường tỷ nhi.”
Khương Xuân vội vàng : “Vậy cũng sẽ xin cho Dập ca nhi và Dục ca nhi mỗi đứa một lá bùa bình an.”