Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 429

Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:04:35
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không đợi Lan Tử Châu trả lời, Lan đại thái thái vội : “Không biểu tỷ, biểu gì cả, tất cả tâm trí của nó đều đặt việc sách, thời gian và tâm trí để quan tâm đến những chuyện khác?”

Nói xong, bà đầu Lan Tử Châu, chờ đợi phản ứng của .

Lan Tử Châu bất đắc dĩ : “Đừng biểu tỷ, biểu , ngay cả biểu , biểu , cũng chỉ gặp họ dịp lễ tết, cơ hội để nảy sinh tình cảm?”

Tống Thời Âm giọng điệu châm chọc: “Ồ, hóa cơ hội.”

Lan Tử Châu nhắm mắt, thở dài: “Dù cơ hội, cũng sẽ động lòng với tiểu nương tử nhà thích.”

Tống Thời Âm khẩy: “Không động lòng là đúng , nhị tẩu của thương nhân phiên bang , thành cận huyết, khả năng sinh con cái thiểu năng cao hơn nhiều so với thành thận cận huyết.”

Lan đại thái thái giật , vội vàng hỏi: “Thật ?”

Chung Văn Cẩn tiếp lời: “Tất nhiên, bên phiên bang máy móc thể đo lường điều , nguyên lý cụ thể cũng hiểu, nhưng kết quả chắc chắn là đúng.”

Lan đại thái thái vội khuê nữ là Lan Doanh Diểu.

Lan Doanh Diểu mắt đỏ hoe, ấm ức gọi một tiếng “mẫu ”.

Trước mặt ngoài, Lan đại thái thái tiện nhiều, chỉ thể đưa tay vỗ nhẹ lên mu bàn tay khuê nữ.

Sau đó bà với Chung Văn Cẩn: "Kỹ thuật chế tạo máy móc của phiên bang quả thực giỏi hơn Đại Chu chúng nhiều, chắc kết quả cũng là thật.

Đa tạ Tống nhị nãi nãi cho , giúp mở mang kiến thức, nếu ai đề nghị thành hôn cận huyết, cũng lý do để từ chối."

Khương Xuân bĩu môi, Tống Thời Âm cái miệng lớn , thật là thể để nàng bất kỳ kiến thức hiện đại nào, nếu nàng sẽ lập tức .

Bây giờ thì , tác hại của thành hôn cận huyết lan truyền ngoài.

Đại Chu thịnh hành thành hôn cận huyết, nhiều thành hôn cận huyết thấy điều , vì thể diện của , chắc chắn sẽ cố gắng phủ nhận kết quả .

Chắc chắn sẽ gây một trận tranh cãi.

nghĩ , cũng là điều .

thì nhiều thành hôn cận huyết, hoặc dự định thành hôn cận huyết, thấy điều , thà tin là còn hơn , khi từ bỏ ý định.

Lâu dần, thành hôn cận huyết ở Đại Chu ngày càng ít, cũng coi như là một tiến bộ lớn của xã hội.

, nàng cũng phụ họa một câu: "Thà tin là còn hơn , nếu thực sự thành hôn cận huyết mà may sinh hài tử thiểu năng, thì chỉ tội nghiệp hài tử, mà còn ảnh hưởng đến danh tiếng của gia đình.

Bị là nhà thiếu đức, mới báo ứng sinh hài tử thiểu năng."

Lan đại thái thái gật đầu đồng tình: “Hai vị nãi nãi đúng.”

Lan Doanh Diểu dường như chịu nổi cú sốc , cũng quan tâm ngoài , trực tiếp lấy khăn lau nước mắt.

Mấy Khương Xuân hiểu, nàng chắc chắn là tình cảm với một biểu hoặc biểu nào đó .

Thật tệ, hôm nay họ trở thành kẻ phá hoại đôi uyên ương ?

Cửa chùa Từ An còn , “tạo nghiệp” , lát nữa thắp hương, lạy thêm vài cái để bồi tội.

Ừm, chỉ lạy, để Tống Thời Âm và Chung Văn Cẩn cũng lạy thêm vài cái.

cũng câu , thà phá mười ngôi chùa, phá một mối hôn sự.

——

Từ chân núi lên chùa núi đoạn bậc thang dài, Khương Xuân và Chung Văn Cẩn tất nhiên vấn đề gì, nhưng trừ Lan Tử Châu, những nữ quyến khác leo vất vả.

Điều cũng tạo cơ hội cho Tống Thời Âm và Lan Tử Châu thêm thời gian ở bên .

Tống Thời Âm thả lỏng, như tra hộ khẩu, bắt lấy Lan Tử Châu là hỏi tới tấp.

TBC

Lan Tử Châu mặt đầy bất đắc dĩ, nhưng vì giáo dưỡng và ánh mắt c.h.ế.t chóc của mẫu thỉnh thoảng , chỉ thể cắn răng trả lời.

Nếu hai họ thực sự thành đôi, địa vị của Lan Tử Châu trong gia đình thể thấy rõ.

Khi cuối cùng cũng leo đến cửa chùa Từ An, mấy nữ quyến mệt mỏi thở hổn hển kịp thở phào, Lan Tử Châu thở dài một .

Khương Xuân dùng ngón tay chọc trán Tống Thời Âm, “nhỏ giọng” trách: “Muội cũng quá giữ ý tứ , xem khổ Lan lang quân kìa!”

Tống Thời Âm “nhỏ giọng” lẩm bẩm: "Muội hỏi thêm chút tình hình, lát nữa đại bá mẫu hỏi ưng ý , thể chỉ mắt, còn gì?

Vậy mối hôn sự , rốt cuộc là kết kết?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-429.html.]

Lan Tử Châu khen mắt, khuôn mặt mới trở bình thường, lập tức đỏ bừng lên.

Lan đại thái thái lập tức bắt đầu tự khen: "Ngoại hình là ưu điểm thứ hai của nhi tử nhà ngoài việc sách.

đến mức như Tống đại gia nhiều ngưỡng mộ, nhưng mỗi ngoài, cũng ít đại cô nương tiểu tức phụ trộm nó."

Lan Tử Châu: “…”

Những lời tự khen của mẫu , thật sự hổ lúng túng, chỉ tìm cái lỗ để chui .

Hắn liếc mẫu một cái trách móc, ngăn : “Mẫu , mẫu đừng nữa.”

Lan đại thái thái vô tư lớn: “Ôi, nhi tử nhà ngại .”

Còn giải thích với Tống Thời Âm: “Không còn cách nào, đứa trẻ từ nhỏ nhút nhát.”

Tống Thời Âm mặt dày : “Không , mặt từ nhỏ, , nhờ sự giúp đỡ của tẩu tử, bây giờ mặt dày như tường thành.”

Khương Xuân: “…”

Nói nhỏ thôi, đây là chuyện đáng tự hào ?

Chung Văn Cẩn “phì” một tiếng thành tiếng.

Sợ tẩu tử nổi giận, vội vàng thu vẻ mặt, hòa giải: “Chúng đừng đây chuyện nữa, trong thôi.”

Mọi mới chùa Từ An.

cũng lấy danh nghĩa thắp hương, nên chùa, hai nhà tách thắp hương.

Khương Xuân, Chung Văn Cẩn và Tống Thời Âm sự dẫn dắt của tăng khách, đến chính điện thắp hương và bái lạy.

Sau đó với tăng khách rằng họ xin bùa bình an cho hài tử trong nhà.

Tăng khách liền mời đại sư chuyên bùa bình an trong chùa đến cho họ.

Ai ngờ đến là phương trượng của chùa Từ An, đại sư Liễu Trần.

Trước đó, khi Tống Thời An và Vũ Thành Lan gặp , Khương Xuân cùng tới chùa Từ An, nhưng khi đại sư Liễu Trần đang hành hương nên nàng gặp ông.

Lần nếu Tống Thời Âm, từng theo gia đình đến chùa Từ An nhiều , nhắc nhở, nàng cũng nhận .

Khương Xuân mỉm, : "Làm phiền phương trượng ."

"Tống đại nãi nãi khách khí quá." Đại sư Liễu Trần đáp lễ, đó hỏi tên của Dập ca nhi và Dục ca nhi, bảo lấy giấy vàng và chu sa, đích hai lá bùa hộ mệnh.

Chung Văn Cẩn nhanh chóng tiến lên, báo tên của Hoàn ca nhi và Đường tỷ nhi.

Đại sư Liễu Trần cầm bút thêm hai lá bùa nữa.

Đợi cho bốn lá bùa khô, ông cẩn thận gấp chúng thành hình tam giác, đó hai tay dâng lên, trao cho Khương Xuân và Chung Văn Cẩn.

Khương Xuân về phía Quế Chi.

Quế Chi lập tức lấy một túi tiền, đưa cho vị tăng khách, : "Đây là tấm lòng hương hỏa của nãi nãi nhà chúng gửi cho quý chùa."

Đại sư Liễu Trần đáp lễ: "Đa tạ Tống đại nãi nãi khẳng khái mở hầu bao."

Chung Văn Cẩn cũng vội bảo Bạch Chỉ đưa tiền hương hỏa của lên.

Mỗi một trăm lượng.

Đây là một hiếm hoi họ đến chùa, là để xin bùa bình an cho hài tử, với tâm niệm thành tâm thì sẽ linh nghiệm, cả hai bàn với , cùng đóng góp tiền như .

Xong xuôi, Khương Xuân : "Món chay của quý chùa ngon, từng thưởng thức một , đến giờ vẫn còn nhớ mãi. Không phương trượng thể giúp chúng sắp xếp hai bàn ăn trưa ?"

Lúc nàng tỉnh dậy, trong tay còn ít tiền khi trả nợ cho Tống Thời An vì thói hoang phí của , nhưng giờ thì chút dư dả vài tháng buôn bán.

Có tiền trong tay, nàng trở thành kẻ tiêu tiền phung phí, sẵn sàng bao cả bữa trưa cho Lan gia.

Nguyên tắc của nàng là: cái gì cần tiết kiệm thì tiết kiệm, còn cái gì cần chi thì chi.

Đại sư Liễu Trần hiền lành: "Tống đại nãi nãi chiêu đãi, lão nạp cầu còn ."

Nói xong, ông hiệu cho vị tăng khách sắp xếp.

Giờ vẫn còn sớm để ăn trưa, Khương Xuân : "Thơ của Hương Sơn cư sĩ câu "Nhân gian tứ nguyệt phương phi tận, sơn tự đào hoa thỉ thịnh khai" (Tháng tư trần gian hoa tàn, chùa núi hoa đào mới nở). Không giờ hoa đào ở chùa Từ An rụng hết ?"

Câu đầu tiên là nàng hỏi đại sư Liễu Trần, câu hiển nhiên là với Chung Văn Cẩn và Tống Thời Âm.

Loading...