Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 432

Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:04:43
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa tháng giao lô rượu lớn cho Binh bộ, sẽ giàu lên trong một đêm.

Căn bản cần vặt lông cừu của chồng.

Liền nhẹ nhàng lắc đầu với Khương Xuân.

Khương Xuân “chậc” một tiếng, tỏ vẻ thất vọng với Chung Văn Cẩn hiểu chuyện.

Niềm vui vặt lông cừu, lẽ chỉ nàng hiểu.

Trang thị bận rộn một hồi, cuối cùng cũng thể xuống, hỏi kỹ tình hình của Tống Thời Âm.

Tống Thời Âm mặt đỏ, nhưng chuyện ngượng ngùng: "Lan Tử Châu cao ráo, trai, chuyện cũng lịch sự;

Lan đại thái thái tính tình sảng khoái, loại khó chịu khó gần;

Lan ngũ cô nương… cũng , tính tình dịu dàng."

Trang thị liếc Tống Thời Âm một cái, đây là thích tiểu tử Lan gia ?

Bà ngẩng đầu Khương Xuân, hỏi: “Con thấy ?”

Người tuy ngày thường đắn, nhưng vẫn khá chuẩn.

Khương Xuân hì hì: “Người mẫu chọn, đương nhiên là .”

Trang thị lườm nàng một cái: “Con đừng lừa , mau tình hình.”

Khương Xuân thu vẻ mặt, nghiêm túc : "Lan lang quân tính tình nhút nhát, Âm tỷ nhi trêu vài câu liền đỏ mặt, là quân tử.

Sở thích lớn nhất là sách, trong nhà cũng biểu tỷ nào thiết.

Lan đại thái thái tính tình đúng là sảng khoái, cũng loại ngu ngốc sắc mặt, hơn nữa thể thấy bà thích Âm tỷ, chắc khó chung sống.

Còn Lan ngũ cô nương Lan Doanh Diểu, tính tình dịu dàng, cũng loại tiểu cô thích gây chuyện.

vì chúng con vô tình đến chuyện thành cận huyết dễ sinh hài tử ngốc của phiên bang, nàng buồn đến rơi nước mắt.

Hình như tình cảm với biểu hoặc biểu nào đó?

đó là chuyện ngoài lề, liên quan đến Âm tỷ nhi."

Trang thị xong ngẩn , ngạc nhiên : "Thành hôn cận huyết dễ sinh hài tử ngốc? Các con hồ ngôn loạn ngữ ?

Nhà Đại Chu chúng ít thích thành hôn cận huyết, ngaDập ca nhi thúc, nhị thẩm nhà con, cũng là biểu đấy."

Khương Xuân đùa: “Chẳng trách Âm tỷ ngày nào cũng ngốc nghếch.”

Tống Thời Âm lập tức nhảy dựng: “Muội ngốc, thông minh.”

Khương Xuân gật đầu: “Ừ, là đại thông minh.”

Tống Thời Âm hiểu ý nghĩa của “đại thông minh”, đắc ý ngẩng đầu: “Hừ, .”

“Phì.” Chung Văn Cẩn hiểu ý nghĩa của “đại thông minh” liền tiếng.

Tống Thời Âm lúc mới nhận đúng, tức giận : “Đại tẩu, tỷ mắng !”

Khương Xuân vẻ mặt vô tội : “Ta mắng chỗ nào? Ta đang khen mà!”

Tống Thời Âm kiên quyết tin: “‘Đại thông minh’ chắc chắn từ , nếu nhị tẩu cũng phì.”

“Được , hai con đừng cãi nữa, mau chuyện chính!”

Trang thị chịu nổi đập bàn một cái.

Khương Xuân và Tống Thời Âm vội vàng nghiêm chỉnh, thu vẻ mặt.

Trang thị lúc mới nhận lời đồn thành hôn cận huyết dễ sinh hài tử ngốc là của phiên bang, lập tức trừng mắt Chung Văn Cẩn.

Không vui : “Ngôn luận của phiên bang chắc đúng, con truyền lung tung gì?”

Nếu chuyện mà lan ngoài, bao nhiêu gia đình hôn sự cận huyết sẽ chửi nhà chúng cho mà xem.”

Chung Văn Cẩn giải thích: “Bên phiên bang máy móc để kiểm tra việc , kết quả thật thể giả hơn nữa.”

“Lan truyền ngoài cũng chẳng , nếu thể ngăn chặn một mối hôn sự cận huyết thì coi như Tống gia chúng tích đức .”

Trang thị im lặng một lúc, đó nhạt: “Tích đức? Ta thấy tích tiếng thì đúng hơn.”

bà cũng thêm gì nữa.

chuyện cũng lan ngoài, nhiều cũng vô ích.

Hơn nữa, với địa vị hiện tại của Tống gia, ngoài cùng lắm chỉ dám lưng vài câu, ai dám thẳng mặt.

Cứ để họ gì thì .

Trang thị Tống Thời Âm, nghiêm túc hỏi: “Vậy, ngươi là ưng ý Lan Tử Châu ?”

TBC

Tống Thời Âm bất ngờ trở nên thẹn thùng, ấp úng đáp: “Con ưng thì ích gì, chắc ưng con .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-432.html.]

Trang thị lườm nàng một cái: “Ngươi chỉ cần ý của , còn ý của thì liên quan gì đến con?

Chẳng lẽ ngươi là ưng Lan Tử Châu, còn chủ động sang Lan gia cầu cho ngươi ?”

Bên nhà gái, giữ sự đoan trang của nhà gái, dù thực sự kết thì cũng chỉ ngầm ám chỉ với mối vài câu thôi.

Còn thì đợi nhà trai chủ động.

Tống Thời Âm nhẹ ho một tiếng, mạnh dạn : “Không sai, con đúng là ưng ý .”

Trang thị khẽ mỉm , nhanh chóng thu , : “Được , .”

Sau đó, bà sang Chung Văn Cẩn hỏi: “Không là sẽ xin bùa bình an cho Hoàn ca nhi và Đường tỷ nhi , xin ?”

Chung Văn Cẩn lấy từ trong túi lá bùa bọc bằng khăn tay cho bà xem, : “Xin , là Đại sư Liễu Trần tự tay đấy, lát nữa sẽ để túi thơm cho bọn nhỏ đeo .”

Khương Xuân khoe khoang : “Con cũng xin bùa bình an cho Dập ca nhi và Dục ca nhi .”

Trang thị hừ nhẹ: “Con xin cũng chẳng , con là Tuần Hải Dạ Xoa trấn giữ, tà ma tầm thường nào dám động đến hai bọn nó.”

Khương Xuân bật : “Mẫu đánh giá con cao quá !”

Trong lòng nghĩ thầm, chính cũng suýt hồn ma của nguyên chủ bắt , mà bảo vệ nổi Dập ca nhi và Dục ca nhi đây.

Nàng chủ động bẩm báo: “Mẫu , Đại sư Liễu Trần khuyên con nên thắp một ngọn đèn trường minh ở chùa Từ An.”

Trang thị vội : “Đại sư Liễu Trần pháp lực cao thâm, ngài khuyên như thì con nhất định theo, dù cũng chỉ lợi chứ hại.”

Khương Xuân oán trách: “Mẫu thì dễ, vị, ờm, đại sư đó mở miệng đòi năm trăm lượng bạc tiền nhang đèn, chẳng khác gì dùng d.a.o xẻ thịt con!”

Trang thị giật : “Năm trăm lượng bạc tiền nhang đèn? Nhiều !”

Suy nghĩ một lúc, bà lườm Khương Xuân một cái: “Năm trăm lượng bạc đúng là nhiều thật, nhưng con trả nổi, nhanh chóng cho đem bạc đến đó.

Trước xảy chuyện , suýt chút nữa dọa c.h.ế.t An ca nhi.

Coi như bỏ tiền mua sự bình an .”

Khương Xuân càu nhàu: “Nếu vì phu quân, con thật sự bỏ tiền đó.”

*

Về đến Đan Quế Viện, Khương Xuân bảo Quế Chi lấy hai túi thơm nhỏ, đặt bùa bình an trong, lượt treo lên nôi của Dập ca nhi và Dục ca nhi.

Cả ngày trời gặp hai đứa nhỏ , Khương Xuân mỗi tay bế một đứa, hôn lên chúng thật nhiều.

Sau đó nàng đặt chúng nôi, chơi đùa cùng chúng.

Dập ca nhi tâm cơ, cứ chọc một cái là , đến nỗi nước dãi chảy .

Khương Xuân lấy khăn nhẹ nhàng lau miệng cho bé.

Rồi nàng sang trêu Dục ca nhi.

Dục ca nhi mở to đôi mắt phượng đen nhánh, lặng lẽ Khương Xuân, mặc nàng trêu thế nào cũng .

Thậm chí khiến Khương Xuân cảm giác như nhóc là lớn, còn nàng mới là đứa trẻ con.

Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đứa nhỏ cũng là trùng sinh đấy chứ?”

“Nàng đang lẩm bẩm gì thế?”

Tống Thời An trong bộ quan phục đỏ thẫm bước , hỏi một câu, đó thẳng phòng ngủ.

Hắn thương fphucj, rửa tay xong mới phòng, xuống giường La Hán.

Hắn nhẹ nhàng chạm má Dập ca nhi và Dục ca nhi, ánh mắt tràn ngập sự yêu thương, khóe miệng nở nụ nhẹ: “Hai đứa ở nhà ngoan ? Có chọc giận mẫu các con ?”

Khương Xuân bật : “Dù ngoan thì chúng cũng chẳng thể chọc giận , vì mới từ chùa Từ An về lâu mà.”

Tống Thời An chậm rãi "ừm" một tiếng: “Hôm nay ở nha môn quá nhiều việc vặt, khiến quên mất nàng cùng tam chùa Từ An.”

Nghĩ một lúc, hỏi: “Chuyện tiến triển thuận lợi chứ?”

Kiếp , Tống Thời Âm ngày ngày chỉ ở nhà gây gổ, đánh mắng, còn cãi to với Chung Văn Cẩn cách ba ngày một , năm ngày một trận, khiến Tống Thời Duệ nhịn nổi, nhờ mai mối cho nàng một cuộc hôn nhân ngoài kinh thành, đem nàng gả xa.

kiếp rõ ràng khác hẳn.

Mẫu kỳ thực hỏi qua về nhân phẩm của Lan Tử Châu từ , khi khẳng định, bà mới đồng ý gặp mặt Lan gia.

, chuyến chùa Từ An hôm nay, dù hai nhà thành, cũng chắc chắn xảy chuyện gì rắc rối.

Khương Xuân : “Thuận lợi lắm, Âm tỷ nhi là một tiểu háo sắc, thấy Lan lang quân tuấn tú, ngay cả sự đoan trang cũng màng, hỏi han khác gì điều tra hộ tịch, cứ bám lấy mà hỏi.”

“Khổ nỗi Lan lan quân mặt mày mỏng manh, hỏi đến đỏ mặt tía tai, nhưng vẫn trả lời.

Phải thật, hai đúng là hợp .”

Tống Thời An nở nụ , đôi mắt phượng ngập tràn ý nàng, trêu ghẹo: “Âm tỷ nhi đúng là hổ danh là nàng dạy dỗ, cái dáng vẻ nữ sơn tặc , y như nàng khi trêu chọc .”

Khương Xuân lườm một cái: “Không giống chút nào, là phu quân của , trêu chọc phu quân là lẽ đương nhiên.”

Tống Thời An hồi tưởng chuyện , khó thành lời: “Có nương tử trong sạch nào bóp m.ô.n.g phu quân như thế chứ?”

Loading...