Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 441

Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:05:06
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lượng quá nhiều, công việc chất đống bắp quá lớn, nên Khương Xuân quyết định phơi trực tiếp ngoài trời, khi khô sẽ đưa kho lương.

Năm nay nàng sớm cho xây dựng nhiều kho lương lớn ở các điền trang, vặn phát huy tác dụng.

Còn về khoai lang sẽ thu hoạch , để tránh đông lạnh, bộ cất trữ trong hầm ngầm, nàng cũng cho đào ít hầm ngầm.

Tuy nhiên đó, nàng còn một việc quan trọng bận rộn, đó là giúp Tống Thời An tổ chức tiệc hoa quế.

Năm ngoái khi thai, hứng chí tổ chức tiệc Trung thu lớn, kết quả Trang thị đang bận rộn chân chạm đất mắng cho một trận.

Khương Xuân lúc đó đang mang bầu to, hiển nhiên gánh vác nổi trọng trách , để an ủi , nàng hứa năm nay sẽ tổ chức một tiệc hoa quế.

Nàng đương nhiên thể thất hứa.

Dẫu nàng giờ đây cũng tiền rảnh, giúp đỡ đắc lực, tổ chức một tiệc hoa quế cũng khó khăn gì lớn.

Thời gian tiệc định ngày mười hai tháng Tám, nàng bắt đầu chuẩn năm ngày, nào là gửi thiệp mời, nào là định thực đơn, nào là kiểm kê bàn ghế chén đĩa, nào là trang trí nơi tổ chức tiệc.

Quả thật là một phen bận rộn.

Mãi đến chiều tối ngày mười một mới chuẩn xong xuôi, chỉ chờ ngày mai khai tiệc.

Khương Xuân vốn định đợi Tống Thời An tan triều về, mặt khoe công một phen.

Mình vì mà bận rộn mấy ngày, gầy mất mấy cân, nếu lời khen ngợi một chút, nàng sẽ bỏ qua cho .

Kết quả Tống Thời An về, mặt đầy vẻ nghiêm trọng : "Hoàng thượng bệnh , bệnh tình đến dữ dội, lúc sốt đến mê man.

Tiệc hoa quế ngày mai, e rằng thể tổ chức nữa."

Lão Hoàng đế bệnh nặng, Tống gia là nhạc gia của Thái tử mà mở tiệc lớn đãi khách, thật sự chịu nổi sự dị nghị.

Khương Xuân "À" một tiếng: "Đột ngột ?"

TBC

Điều rõ ràng khác với kiếp , nếu Tống Thời An ngốc cũng để nàng bận rộn tổ chức tiệc hoa quế, chẳng cố ý khó nàng ?

Tống Thời An "Ừm" một tiếng, nhíu mày : "Nửa buổi sáng nay bệ hạ đang bàn việc với các đại thần ở điện Dưỡng Tâm, đột nhiên ngã xuống bất tỉnh.

Thái y bắt mạch ngài nhiễm phong hàn, lên cơn sốt cao, vội vàng kê đơn thuốc hạ sốt.

Uống thuốc xong, cơn sốt hạ.

hai canh giờ , lên cơn sốt cao..."

Khương Xuân nghĩ bụng, sốt sốt , e là viêm nhiễm?

Nếu chỉ là viêm nhiễm thông thường, uống thêm vài thang thuốc Thái y kê chắc thể cầm cự .

nếu là viêm phổi, với điều kiện y tế thời cổ đại , chắc chắn sẽ qua khỏi.

Thực trong nguyên tác, lão Hoàng đế cũng là khi nhiễm phong hàn, ho lâu khỏi, đêm ba mươi Tết một ngụm đờm ho mà c.h.ế.t ngạt luôn.

Nếu vượt qua , thì cũng chút cảm giác định mệnh.

Khương Xuân cảnh giác dặn Quế Chi: "Đi với mấy nhũ mẫu, hiện đang thời kỳ giao mùa, lớn còn dễ nhiễm phong hàn, trẻ con càng nguy hiểm hơn.

Bảo họ chú ý thêm quần áo cho hai vị tiểu lang quân, đừng để bọn nhỏ lạnh."

Tuy rằng ngay cả khi thật sự nhiễm phong hàn, trong chiếc rương quý báu của nàng cũng thuốc cảm cúm và thuốc kháng viêm cho trẻ em mà nàng nhờ Chung Văn Cẩn mua .

trẻ con thể yếu ớt, cẩn thận đến mấy cũng thừa.

Nếu Dập ca nhi và Dục ca nhi chuyện gì, nàng chắc chắn chịu nổi cú sốc .

Quế Chi đáp: "Vâng."

Sau khi Quế Chi , trong phòng chỉ còn phu thê họ, Khương Xuân cũng còn nhiều e ngại, thẳng thắn hỏi: "Lão Hoàng đế qua khỏi ?"

Tống Thời An lắc đầu: "Ai mà , kiếp chuyện ."

Cũng sợi chỉ định mệnh nào động, gây biến hóa như .

Khương Xuân : "Dù cũng chuyện ."

Lão Hoàng đế sống thêm một ngày, khả năng xuất hiện biến càng nhiều thêm một phần.

Hoàng đế c.h.ế.t mới là Hoàng đế .

Nếu đổi là Thái tử Lê Quân Hành bệnh nặng, đừng là nàng, ngay cả Chung Văn Cẩn cũng thể yên, chắc chắn sẽ lấy thuốc hiện đại cứu mạng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-441.html.]

Nếu khi chết, các hoàng tử khác lên ngôi, Tống gia là nhạc gia của cựu Thái tử, thể kết cục gì?

lão Hoàng đế bệnh nặng, họ chỉ thể chọn cách ngoài cuộc.

Thậm chí còn mong ông sớm chết, để sớm nhường ngôi vị cho Thái tử.

Tống Thời An đưa tay nắm lấy tay nàng, dịu dàng : "Là chuyện , nhưng là khó nương tử , bận rộn suốt mấy ngày vô ích."

Khương Xuân trách yêu: "Chàng sự vất vả của ."

Dừng một chút, an ủi : "Không tổ chức thì thôi, dù chúng cũng sợ thu hút ánh mắt của Hoàng thượng, dám mời khách rộng rãi, lượng còn bằng tiệc thưởng cúc của phủ Cẩm Hương Hầu.

Tiệc hoa quế đơn sơ như , xứng với vị Thủ phụ tương lai của chúng ?

Chi bằng hai năm hãy tổ chức, lúc đó chúng trực tiếp bày một ngàn bàn, để phu quân phong quang một phen!"

Năm thể tổ chức, là vì khi lão Hoàng đế băng hà, Lê Quân Hành vì tiếng , hạ lệnh các hầu tước và quan viên từ thất phẩm trở lên, trong một năm tổ chức yến tiệc.

Khóe miệng Tống Thời An giật giật, tạt nước lạnh: "Nàng bớt hứng thú , một ngàn bàn tiệc, dù tất cả món ăn đều do đầu bếp nhà , rượu mua giá gốc từ lò rượu của nhị , cũng tốn bốn năm ngàn lượng bạc.

Có ngần bạc, đủ để mua một cửa hiệu hai tầng hoặc một điền trang nhỏ năm trăm mẫu ."

Khương Xuân hào khí ngất trời xua tay: "Tiền tuy quan trọng, nhưng thể diện của phu quân còn quan trọng hơn.

Tiêu thì cứ tiêu, kiếm ."

Tống Thời An cảm động thôi, đưa tay kéo nàng lòng, nghẹn ngào : "Nương tử đối xử với vi phu quá ."

Phải tình cảm sâu đậm đến mức nào, mới khiến nàng, một kẻ giữ của như chuột đồng , chịu vung tiền như nước để lo liệu tiệc tùng cho ?

Khương Xuân cuộn tròn trong lòng , hì hì : "Còn ở thôn Đại Liễu Thụ, sẽ nuôi cả đời, thất hứa ?"

Tống Thời An hôn lên môi nàng một cái, dùng đôi mắt long lanh sâu nàng, nhẹ : "Không ."

Bầu khí dẫn dắt đến mức , đêm đó hai tránh khỏi hồ đồ nửa đêm, hao tổn hai cái áo mưa mới thôi.

Khương Xuân vốn là một con mèo ham ăn, khi sinh con càng thêm tham ăn, ba năm ngày ăn thịt là ngứa ngáy khó chịu.

Khiến Tống Thời An đùa: "Có nương tử tham ăn như , may mà vi phu bồi bổ thể, hàng ngày luyện công ngừng, nếu thật sự thể no nàng ."

Khương Xuân tiếc lời ca ngợi: "Ôi, may mà tìm một phu quân lợi hại như , nếu chắc sẽ như kẻ tị nạn, khi đói khi no, thảm nỡ ."

Có nam nhân nào thê tử khen giỏi về phương diện đó mà đắc ý?

Ít Tống Thời An khá đắc ý.

Về điểm , dù là cũng ngoại lệ.

*

Mãi đến tận Trung thu, lão Hoàng đế vẫn bình phục, mỗi ngày đều lặp lặp giữa sốt cao, hạ sốt sốt cao.

Tệ hơn nữa, ông ho càng ngày càng nặng, còn nhiều đờm.

Lão Hoàng đế dù cũng tuổi, ông bệnh, triều đình lòng xao động, Tam hoàng tử cũng chút rục rịch.

Tống Thời An bận rộn hơn ngày thường, ngoài việc ban ở nha môn, còn Thái tử triệu đến giúp việc.

Thường khi đến giờ giới nghiêm mới vội vã trở về.

Hai kịp mấy câu, nghỉ.

việc gấp ngay, Khương Xuân độ lượng tỏ ý thông cảm, nửa lời oán trách.

*

Năm nay tiết Sương Giáng là hai mươi sáu tháng Chín.

Mà Sương Giáng đến, khoai lang Khương Xuân trồng đào lên.

Ngày hai mươi bảy tháng Chín, Khương Xuân đang ở điền trang Tiểu Hà xem gia nhân và tá điền thuê đào khoai lang, quản sự coi cổng Tống gia là Tào Hạ vội vã chạy đến, bẩm báo: "Đại nãi nãi, Hoàng thượng băng hà, đại thái thái bảo lập tức về kinh."

Khương Xuân giật , lão Hoàng đế qua đời nhanh như ?

Nàng dám chậm trễ, lập tức khởi hành về kinh.

việc thu hoạch khoai lang Liêu quản sự trông coi, nàng đích đến đây, cũng chỉ cảm nhận niềm vui mùa thu hoạch mà thôi.

May mắn là nàng quyết định kịp thời, đoàn họ cổng thành, lưng của cấm vệ quân đến truyền tin, Thái tử hạ lệnh đóng cửa thành, bất kỳ ai cũng .

Loading...