Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 443
Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:05:11
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Suýt nữa quên mất, tên oắt con Dập ca nhi phát triển thần kinh vận động , nhưng miệng vụng về, đến giờ vẫn một chữ.
Không như Dục ca nhi, mới tám tháng chuyện.
tên oắt con lười biếng quá, bình thường nó chuyện thật dễ dàng gì, chỉ khi thấy ca ca Dập ca nhi chịu hổ mới chịu mở miệng chủ động.
Khương Xuân đánh m.ô.n.g nhỏ của Dập ca nhi mấy cái, mới thôi tay, miệng lạnh lùng đe dọa: "Lần còn dám leo lên nóc nhà, sẽ lấy roi quất m.ô.n.g ngươi, quất cho m.ô.n.g ngươi nở hoa!"
Dục ca nhi phụ họa một câu: "Quất, nở hoa!"
Khương Xuân nghiêng đầu liếc nó một cái, bực bội : "Cái đồ xem náo nhiệt sợ chuyện lớn nhà ngươi, chịu khó sách, cũng quất cho m.ô.n.g ngươi nở hoa!"
Dục ca nhi mím môi, lên tiếng nữa.
Khương Xuân bĩu môi, sinh một đứa con mắc chứng "tăng động" và một đứa con thần đồng, nàng cũng nên vui nên buồn nữa.
Mấy nhũ mẫu yên một bên, im lặng như gà, dám đề cập đến chuyện dỗ dành Dập ca nhi.
Dập ca nhi một lúc, thấy ai dỗ , dần dần ngừng tiếng , tự lấy tay áo lau sạch nước mắt.
Rồi loay hoay tay chân, bò đến mặt Dục ca nhi xuống, chơi trò nắm tay với .
Dục ca nhi liếc nó một cái, rút tay về.
Dập ca nhi đưa tay nắm lấy.
Dục ca nhi rút về.
Hai cứ thế qua chơi đùa.
Hứa nhũ mẫu nhịn , khen ngợi: "Hai Dập ca nhi và Dục ca nhi của chúng quan hệ thật , xem họ chơi vui vẻ bao!"
Khương Xuân liếc hai tên tiểu tử, khóe miệng nhịn giật giật.
Dập ca nhi quả thật chơi vui vẻ, dường như quên chuyện đánh, khóe miệng nở nụ rộng.
Dục ca nhi môi mím chặt, vẻ mặt nhẫn nhịn, khiến khỏi nghi ngờ khoảnh khắc tiếp theo nó sẽ giơ chân lên, đá văng Dập ca nhi ngoài.
TBC
Tuy nhiên cho đến khi hai đứa trẻ nhóm nhũ mẫu bế ngủ, Dục ca nhi vẫn động chân.
*
Hôm trời sáng, Khương Xuân Quế Chi gọi dậy.
Vội vàng rửa mặt ăn sáng, cài hoa trắng lên búi tóc, khoác tang phục vải gai, theo Trang thị và những khác, cung tiến tế.
Khương Xuân vốn tưởng họ đến sớm, kết quả xe ngựa mới Hoàng thành một lúc, cách Thần Vũ Môn còn xa, thể tiến lên nữa.
Nàng vén rèm xe ngoài, trời ơi, phía dày đặc là nữ quyến mặc tang phục vải gai trắng, hai hàng xếp hàng gần kéo dài đến tận chân thành.
Chẳng trách xưa thai phụ sảy thai, cứ theo tình thế , e rằng mất ba bốn canh giờ, chỉ sợ khó lòng điện Càn Thanh.
Việc khác thể để nha , ma ma xếp hàng, nhưng đây là quốc tang, ai dám để khác thế?
Nếu Ngự sử bắt gặp, chỉ e mũ ô sa của nhi tử hoặc lang quân nhà cũng đừng hòng giữ .
Tân quan nhậm chức còn ba phen thử lửa, huống chi là tân đế?
Chỉ e đang lo tìm con gà để g.i.ế.c gà dọa khỉ.
Vì thế các nữ quyến chỉ đành ngoan ngoãn gia nhập đội ngũ, chậm rãi xếp hàng chờ cung.
Chung Văn Cẩn khẽ : "Sao chúng chiều tối mới đến? Đợi đại đội tiến tế xong, chẳng sẽ bớt chen chúc ?"
Trang thị liếc nàng một cái: "Nhiều như , ai tiến tế đến khi nào?
Đến giờ Dậu là đến lượt các quan tiền triều đến tiến tế, nếu lúc đó vẫn còn nữ quyến tiến tế xong, ngươi đoán xem sẽ kết cục gì?"
Có lẽ nghĩ rằng với kiến thức của Chung Văn Cẩn, nàng đoán sẽ kết cục gì, Trang thị đơn giản thẳng: "Tiến tế cho Hoàng đế đại hành mà tích cực, chắc chắn sẽ Hoàng hậu nương nương quở trách."
Bị tân Hoàng hậu Tống Thì Dự quở trách quả là việc tệ hại, những mất hết thể diện, chừng còn ảnh hưởng đến tiền đồ quan của lang quân nhà .
Thấy Chung Văn Cẩn rụt cổ, Trang thị hừ nhẹ một tiếng: "Đừng là kịp tiến tế, thậm chí còn là những tiến tế cuối cùng, để tránh gán cho cái mũ tiến tế tích cực, nên ai nấy đều đến sớm hơn khác.
Ngày mai chúng đến sớm hơn nữa, để khỏi xếp hàng như thế .
Các ngươi đều dậy sớm một chút, đừng ham ngủ."
Khi những lời , mắt bà Khương Xuân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-443.html.]
Khương Xuân bĩu môi, lầm bầm: "Tối qua nếu Dập ca nhi nghịch ngợm, khiến con mất công đánh nó một trận, con ngủ sớm ."
Trang thị lập tức sốt ruột: "Dập ca nhi mới tám tháng rưỡi, đúng là lúc nên nghịch ngợm, ngươi đánh nó gì?
Đứa trẻ nhỏ như , ngươi nỡ tay, chẳng là kế mẫu!"
Khương Xuân liền câu khiến ai cũng c.h.ế.t lặng: "Nhà ai đứa trẻ tám tháng rưỡi như con nhện, leo lên đỉnh giường bám chặt chịu xuống?"
Trang thị: "..."
Sự nghịch ngợm của Dập ca nhi, rõ ràng giống với sự nghịch ngợm của khác.
Chung Văn Cẩn bật , Dập ca nhi là đang cosplay Spider-man ?
Tam thái thái Thu thị hì hì : "Giai ca nhi nhà nghịch ngợm như ."
Trang thị đổi giọng: "Thế quả là quá nghịch ngợm, đáng đánh. nó còn nhỏ, ngươi dọa nó một chút là , đừng tay quá nặng."
Khương Xuân hừ một tiếng: "Dập ca nhi gan to lắm, dọa ăn thua, động thật sự, nó mới sợ."
Trang thị mím môi, khuyên thêm vài câu, nhưng sợ Dập ca nhi cứ vô pháp vô thiên như , đây sẽ tự thương, đành ngậm miệng gì.
*
Mọi Tống gia xuống xe ngựa, gia nhập đám đông xếp hàng.
Xếp hàng họ là nữ quyến nhà một vị quan nhỏ thất phẩm, trông thấy Tống gia, vị thất phẩm cáo mệnh vội vàng nhường chỗ cho Tống gia.
Bị Trang thị từ chối.
Việc khiến dị nghị như , Tống gia chắc chắn thể .
Có kẻ tự cho là thông minh, tưởng rằng Tống gia chê vị trí của vị thất phẩm cáo mệnh ở quá xa, bèn đến lấy lòng : "Vị trí nhà khá gần phía , nhiều lắm hai khắc nữa là thể Thần Vũ Môn , nhưng lão thái thái nhà hôm nay bụng khoẻ, về nhà y phục .
Vị trí của chúng coi như xếp hàng uổng công, chi bằng vật tẫn kỳ dùng, đổi cho Tống đại thái thái các , cũng đỡ vất vả xếp hàng từ đầu."
*Vật tẫn kỳ dùng: tận dụng triệt để giá trị của một vật.
Trang thị lịch sự từ chối: "Đa tạ hảo ý của phu nhân, nhưng chúng vẫn tự xếp hàng, phu nhân thể hỏi xem nhà khác đổi với các ."
Đợi , Trang thị khẽ giọng dạy bảo hai tức phụ: "Ai lão thái thái nhà họ thật sự bụng khoẻ cố ý đào hố cho nhà ?
Sau các con khôn ngoan hơn, gặp chuyện như nhất định suy nghĩ thêm một tầng."
Chung Văn Cẩn gật đầu: "Đa tạ mẫu chỉ giáo, con nhớ kỹ ."
Xếp hàng quá chán, Khương Xuân , cố ý ngược : "Con thấy con cũng khá là khôn ngoan."
Rồi chẳng bất ngờ gì khi nhận một cái liếc mắt của Trang thị.
——
Rõ ràng Tống gia là những duy nhất đến muộn, chẳng bao lâu , phía họ xếp thành một hàng dài thấy điểm cuối.
May mắn hiện giờ là giữa tháng Tám, đang là lúc lạnh nóng, mặt trời cũng quá gắt, "phạt" ngoài đường cả buổi sáng, Khương Xuân cũng cảm thấy quá khó chịu.
Gần đến giờ Ngọ mới cuối cùng đến lượt họ điện Càn Thanh tiến tế.
Trong điện Càn Thanh một màu trắng xóa, Khương Xuân lén lút ngước mắt , phát hiện chính giữa đại điện đặt một cỗ linh cữu sơn mài đen dát vàng.
Bên cạnh linh cữu, mặc tang phục quỳ ở đó chính là Tam hoàng tử.
Theo lý, đáng lẽ quỳ ở đây, với tư cách là cảm tạ những đến tiến tế là Xương Bình đế mới đúng.
đến tiến tế đông đúc như , từ sáng đến tối ngừng nghỉ, thể quỳ một ngày, lẽ nào còn thể quỳ hai mươi tám ngày ?
Cho dù thể chịu đựng , triều chính cũng thể thiếu .
Hơn nữa đường đường là một quốc quân, chỉ quỳ thiên địa quân sư, thể hành lễ quỳ tạ ơn các quan triều đình và gia quyến của họ?
Vì Xương Bình đế vẫn áp dụng phương pháp trong nguyên tác, để Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử cùng mấy vị đường nhà hoàng thúc luân phiên quỳ ở đây hành lễ tạ ơn.
Tam hoàng tử, kẻ đại oan chủ dám tạo phản , trở thành đầu tiên lên sân khấu.
Khương Xuân thu hồi ánh mắt, theo quỳ xuống dập đầu ba cái.
Rồi nhận nén hương cung nữ đưa tới, vái ba vái lên trời, đó cắm lư hương bên cạnh.
Thế là coi như xong việc