Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 449

Cập nhật lúc: 2025-07-22 07:15:42
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kẻ động một tí là đánh , đánh bách tính, đánh quận chúa, ngay cả nhi tử mấy tháng tuổi cũng đánh - Tuần Hải Dạ xoa, hiển nhiên bằng vị Bồ Tát sống lo lắng cho bách tính, khổ cực vì bách tính ho hơn.

Tuy rằng những lợi ích , phần lớn công lao là do Chung Văn Cẩn hoặc tặng hoặc bán cho hạt giống lương thực hiện đại, nhưng quan trọng.

Hai tẩu tỷ bọn họ, ai với ai chứ? Không cần khách sáo như !

Chung Văn Cẩn quả thật cũng để tâm đến những hư danh bên ngoài .

Giờ đây nàng chỉ lo lắng một việc, đó là để đổi tước hiệu "Hàn quốc phu nhân" của .

Mang tước hiệu , nàng cảm thấy như nghẹn uất.

——

Chung Văn Cẩn đến tìm Khương Xuân hỏi, liệu thể dâng công thức xi măng lên Xương Bình đế, để ngài ban cho tước hiệu mới .

Nàng thật sự chịu nổi nữa.

Trừ phi nàng suốt ngày ở trong Tống gia ngoài, bằng cứ khỏi cửa là gọi Hàn quốc phu nhân dài Hàn quốc phu nhân ngắn, tâm trạng sắp nổ tung .

Khương Xuân thấy thể , dù xi măng chỉ là thần khí xây dựng cơ sở hạ tầng, đặt thời cổ đại còn ý nghĩa chiến lược, thể dùng để gia cố lầu thành biên ải và các công trình quân sự khác.

Đừng Chung Văn Cẩn chỉ yêu cầu đổi cái tên tước hiệu, dù xin thêm nhiều thưởng ban, Xương Bình đế cũng sẽ đồng ý thôi.

Tuy nhiên nàng vẫn khuyên can: "Muội hãy đợi một hai năm nữa mới nhắc chuyện , dù chúng mới phong quốc phu nhân lâu, sớm chiều đổi, hoàng thượng cũng khó coi."

Chung Văn Cẩn thấy đại tẩu lý, đành miễn cưỡng : "Được, một hai năm nữa hãy ."

Nàng chỉ thể tiếp tục đội cái danh hiệu "Hàn quốc phu nhân" thêm một thời gian.

Thực chỉ Chung Văn Cẩn thấy một hai năm khó trải qua, Khương Xuân cũng cảm thấy như .

Hiện giờ, phụ nàng thể khỏe mạnh; cửa hàng và điền trang cũng quỹ đạo; với phu quân Tống Thời An yêu thương gắn bó; ở nhà chồng cũng tung hoành ngang dọc, từ chủ nhân đến tớ, ai dám chọc giận nàng.

Có thể việc đều thuận lợi.

Chỉ trừ hai đứa nhỏ khiến nàng đau đầu thôi.

Đặc biệt là tên Dập ca nhi , ba ngày đánh leo lên mái nhà, m.ô.n.g nhỏ cách vài ngày ăn đòn một trận.

Tuy nhiên khi đánh cũng chỉ ngoan ngoãn ba năm ngày, bắt đầu quậy phá.

Chỉ nó quậy phá thì còn , đằng còn thêm Dục ca nhi bên cạnh xem náo nhiệt sợ chuyện lớn, thêm dầu lửa, khiến Dập ca nhi càng náo loạn dữ dội hơn.

Ngày mười lăm tháng ba, sinh thần Ngụy An Thành, Khương Xuân dẫn hai đứa nhỏ đến điền trang ngoại ô chúc thọ ông , mặt ông bán thảm, nước mắt như sắp rơi.

Chủ yếu là xin ông nhận Dập ca nhi tử đích truyền, đợi nó năm tuổi sẽ chính thức dạy nó luyện công.

Ngụy An Thành vốn tính tình nóng nảy, võ công cao cường bậc nhất, tìm cho Dập ca nhi một sư phụ như , xem nó còn dám quậy phá nữa !

"Hồ nháo!"

Ngụy An Thành xong lời nàng, trực tiếp tức : "Nghĩa phụ của ngươi là tử đích truyền của , ngươi là tử ký danh của , giờ ngươi nhận con trai ngươi tử đích truyền, thế chẳng đảo lộn hết thứ bậc ?"

Khương Xuân trực tiếp đáp lời , mà kể một loạt thành tích hiển hách của Dập ca nhi.

Bao gồm nhưng giới hạn ở việc mới sinh vài ngày, bắt đầu đạp rách tã lót và nôi.

Tám tháng rưỡi leo theo cột giường lên đỉnh giường, đỉnh giường bò như đất bằng.

Mười một tháng nhanh nhẹn như bay, còn thể lái xe lắc chở Dục ca nhi chạy khắp nơi.

Một tuổi leo theo thang quét tuyết của gia nhân lên mái nhà, chạy qua chạy đỉnh mái nhà rộng bằng bàn tay.

Một tuổi ba tháng, vì lão thái thái Chu thị quở trách một câu, liền nhổ bật gốc một cây hải đường Tây Phủ to bằng miệng bát mà Chu thị trồng trong hậu hoa viên, suýt nữa Chu thị ngất xỉu vì tức giận.

Nói xong, Khương Xuân hì hì: "Ngài xem tư chất của Dập ca nhi, quả là thiên sinh chất luyện võ, hơn nữa tiền đồ rộng mở. Nếu ngài nhận nó, lát nữa kẻ khác yêu tài nhận mất, ngài đừng hối hận."

Ngụy An Thành lập tức lộ vẻ mặt giằng xé.

Ông sống gần năm mươi tuổi, thật sự từng thấy mầm non thiên phú dị bẩm như Dập ca nhi.

Nếu mầm non khác nhặt , dạy thì thôi, nếu dạy hư , chẳng phí phạm của trời ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-449.html.]

Còn nếu nhận Dập ca nhi tử, nếu thể dạy dỗ nó thành tài, tương lai nó lập công danh lưu danh sử sách, là sư phụ của nó, cũng hưởng lây, hậu nhân ghi nhớ.

Ông đến tuổi , cái gì cũng thiếu, duy chỉ thiếu cơ hội để lưu danh sử sách thôi?

Ngụy An Thành trong lòng động tâm thôi, nhưng mặt vẫn liếc Khương Xuân: "Dập ca nhi chẳng là trưởng đích tôn Tống gia , việc lớn như bái sư, ngươi hỏi ý kiến phu quân ? Đã bàn bạc với Tống gia ?"

Khương Xuân dứt khoát đáp: "Không hỏi."

Không ngoài dự đoán nhận một cái cạn lời của Ngụy An Thành.

Nàng hì hì : "Có gì mà bàn bạc, cao thủ như ngài chịu nhận Dập ca nhi đồ , phu quân và Tống gia cầu còn chứ."

Ngụy An Thành mắc mưu: "Đừng lừa , lát nữa bên đồng ý , bên họ Tống cho phép, lúc đó để cái mặt già ?"

Khương Xuân trách móc: "Sư phụ ! Dù ngài tin con mắt của Tống gia, cũng nên tin bản lĩnh của tử Tuần Hải Dạ xoa như con chứ?

Phu quân con và Tống gia, tính cả thảy, ai dám cãi lời con?

Con thì nhất định , sư phụ đừng lo lắng thái quá."

TBC

Ngụy An Thành: "..."

Tuy giọng điệu của nàng tự tin quá mức, nhưng nghĩ đến thành tích hiển hách của nàng, dường như những gì nàng đều là sự thật.

Khổ nỗi nàng còn mặt mũi phàn nàn Dập ca nhi nghịch ngợm quấy phá, bàn về bản lĩnh gây chuyện, nàng dám xưng thứ hai, ai dám xưng thứ nhất.

Dập ca nhi quả nhiên là giống tính nết của nàng.

Ông hạ giọng, khẽ hừ một tiếng: "Để tính, dù Dập ca nhi bây giờ còn nhỏ."

Khương Xuân lập tức lộ nụ to đến nỗi khóe miệng gần như ngoác đến tận mang tai.

Cuối cùng cũng ném cục nợ Dập ca nhi .

Dục ca nhi thì sớm hẹn cho Tưởng Yển.

Mình chỉ cần chịu đựng thêm bốn năm nữa, đến năm tuổi, sẽ gửi hai con thần thú học, lúc đó để sư phụ chúng đau đầu.

Mình thì thoát nợ .

Đây gọi là thà c.h.ế.t đạo hữu đừng c.h.ế.t bần đạo.

Sư đồ hai đang chuyện, bỗng nhiên tiểu tôn tử Cẩm ca nhi của Ngụy An Thành chạy , thở hổn hển : "Tổ phụ, Tống gia đập vỡ cái chum lớn trồng thuỷ tiên của ông !"

Ngụy An Thành: "..."

Khương Xuân: "..."

Nàng sợ Ngụy An Thành đổi ý, trả Dập ca nhi, liền "vụt" bật dậy, giận dữ quát: "Đến nhà khách mà chẳng an phận, Dập ca nhi ? Ta sẽ đánh cho nó một trận nên !"

Nói xong, chẳng đợi Ngụy An Thành mở miệng, nàng bước ngoài.

Thật chẳng cần tìm xa, Khương Xuân khỏi chính sảnh thấy ngay thủ phạm Dập ca nhi, bên cạnh là một cái vại sành to gấp đôi nó, đang ào ào chảy nước ngoài.

Khương Xuân lạnh lùng liếc Dập ca nhi một cái, sang hỏi Dục ca nhi bên cạnh: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ?"

Nàng đương nhiên thể hỏi nhũ mẫu và các nha , ma ma theo, nhưng những đều là Tống gia, lời hẳn công bằng.

Chi bằng hỏi Dục ca nhi đang xem náo nhiệt, nó sẽ chẳng bụng che giấu cho ca ca .

Dục ca nhi liếc Dập ca nhi, thản nhiên đáp: "Chơi trò ném tên bình, mũi tên của ca ca ném vại nước, vại liền vỡ."

Khương Xuân bước đến bên vại nước, thò đầu trong, quả nhiên thấy một mũi tên ngắn đầu bọc vải mịn ở đáy vại.

Đáy vại mũi tên đ.â.m vỡ thành mấy mảnh, đó cũng chính là nguyên do nước trong vại chảy ngoài.

Ném trật khi chơi trò ném tên bình là chuyện thường tình, tài ném tên của Khương Xuân cũng chẳng khá khẩm gì, thường xuyên ném trật xa tít mù khơi.

Chỉ là nàng là trưởng thành, thể khống chế lực đạo, ném trật cũng chẳng .

Dập ca nhi hiển nhiên học cách kiểm soát sức mạnh phi thường của , nên từ khi sinh , nó cứ liên tục phá hoại đồ đạc.

Chuyện hôm nay cũng nó cố ý nghịch ngợm phá phách, cơn giận Khương Xuân đang kìm nén lập tức tan biến.

Loading...