Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 452
Cập nhật lúc: 2025-07-22 07:15:50
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
May mà về phòng bộ y phục gọn nhẹ, thi triển khinh công, mượn lực từ cây, nhảy thẳng lên cành bên cạnh.
Theo lời Khương Xuân, đây gọi là đánh thì gia nhập.
Có ở đây, nếu Dập ca nhi và Dục ca nhi lỡ ngã khỏi cây, cũng thể kịp thời thi triển khinh công cứu giúp.
Ngồi xuống cành bên, cũng tham gia đội ngũ hái cành quế hoa.
dường như quên mất điều gì quan trọng.
Vì thế khi Lễ bộ Thượng thư, tân Lại bộ Thượng thư cùng Hộ bộ Thượng thư ba vị trọng thần bưng thánh chỉ thăng Tống Thời An Nội các Thủ phụ đến tuyên , họ kinh ngạc phát hiện tân Nội các Thủ phụ của họ cả nhà bốn đều leo cây như khỉ.
Ba đồng loạt lộ vẻ mặt ngây dại.
—–
Nương tử của Tống Các lão xuất là nữ đồ tể, thường ngày ở kinh thành đánh đ.ấ.m mệnh phụ đá đạp quận chúa, ngay cả ấu tử do sinh cũng chẳng tha.
Một Tuần Hải Dạ Xoa như , chuyện gì cũng chẳng lạ.
Chỉ là leo cây mà thôi, so với những việc nàng từng đây, quả thật chẳng đáng nhắc tới.
Tống Các lão ít tuổi mà chín chắn, xưa nay ít , về mưu trí còn thua kém Lục Thủ phụ - nguyên lão tam triều.
Ai thể ngờ một như , giờ đây chuyện trẻ con là dẫn Khương nương tử và hai đứa trẻ một tuổi leo cây hái hoa quế.
Thật khiến tam quan của họ vỡ vụn, hoài nghi nhân sinh.
Kinh ngạc đến mức hồi lâu thốt nên lời.
Cuối cùng vẫn là tân Lại bộ Thượng thư Hồ Ninh Viễn đầu tiên phá vỡ sự im lặng c.h.ế.t chóc , cố gắng gượng, với Tống Thời An cây: "Tống Các lão, phiền ngài xuống nhận thánh chỉ?"
Hồ Ninh Viễn vượt qua Cao Thượng thư, vượt qua Tống Thời An lấy Lại bộ Thượng thư bàn đạp, cuối cùng tháng chính thức trở thành Lại bộ Thượng thư.
Vốn thời thế, vì từng đồng liêu với Tống Thời An vài năm, so với hai vị Thượng thư khác thì thoải mái hơn.
Tống Thời An thấy ba họ xuất hiện ở Đan Quế Viện, mới nhớ quên việc gì quan trọng.
tưởng thánh chỉ Lục Thủ phụ cáo lão, thăng Nội các Thủ phụ, qua vài ngày nữa mới ban xuống.
Ai ngờ tỷ phu gấp gáp như , sáng mới định xong chương trình, chiều sai đến tuyên chỉ.
Như thể hôm nay giao thánh chỉ tay , sẽ dẫn cả nhà già trẻ chạy trốn trong đêm .
Thật sự chút trọng!
"Chư vị đợi chút."
Tống Thời An đáp một tiếng, giơ tay cởi khăn lau mồ hôi eo Dập ca nhi và Dục ca nhi, một tay xách một đứa, thi triển khinh công nhảy xuống cây.
Đặt hai tiểu tử xuống đất xong, nhảy lên cây, trực tiếp bế ngang Khương Xuân, định nhảy xuống.
Khương Xuân mắt lanh tay nhanh vớ lấy giỏ tre lớn và giỏ tre nhỏ bên cạnh.
Đùa , thành quả hai tiểu tử bận rộn một hai canh giờ, thể lãng phí .
Thật lên đón , cũng thể dễ dàng xuống cây, nàng giỏi leo trèo.
Tuy nhiên lên đón , Khương Xuân vẫn vui.
Đặc biệt là mặt ba vị đại thần nhất phẩm, bế kiểu công chúa, công khai phô trương tình cảm như , khiến Khương Xuân thầm khoái chí thôi.
Khoái chí là khoái chí, nàng cũng quên chuyện chính, vội vàng bảo bày hương án, và mời những khác trong Tống gia.
Còn nhắc nhở Tống Thời An: "Phu quân, mau quan phục."
Đợi Tống Thời An xong quan phục, những khác trong Tống gia đến đông đủ, Hồ Ninh Viễn mới bưng thánh chỉ , công khai tuyên .
Nội dung thánh chỉ dài lê thê, ca ngợi Tống Thời An trời đất ai bằng.
Khương Xuân vốn uống rượu say nửa chừng, lúc Hồ Ninh Viễn kéo dài giọng khoe chữ, đến nỗi nàng suýt ngủ gật.
Phải véo đùi mấy cái, mới miễn cưỡng chống đỡ đến hết.
Tuyên xong thánh chỉ, ba vị Thượng thư lập tức tiến lên chắp tay chúc mừng Tống Thời An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-452.html.]
Khương Xuân đưa tay lưng, lén lút giơ hai ngón tay.
Quế Chi hiểu ý, vội lấy sáu hồng bao, mỗi vị Thượng thư hai cái, tức là hai mươi lượng bạc.
Khương Xuân híp mắt : "Qua ít hôm nhà bày tiệc, mấy vị đại nhân nhất định nể mặt đến nhé."
Ba đương nhiên đáp ứng.
Đợi tiễn ba , Tống gia ai nấy đều mặt mày hớn hở, ba tiểu bối Tống Thời Thiền, Tống Thời Âm và Tống Thời Nguyệt đồng loạt tiến lên chúc mừng trưởng.
Tống Thời Âm còn mặt dày giơ tay về phía Khương Xuân: "Đại tẩu, ngày đại hỉ , tẩu phát bao lì xì cho chúng mới ."
Khương Xuân trợn mắt nàng , mắng: "Muội cái đồ tham tiền , thật thừa nước đục thả câu."
Trang thị ha hả : "Đây chẳng học từ con ? Con tự dạy hư tiểu cô, quả báo ngay tức khắc ?"
"Điều học học điều !" Khương Xuân châm chọc một câu, bảo Quế Chi lấy ba hồng bao, mỗi một cái.
Được mười lượng bạc từ trời rơi xuống, Tống Thời Âm suýt toét miệng.
Khương Xuân mời phòng , : "Mọi uống , ngày đại hỉ, cũng keo kiệt nữa, Đại Hồng Bào uống thoải mái."
Lão thái thái Chu thị vốn định đầu rời , nhưng Đại Hồng Bào để uống, lập tức đổi ý định.
Khi đang uống , Trang thị chợt nhớ đến một chuyện, liền hỏi Khương Xuân: “Con mới mời ba vị đại nhân đến uống rượu, là định tiệc chúc mừng cho An ca nhi ?”
TBC
Nếu đúng là như , bà cần chuẩn từ sớm. Dù thì tức phụ cũng là kẻ lười biếng, ngay cả khi tổ chức tiệc, nàng cũng chỉ chi tiền thôi, còn trông mong nàng bỏ công sức thì thể.
Khương Xuân thở dài: “Hai năm , phu quân tổ chức một bữa tiệc ngắm hoa quế, nhưng đúng lúc con mang thai, mẫu bận rộn với chuyện hôn sự của nhị và tam , thể lo liệu, đành hoãn .
Năm ngoái thứ đều sẵn sàng, nhưng tiên đế băng hà, nên hoãn.
Năm nay con định bù , nhưng mẫu bận rộn lo liệu hôn lễ của tam và tam , chẳng thể nào tổ chức .
Cứ tưởng năm nay tiệc ngắm hoa quế thành, ai ngờ phu quân đột nhiên thăng chức.”
Nói đến đây, nàng bỗng ranh mãnh: “Xem tiệc ngắm hoa quế , mẫu tránh cũng tránh .”
Thực nàng và Tống Thời An bàn bạc kỹ lưỡng, năm nay tổ chức tiệc ngắm hoa quế nữa, nếu nàng chuẩn từ lâu , để đến bây giờ mà vẫn động tay?
Ai ngờ thăng chức nội các thủ phụ thời hạn, đúng là tính bằng trời tính.
Trưởng tử thăng chức nội các thủ phụ, Trang thị vui mừng tự hào, cũng phản đối, chỉ mắng Khương Xuân một câu: “Ta thấy con chẳng để nhàn rỗi nửa khắc.”
Sau đó, bà hỏi Khương Xuân một cách bâng quơ: “Con định bày bao nhiêu bàn tiệc?”
Khương Xuân trả lời thẳng, mà lớn tiếng kêu lên: “Nội các thủ phụ đấy, đây là nội các thủ phụ, đầu bá quan văn võ, chỉ một là hoàng thượng, chẳng nên ăn mừng cho thật rình rang ?
Dù tiệc lớn hơn, đồ ăn thức uống phong phú hơn, chắc cũng hiểu mà?
Nếu con cái nhà họ mà nội các thủ phụ, họ còn xa hoa hơn nhà chứ.”
Trang thị hiểu rõ tính tình của Khương Xuân, giọng điệu của nàng thì ngay nàng lớn, liền cảm thấy trong lòng bồn chồn, cảnh giác hỏi: “Con định tổ chức quy mô thế nào?”
Khương Xuân thẳng chút e dè: “Chỉ một nghìn bàn mà thôi.”
“Chỉ một nghìn bàn thôi?” Trang thị , suýt nữa thì thở nổi mà ngất ngay tại chỗ.
Những khác trong Tống gia cũng khỏi “xì” một tiếng rít lên, hít sâu vì kinh ngạc.
Họ cũng trải qua nhiều bữa tiệc lớn nhỏ, ăn bao nhiêu , nhưng từng thấy ai bày tiệc đến nghìn bàn bao giờ.
Một nghìn bàn, mỗi bàn mười , là mời tận mười nghìn .
Phải dùng hết tất cả gian nhà trong các viện của Tống gia mới thể đủ chỗ mà chứa hết.
Khương Xuân gật đầu, thản nhiên : “Chỉ một nghìn bàn thôi, mẫu ngày xưa tổ chức bao nhiêu bữa tiệc, chắc chắn thành vấn đề .”
Trang thị tuyên bố ngay: “Ta là tổ chức nổi,” bà chép miệng, giọng bực bội: “Con tổ chức một nghìn bàn tiệc tốn bao nhiêu tiền ? Ít nhất cũng năm, sáu ngàn lượng bạc!”
Khương Xuân sang Chung Văn Cẩn, : “Nếu nhị chịu cung cấp rượu và đồ ăn với giá gốc, năm ngàn lượng bạc là đủ .”
Năm ngoái nàng và Tống Thời An tính toán , trong lòng rõ.
Chung Văn Cẩn đùa: “Tẩu tử là phu nhân của nội các thủ phụ lên tiếng, chỉ là một tứ phẩm cáo mệnh nho nhỏ, dám theo?”
Khương Xuân , giơ ngón tay cái với nàng từ xa.