Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-07-22 07:16:01
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xương Bình nửa năm , các đại quan quyền quý ở kinh thành so với năm càng bận rộn hơn, hầu như cứ hai ba ngày là dự một buổi tiệc mừng.

Những lễ cưới tích góp qua cả một năm đều tổ chức dịp cuối năm .

như câu tục ngữ của các lão nhân ở thôn Đại Liễu Thụ: "Cưới một tức phụ là để đón năm mới vui vẻ."

Tống gia cũng bày biện vài buổi yến tiệc.

Một buổi là tiệc cưới của Tống Thời Thiền, Tống tam gia, ngày 6 tháng 9, cưới Vũ Thành Lan.

Một buổi là yến tiệc bái sư của Dập ca nhi ngày 10 tháng 9, chính thức bái Ngụy An Thành sư phụ.

Một buổi khác là tiệc tiễn Tào Oanh, từng là hầu của Tống gia, gả ngày 26 tháng 9. Tống gia cũng bày vài bàn tiệc, đãi Tào Oanh cùng với hầu Tống gia.

Tiếp theo là tiệc đính hôn của Tống Thời Nguyệt, Tống tứ cô nương. Vị hôn phu của nàng là điệt tử từ nhà đẻ của phu nhân Vũ An hầu, nên hai nhà vốn quen.

Cuối cùng là tiệc cưới của Tống Thời Âm ngày mùng 2 tháng Chạp.

Là hai tiểu đồng nổi tiếng trong giới trẻ ở kinh thành, Dập ca nhi và Dục ca nhi ngoài dự đoán Lan gia mời đến dự tiệc.

Dục ca nhi thì mấy hứng thú với chuyện , tuy giờ nó hiểu cưới thê tử là gì, nhưng quá nhiều nhiệt tình.

Tuy nhiên, nó sớm từ tổ mẫu và khác rằng, việc cưới thê tử ở nhà tiểu lang quân là do công quỹ chi trả, mẫu nó chỉ mượn danh nghĩa giúp nó tích góp tiền cưới thê tử, nhưng thực chất lấy tiền lì xì mừng tuổi và tiền kiếm từ việc dự tiệc, rõ ràng là đang lừa nó.

ai bảo nàng là mẫu , cũng chỉ thể chiều theo nàng mà thôi.

Còn Dập ca nhi thì phấn khởi, sáng sớm thức dậy, thúc giục Hứa nhũ mẫu mặc cho nó áo bào đỏ vui tươi, chạy tới đông sảo gian giục Khương Xuân cùng xuất phát Lan gia.

Đùa , nó vẫn còn thiếu mẫu vài trăm lượng bạc, nợ khác mà tích cực dự tiệc kiếm lì xì, để đến lúc cưới nương tử và sinh con, mà vẫn nghèo chẳng cưới nổi nương tử thì thật quá mất mặt.

Làm ca ca, nó nhất định cưới nương tử mới !

Dục ca nhi ca ca ngốc nghếch của lặng lẽ chỗ khác. Không lạ gì mẫu đánh , ngốc thế đánh .

Dục ca nhi vốn nghĩ ca ca ngốc là do còn nhỏ, ai ngờ qua bốn năm, cả hai đều sáu tuổi, mà đầu óc của ca ca vẫn chẳng tiến bộ là bao.

*

Xương Bình, năm thứ sáu, lễ hội Nguyên Tiêu, khi Dập ca nhi lóc om sòm một trận, Tống Thời An chịu nổi nữa đành dẫn Khương Xuân cùng hai đứa nhỏ ngoài ngắm đèn hoa.

Trên đường, Tống Thời An gặp hai gần bằng tuổi với bọn họ, một đứa mẫu bế tay, một đứa cưỡi cổ phụ . Vì thế, Tống Thời An vỗ vai hai đứa nhỏ của , hỏi: "Hai đứa lên ?"

Khương Xuân lườm một cái: "Còn hai đứa bọn chúng nữa, chẳng lẽ hai cái cổ?"

Tống Thời An bật : "Cổ thì hai cái, nhưng tay thì hai, một tay bế một đứa vẫn ."

Dập ca nhi lắc đầu nguầy nguậy: "Không cần, mẫu con và đều sáu tuổi, thể nghịch ngợm như những đứa trẻ ba tuổi nữa."

Dục ca nhi trợn tròn mắt.

Còn ai lóc lăn lộn giường La Hán mới đây?

Người ca ca ngốc chỉ hơn thời ba tuổi ở điểm là mẫu đá vài m.ô.n.g nên dám lăn lộn đất nữa.

Tống Thời An khuyên thêm nữa, thấy Dập ca nhi cương quyết từ chối, Dục ca nhi cũng gì, rõ ràng là hứng thú. Hắn chỉ đành thu lòng nhiệt tình của .

Khương Xuân nhón chân con đường phồn hoa phía đông nghịt , sắp xếp: "Ta cùng đại gia mở đường, nhũ mẫu phía . Trái là nha và bà tử.

Bọn gia đinh sẽ vòng ngoài để ngăn khác va chạm chúng .

Mọi nhớ bảo vệ hai tiểu gia."

Nàng sắp xếp thứ chu , dựa việc bản và Tống Thời An võ nghệ cao cường, hơn nữa trong kinh thành, từ quan lớn quyền quý đến thương nhân nhỏ, chắc hẳn ai dám để mắt đến Dập ca nhi và Dục ca nhi, nên tâm trạng của nàng khá thoải mái.

Tuy nhiên, đây là đầu tiên nàng xem đèn lồng dịp Nguyên Tiêu nhiều năm ở kinh thành, rõ ràng là đánh giá thấp sự chen lấn của đám đông.

Khi họ đến gần thành lâu, đúng lúc Xương Bình Đế và Tống hoàng hậu lên thành lâu cùng dân chúng thưởng thức cảnh đêm, đám đông dường như phát điên, đổ xô về phía .

Trận hình mà nàng sắp xếp kỹ lưỡng ngay lập tức xé tan tác bởi dòng xô đẩy.

Nàng vội nắm lấy Tống Thời An, hai , cố gắng đến gần Dập ca nhi và Dục ca nhi.

đám đông quá hỗn loạn, dù nàng dốc lực, Tống Thời An cũng cố gắng chen ngược , nhưng họ vẫn dòng cuốn , chân chạm đất, cách giữa họ và Dập ca nhi cùng Dục ca nhi ngày càng xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-456.html.]

Dục ca nhi thấy phụ mẫu càng ngày càng xa khỏi tầm với của họ, phía vài bà tử và nha cũng thấy .

Cậu nhóc vội vàng nắm lấy tay của Dập ca nhi và lớn tiếng : "Nắm chặt lấy , đừng để lạc!"

Dập ca nhi vội cầm c.h.ặ.t t.a.y .

Lúc , bé bắt đầu hối hận. Hối hận vì nghĩ rằng đám đông nhiều đến , thì quá nhỏ bé ép giữa dòng , thậm chí còn chẳng thấy gì. Đáng bé nên để cha cõng lên vai, giờ thì nguy cơ ép bẹp dí.

Dục ca nhi nhón chân, cố tìm một lối thoát trong đám đông ít hơn, dự định dựa chiều cao thấp bé của để chui .

Sau đó, nhóc sẽ tìm binh lính của Ngũ thành binh mã tư, những phụ trách an ninh hội đèn, và nhờ họ hộ tống hai về Tống gia.

khi kịp tìm thấy lối thoát, họ một nhóm Hồ buôn bán từ phía Tây để mắt tới.

Nhóm thương nhân Hồ đầu tiên đến Đại Chu buôn bán, nhưng do buôn bán đáng tin cậy và hàng hóa vấn đề, họ đắc tội với một gia đình quyền quý ở kinh thành. Về , chúng thể tiếp tục đến Đại Chu buôn bán nữa.

Chúng quyết định khi rời sẽ một vụ lớn, bắt cóc con cái của các gia tộc giàu trong dịp Nguyên Tiêu khi đổ đường, để tống tiền và kiếm một khoản đủ sống cả đời.

Nhìn thấy Dập ca nhi và Dục ca nhi ăn mặc sang trọng, chúng bắt vài đứa trẻ tương tự.

Dục ca nhi nhanh chóng nhận điều bất thường khi mười mấy thương nhân Hồ bao vây bọn họ. khi kịp cảnh báo ca ca, Dập ca nhi bịt kín mặt bằng một miếng vải trắng ướt.

Ngay lập tức, Dập ca nhi ngất xỉu, thể mềm nhũn ngã sang bên cạnh và ôm lấy.

Dục ca nhi chần chừ, lập tức nín thở.

Quả nhiên ngay đó, mặt nhóc cũng bịt kín bằng một miếng vải trắng.

Cậu nhóc ngay lập tức bắt chước ca ca, giả vờ ngất, đổ về một bên.

Rồi nhóc rơi vòng tay cứng rắn với mùi hôi nồng nặc.

Đây là mùi của Hồ.

Trước đây, khi theo mẫu đến Xuân An Bố Trang để xem xét sổ sách, nhóc gặp qua vài thương nhân Hồ cửa tiệm.

Mùi hôi họ giống với mùi từ đang ôm .

Dục ca nhi nhíu mày.

Người Hồ bắt cóc và ca ca để gì? Chúng định buôn bán ở Đại Chu nữa ?

Khi đưa đến một ngôi nhà và ném hầm, thấy tiếng của mấy đứa trẻ khác, nó mới hiểu .

Những bắt cóc phân biệt, phận của hai bọn nó.

Nếu , chắc chắn chúng dám thế , vì chọc ổ kiến lửa.

TBC

Cậu và ca ca lạc, chắc chắn mẫu và phụ sẽ phát điên. Tối nay kinh thành chắc chắn sẽ ngủ yên, ai thể khỏi thành.

Sau đó, một đứa trẻ điều hé lộ phận của họ: "Tống gia , các ngươi cũng bọn ăn mày bắt ?"

Dục ca nhi trí nhớ , gặp qua là quên , nên ngay lập tức nhận đứa trẻ đó là Lộ An Thanh, nhi tử của Lộ Thư Vũ, thế tử của Cẩm Hương Hầu phủ, bằng hữu của phụ nó.

Khóe môi nhịn mà giật giật.

Lộ Thư Vũ một đứa con như , khi phát hiện con mất tích chắc chắn sẽ phát điên. Đám thương nhân Hồ đúng là đang tìm đường chết, bao nhiêu đứa trẻ nhà giàu bắt, bắt đúng con cái của các quan chức quyền quý.

Muốn tiền nhưng sống.

May mà đám thương nhân Hồ đó vội vã bắt những đứa trẻ khác, để hai bọn họ phía khóa cửa rời .

Dục ca nhi lắng động tĩnh, khi xác nhận trong hầm chỉ tiếng thở của lũ trẻ, nhóc mới từ từ mở mắt.

Sau đó, lập tức qua Lộ An Thanh và dấu "Xuỵt": "Ngươi ."

Tuy rằng Lộ An Thanh lớn hơn Dục ca nhi bốn tháng, nhưng gan của nó còn nhỏ hơn cả chuột. Vừa thút thít nhanh chóng bò đến bên cạnh Dục ca nhi, đưa tay siết c.h.ặ.t t.a.y áo của Dục ca nhi.

Dục ca nhi kiên nhẫn gạt tay nó , sang lay động Dập ca nhi: "Ca, tỉnh , ca, tỉnh ."

Những thương nhân Hồ dùng vải trắng ngâm trong nước thuốc tác dụng như một loại thuốc mê nhẹ. Dược tính yếu nên chỉ cần lay mạnh một chút, Dập ca nhi liền từ từ mở mắt.

Trong ánh sáng mờ mờ của ngọn đèn dầu trong hầm, Dập ca nhi thấy rõ mặt là của , lập tức la lớn: "Đệ , chúng bắt ? Xong , chúng sẽ bán nữa, chắc là thể gặp phụ và mẫu ."

Loading...