Quý Kiến Quân bắt đầu mổ heo từ hôm hai mươi tháng chạp, mỗi ngày sáu con, mất mấy hôm mới xong hết lứa heo béo nhà .
Thế nhưng , heo mổ tới đều bà con trong thôn và các vùng lân cận mua hết đến đó.
Cũng thôi, heo nhà Quý Kiến Quân nổi tiếng là béo , dù là mỡ khổ thịt nạc, ăn cũng thơm ngon khác hẳn, vượt xa heo nhà khác nuôi. Chẳng ai giải thích tại , chỉ rằng cứ thích ăn thịt heo nhà .
Bây giờ trong thôn khấm khá hơn xưa nhiều, những nhà của ăn của để mọc lên như nấm mưa trong hai ba năm gần đây.
Có những buôn bán bên ngoài sớm trở về, cũng về kịp nhưng dặn dò nhà đợi Quý Kiến Quân mổ heo là qua khuân một ít về.
, dùng từ "khuân" quả ngoa chút nào. Có nhà còn đến lấy thẳng nửa con, hơn một trăm cân thịt heo béo ngậy, chẳng là dùng xe đẩy tay khuân về thì là gì?
Những nhà khác mua ít hơn, nhiều thì mười mấy hai mươi cân, ít cũng vài cân.
Giá của Quý Kiến Quân hề rẻ, ngang bằng với giá thành phố Đại Học. Thực tế, bán theo đúng giá đó, bớt một xu, trừ phi là bán sỉ cho Lão Tần và Tô Tiến Đảng.
Giá bán chẳng rẻ, nhưng vẫn tranh mua.
Ví như năm nay, giám đốc Hà của xưởng giày da hợp tác với Quý Kiến Quân cũng đích đến khuân về nửa con. Dù là đối tác ăn, Quý Kiến Quân vẫn tính tiền sòng phẳng. Thấy đối xử với ai cũng như ai, cũng chẳng so đo gì.
Hơn nữa, những đến mua thịt heo của Quý Kiến Quân đều thuộc dạng điều kiện khá giả trong thôn ngoài xã, nên họ cũng tính toán một hai hào gì.
Suy cho cùng, Quý Kiến Quân ép ai mua ? Trong thôn cũng nhà khác mổ heo, rẻ hơn thì cứ việc qua đó. ăn thịt heo nhà Quý Kiến Quân thì đừng chê đắt.
Tuy nhiên, vẫn những dù kiếm tiền nhưng tính tình vẫn keo kiệt.
Có một gia đình nọ mua mấy cân thịt béo về, càu nhàu, Quý Kiến Quân bán đắt cắt cổ, cùng một thôn mà ăn thế thì quá đáng, chẳng khác gì rơi hũ nút.
Người đàn bà trong nhà ca cẩm cho thịt lên chảo thắng mỡ.
kết quả khiến bà im bặt, bởi thịt béo nhà Quý Kiến Quân thắng nhiều mỡ vô cùng!
Không chỉ nhiều mà mỡ còn trong veo. Để qua đêm, mỡ đông thành một khối trắng tinh, còn trắng hơn cả tuyết.
Một hàng xóm sang chơi hỏi: "Thế nào, mỡ heo nhà Quý Kiến Quân ngon lắm, dùng mỡ nhà nó xào rau là thành đầu bếp luôn, thơm nức mũi, trông thế nào hả?"
"Còn trông thế nào nữa, thì cũng thôi," đàn bà mạnh miệng đáp.
Người hàng xóm vốn quen, liền nằng nặc đòi xem. Ban đầu bà cho, nhưng năn nỉ mãi đành dẫn . Vừa thấy, hàng xóm liền trợn mắt: "Hôm qua bà mới mua ba cân thịt béo thôi mà, thắng nhiều mỡ thế ?"
Nhà bà hàng xóm đông nên hôm qua mua gần năm cân của nhà khác vì chê nhà Quý Kiến Quân đắt, thế mà lượng mỡ thắng cũng chỉ suýt soát nhà !
"Bà đồn thịt nhà nó nhiều mỡ , thì hôm qua chẳng qua đó mua," đàn bà , chút đắc ý .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-454-tuyet-pham-thit-heo.html.]
"Thôi bà, hôm qua về bà than thở suốt cả đường còn gì," hàng xóm bóc mẽ.
Người đàn bà chút mất tự nhiên, hàng xóm tiếp: "Mà Quý Kiến Quân chẳng chịu giảm giá, cứ bán bằng giá thành phố Đại Học. Anh sợ chở thịt lên đó ai mua , mỡ nhiều thế , tranh mua mới !"
"Cái đó thì , ăn thử bao giờ," bà đáp.
"Bà ăn cũng chẳng mà ăn . Mổ xong hôm qua là bán hết , hôm nay mổ xong đều chở lên thành phố Đại Học hết. Ngay cả huyện cũng hàng , bảo đặt cả !" hàng xóm kể.
"Đắt hàng thế cơ ?" đàn bà kinh ngạc.
"Chứ , cửa hàng thành phố Đại Học buôn bán phát đạt lắm, hàng bên chở qua bao nhiêu bán hết bấy nhiêu!"
"..."
Lần chính Quý Kiến Quân cũng ngờ tới, nhưng cũng đành chịu, vì cháu trai cả của ông Cao mấy ngày nữa tổ chức tiệc cưới, cần nhiều thịt heo.
Thế là ông Cao tìm của Tôn Đại Sơn, đích gọi điện về ủy ban thôn tìm Quý Kiến Quân.
Vì là chuyện trọng đại của cháu đích tôn, nhà họ Cao tổ chức long trọng. Hơn nữa, đây là vụ "ăn cơm kẻng", còn chẳng kịp chọn ngày lành, hai bên gia đình phát hiện là vội vàng tổ chức ngay.
Phải rằng, đôi trẻ năm nay mới nghiệp đại học!
Ông Cao sợ Quý Kiến Quân bán thịt cho, nên đành đem cả chuyện mất mặt kể cho .
Quý Kiến Quân còn cách nào khác, đành nhận lời đưa hai con heo béo qua đó.
Mở miệng là hỏi mua hai con heo béo, mời bao nhiêu khách khứa đây, nhưng Quý Kiến Quân ông Cao thất vọng, đồng ý ngay tắp lự.
Thế là hôm nay cho chở qua, để bên đó yên tâm chuẩn .
Mà thành phố Đại Học cũng đang cần hàng gấp. Năm nay thịt heo hề rẻ, nhưng hai cửa hàng của Quý Kiến Quân ăn nên , buôn may bán đắt lạ thường.
Đặc biệt là thịt heo, Quý Kiến Quân còn điều cả Quý Đại Dũng và Quý Kiến Hà qua phụ bán.
Hơn ba mươi con heo thì nhiều, nhưng nhà vài cân, nhà mười mấy cân, chẳng mấy chốc hết veo. Cửa hàng của Quý Kiến Quân giờ một lượng khách quen định, họ chỉ chờ thịt heo của để mua.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Quý Đại Dũng năm chứng kiến cảnh buôn bán tấp nập ngày Tết, còn Quý Kiến Hà năm nay là đầu tiên, cũng choáng ngợp.
Sao mà buôn bán thể thuận lợi đến thế, con d.a.o cầm lên là bán cho đến khi hết sạch thịt mới nghỉ tay, nếu thì xuể với lượng hỏi mua!
Hơn nữa, một ngày mấy con heo cũng đủ bán, chẳng mấy chốc các ông các bà mua hết sạch, đến trưa mà như một trận chiến.
Tối về, Quý Kiến Hà liền kể chuyện cho vợ là Tô Quyên .
Tô Quyên tuy chút ngạc nhiên vì buôn bán đến , nhưng cũng thấy lạ, cô : "Bà già nhà họ Tiêu trong thôn mua mấy cân thịt mỡ tính giá như thành phố Đại Học, đường về cứ ca cẩm mãi. Đến hôm thắng mỡ xong thì im bặt, ba cân mỡ nhà bà thắng gần bằng bốn năm cân nhà hàng xóm mua ở chỗ khác đấy!"