Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký - Chương 456: Chuyện chiếc điện thoại

Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:07:22
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vâng, mau về thôi, mới lò, ăn lúc còn nóng!" Tường Tường chạy về .

 

"Cậu cũng về ăn cơm !" Tề Tề xong, liền vội vã chạy theo em trai.

 

Để bạn nhỏ với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, nhà chả viên chiên để ăn.

 

Khi Tề Tề về đến nhà, thấy Quý Tiểu Đông, họ lớn, cũng ở đó: "Anh Tiểu Đông, tối nay chả viên chiên ăn ?"

 

Quý Tiểu Đông ở đây, nghĩa là tối nay sẽ ăn cơm ở nhà, nên cần hỏi những câu thừa thãi.

 

"Có chứ, thím ba chiên xong," Quý Tiểu Đông đáp.

 

"Thế thì ăn ngay lúc còn nóng mới ngon!" Tề Tề mắt sáng rực.

 

"Vội gì? Anh cả con mang một phần lên cho ông bà nội , đợi xuống hãy ăn," Tô Đan Hồng , bảo: "Đĩa con mang sang cho ông bà Dương bên cạnh ."

 

"Vâng ạ," Tề Tề đồng ý ngay, bưng đĩa chả sang nhà hàng xóm.

 

Bà Dương và ông Dương nhận lấy, cũng khách sáo gì nhiều.

 

Bữa tối nhanh chóng dọn , vô cùng thịnh soạn. Món chả viên chiên nóng hổi, thơm phức trở thành món khoái khẩu của đám trẻ.

 

món ăn nhiều dễ nóng trong , nên Tô Đan Hồng cho ăn nhiều, mỗi đứa chỉ ba viên.

 

Thực , ba viên chả chiên như Tô Đan Hồng cũng ăn hết vì quá dầu mỡ, nhưng đám nhóc trong nhà nhao nhao kêu đủ.

 

"Nói ba viên là ba viên, nếu chê ít thì ăn món khác," Tô Đan Hồng dứt khoát.

 

"Mẹ lúc nào cũng thế, ăn ít như chúng con lớn !" Tề Tề bất mãn.

 

"Chứ cho con ăn món khác . Đừng cãi, Tiểu Đông ăn cháu, đừng chia phần của cho mấy đứa nó," Tô Đan Hồng dặn.

 

"Dạ thím ba, cháu cho ạ," Quý Tiểu Đông ngượng.

 

Thấy cháu ngoan ngoãn, Tô Đan Hồng mới gật đầu, bảo cả nhà ăn cơm.

 

Ăn xong, bọn trẻ còn uống giải nhiệt, chuyên để phòng nóng trong .

 

Cũng , ngày Tết thức ăn ngon quá, dễ sinh nhiệt, nên uống nhiều để hạ hỏa là cần thiết.

 

Quý Tiểu Đông ăn cơm tối ở nhà chú ba xong cũng về ngay, mà cùng Nhân Nhân và các em xem ti vi đến hơn tám giờ mới về.

 

Giờ đây, Quý Tiểu Đông là một trai cao lớn, sang năm lên lớp mười một, học ở huyện.

 

"Xem ý của chị dâu, hình như cho Tiểu Đông học nữa?" Tối đến, lúc ngủ, Tô Đan Hồng với Quý Kiến Quân.

 

Quý Kiến Quân ngập ngừng một lúc, sắc mặt vợ : "Tiểu Đông mà cứ học tiếp, thế nào cũng là sinh viên đại học chính quy."

 

Tô Đan Hồng thừa hiểu ý của chồng . Chỉ cần nhếch mép là cô đang nghĩ gì.

 

Chỉ là cô ngờ Phùng Phương Phương bây giờ liều lĩnh đến mức .

 

Theo lời chị , kinh tế gia đình hiện tại đủ sức chu cấp cho một sinh viên, nên định cho Quý Tiểu Đông nghỉ học.

 

Tuy lời của Phùng Phương Phương là dối trá, học phí cấp ba bây giờ ít, cộng thêm tiền sinh hoạt và các chi phí khác, đối với cảnh nhà chị hiện tại quả thực là một gánh nặng nhỏ.

 

là gánh nặng, chứ nếu thực sự chu cấp thì chắc chắn là .

 

Bởi vì Phùng Phương Phương hiện đang việc ở cửa hàng bách hóa Tiện Dân, lương tháng hơn một trăm đồng. Từ khi hợp tác với Quý Vân Vân thất bại, chị gần như ngay lập tức, tiết kiệm, nên chắc chắn tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-456-chuyen-chiec-dien-thoai.html.]

 

Trước đây, chị cũng từng hùng hồn tuyên bố sẽ nuôi con trai đại học để nở mày nở mặt, nhưng bây giờ đổi giọng.

 

Rõ ràng là nhà cô chu cấp học phí và sinh hoạt phí.

 

"Anh lo cho Tiểu Đông ?" Tô Đan Hồng hỏi chồng.

 

Quý Kiến Quân chút khó xử.

 

"Lo cũng thôi. Nếu lo cho Tiểu Đông, chút tiền đó nhà vẫn lo , nhưng em thích cách ," Tô Đan Hồng .

 

"Anh chị dâu thế là quá đáng," Quý Kiến Quân đáp.

 

Anh thừa hiểu ý của Phùng Phương Phương, nhưng chuyện liên quan đến tương lai của Tiểu Đông, thể đem đ.á.n.h cược ? Hơn nữa cũng dễ tổn thương đứa trẻ.

 

"Vậy nên, hãy với Tiểu Đông rằng, tiền chú cho nó mượn. Chú thể cho nó mượn cho đến khi nghiệp đại học. Trong thời gian đó, cho bao nhiêu tiền đều ghi , đợi nó nghiệp trường trả ," Tô Đan Hồng đề nghị.

 

Cô đoán tối nay Quý Tiểu Đông đến là chuyện , nhưng vì còn nhỏ nên ngại dám mở lời.

 

Còn việc Quý Tiểu Đông chú ba chu cấp học phí miễn phí , điều đó là thể. Tiểu Đông là do cô nó lớn lên, cũng cô dạy dỗ ít, nó sẽ suy nghĩ đó.

 

"Bà xã ," Quý Kiến Quân cảm động vô cùng.

 

"Anh đừng giở trò với em, em cho , là cho Tiểu Đông mượn, chứ cho ," Tô Đan Hồng đẩy cái đầu đang sáp gần của .

 

"Anh , mà, vợ miệng lưỡi thì sắc sảo nhưng tấm lòng thì mềm như đậu hũ. Để xem tấm lòng đậu hũ của vợ nào," Quý Kiến Quân .

 

"Thật hổ!"

 

Sau đó, chỉ còn tiếng thở hổn hển của cô, còn gì nữa.

 

Tô Đan Hồng Quý Kiến Quân với đứa cháu trai lớn Quý Tiểu Đông như thế nào, chỉ rằng đó, gương mặt non nớt của bé hiện lên vẻ vui sướng và hạnh phúc.

 

Quý Tiểu Đông và chú ba nét hao hao giống , nhất là sống mũi, đều cao và thẳng. Đàn ông nhà họ Quý đều như .

 

Mấy em Nhân Nhân cũng sống mũi như thế, vô cùng tú, đều thừa hưởng ưu điểm từ ông nội Quý, nhưng còn tô điểm thêm phần thanh tú hơn.

 

Tết năm nay, cả gia đình Quý Kiến Văn cùng vẫn đón Tết ở thành phố Giang Thủy, chỉ gọi điện về hỏi thăm, gì khác.

 

Tô Đan Hồng liền với Quý Kiến Quân: "Nhà nên lắp một cái điện thoại ?"

 

"Bây giờ lắp điện thoại rẻ , một tháng hơn chín trăm đồng tiền cước," Quý Kiến Quân lắc đầu.

 

Nhà quả thực nhu cầu dùng điện thoại, nhưng cho cùng thì cũng nhiều, một tháng gọi mười mấy cuộc, cứ qua ủy ban thôn gọi là . Tuy chút bất tiện, nhưng mỗi tháng tiết kiệm ngần tiền cũng đáng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Nhà em trai của chủ nhiệm thôn một cái điện thoại, trông oách.

 

về cơ bản cũng chẳng dùng mấy.

 

Mới dạo , hình như dùng nữa, cắt luôn đóng cước.

 

"Ông chủ Quý mà lo nổi chút tiền đó ?" Tô Đan Hồng liếc chồng một cái.

 

"Không nhà lo nổi, mà thấy mắt cần thiết. Ngần tiền, đủ để mua sắm bao nhiêu thứ ," Quý Kiến Quân .

 

Anh vợ lắp điện thoại là vì , vì bản cô gần như dùng đến.

 

Chỉ là trong mắt Quý Kiến Quân, việc quá lãng phí, vì thực sự cần thiết lắm.

 

 

Loading...