Lúc Tường Tường học nhà trẻ, Tô Đan Hồng dặn dò bé: “Con trông chừng Viện Viện nhé. Em còn nhỏ, thật thà, con đừng chỉ mải chơi một , ? Đường xá bên ngoài con quen, lang thang . Nếu chuyện gì thì tìm dượng, nhớ ?”
“Con , mấy chuyện con rành lắm mà. Mẹ dài dòng quá.” Tường Tường .
Cậu nhóc hiểu tấm lòng của một . Bị cái vẻ mặt phản kháng của con trai cho tổn thương, Tô Đan Hồng chẳng thêm lời nào.
“Mẹ đừng con nữa. Mẹ ở nhà cũng ngoan một chút. Bố ngày thường vất vả, bận rộn bên ngoài, về nhà đừng quấy bố nữa.” Tường Tường nghiêm túc dặn ngược .
“Đi học mau!” Tô Đan Hồng thực sự thể nhịn nữa.
Cứ như , Tường Tường vui vẻ đến trường mẫu giáo.
Vốn dĩ dự định để đến tháng Chín mới cho học, nhưng Lý Trí học kỳ học cũng , vì nhà trẻ cũng chỉ bấy nhiêu bài vở, chủ yếu là học một chút, vấn đề gì lớn.
Thế là, Tường Tường học cùng với Viện Viện.
Học phí nhà trẻ cũng khá đắt, nhưng gì lạ.
Buổi sáng tuy ăn no ở nhà, nhưng đến hơn 9 giờ sẽ đồ ăn nhẹ. Buổi trưa thì sang nhà Lý Trí ăn cơm. Buổi chiều cũng đồ ăn nhẹ.
Buổi tối đón về, sáng hôm đưa . Huyện thành tuy gần, nhưng lái xe cũng chỉ mất một tiếng rưỡi.
Hôm nay Quý Kiến Quân đến, Lý Trí liền : “Anh Ba, là để Tường Tường ở nhà em , thứ Bảy, Chủ nhật hãy đón về, đỡ vất vả.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tuy chỉ mất hơn một tiếng, nhưng cũng tốn thời gian, cần thiết như .
“Thằng nhóc quậy lắm.” Quý Kiến Quân cũng thấy xuôi tai.
“Tường Tường ngoan mà, còn chăm sóc em gái nữa.” Hà Thiến .
Cô cũng sinh một cô con gái, nhưng còn nhỏ. Tường Tường thích bé, và con gái cô cũng thích Tường Tường, nào cũng bé chọc cho khanh khách.
Quan trọng nhất là Tường Tường quậy phá. Cô mua ít đồ chơi cho Viện Viện, nhưng Viện Viện hứng thú, ngược Tường Tường thích, đặc biệt là mấy trò xếp hình, tuổi còn nhỏ mà thể ghép chỉnh.
Quý Kiến Quân liền hỏi ý Tường Tường.
Tường Tường tỏ vẻ bé cũng ở , như bố sẽ nhiều, hơn nữa ở nhà dượng cũng .
Vốn dĩ Lý Trí và Quý Vân Vân ly hôn, gọi là dượng hẳn là phù hợp, nhưng vẫn quen gọi như . Hơn nữa, Viện Viện vẫn gọi Quý Kiến Quân là Ba, gọi Tô Đan Hồng là mợ Ba đó thôi.
Hà Thiến là câu nệ, nếu lúc cô lấy một đàn ông ly hôn và con gái riêng như Lý Trí.
Vì , cô mấy để tâm đến những cách xưng hô đó. Chuyện quá khứ qua, và hiện tại cô đang sống hạnh phúc.
Thấy con trai vui vẻ ở , Quý Kiến Quân liền : “Hôm nay về nhà , ngày mai mang quần áo sang đây.”
“Vâng ạ.” Tường Tường đeo cặp sách nhỏ cùng bố về.
Về nhà với Tô Đan Hồng, cô cũng đồng tình: “Như cũng .”
Nếu Kiến Quân giao hàng qua đó thì , nhưng nếu việc gì mà chạy một chuyến thì tốn xăng lắm.
“Ở nhà dượng, con quậy phá ? Nhà còn em bé cần nghỉ ngơi, con chăm sóc em, như mới là đấng nam nhi.” Tô Đan Hồng .
Đối phó với con trai , dùng chiêu đó mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-466-duoc-chieu-sinh-hu.html.]
“Con , em bé cũng thích con lắm, con chỉ cần chọc là em , vui lắm.” Tường Tường đắc ý .
Tô Đan Hồng thấy khả năng thích ứng của con trai nên cũng lo lắng nữa.
Cô chuẩn quần áo cho , hai bộ, cộng với bộ đang mặc là ba bộ, đổi là đủ.
“ mà đồ ăn nhẹ ở nhà trẻ ngon lắm ạ.” Tường Tường lắc đầu.
Đi học mấy ngày, bé hài lòng với thứ, nhiều bạn để chơi cùng, học cũng dễ, nhớ ngay.
Chỉ điều đồ ăn nhẹ ngon, chỉ sữa và bánh quy.
Mấy loại bánh đó ngon bằng bánh , vị chỉ tạm .
“Con thích ăn, nhưng các bạn khác thích đấy.” Tô Đan Hồng , véo mũi con trai.
“ ạ.” Tường Tường ngạc nhiên : “Con hiểu các bạn thể ăn ngon lành như , vị bánh của con cũng giống hệt mà!”
Cậu thấy các bạn ăn ngon, liền bẻ của hai bạn khác một miếng để ăn thử, kết quả là vị y như !
“Sao con là cùng một vị?” Tô Đan Hồng nheo mắt hỏi.
“Con ăn của các bạn .” Tường Tường trả lời tỉnh bơ.
Cậu ăn bánh của thấy ngon, tự nhiên thử của khác, nhưng thử xong mới phát hiện vị nào cũng như .
Có một bạn còn , vì giằng lấy một miếng. Sau khi bạn , liền đưa miếng bánh của cho bạn, thế là bạn nín ngay và ăn ngon lành.
Cậu thì chẳng hứng thú gì cả, ăn nổi.
“Lần mà con còn nữa, sẽ cho con nhà trẻ nữa !” Tô Đan Hồng .
“Con chỉ hai thôi, đó nữa!” Tường Tường cãi .
Lần đầu tin, thứ hai thấy ăn ngon lành, vẫn tin. hai đó thì thứ ba, hiểu rằng đồ ăn nhẹ ở nhà trẻ bằng ở nhà .
Cho nên bây giờ khi phát bánh, đều miễn cưỡng ăn cùng với sữa.
“À đúng , táo cũng ngon nữa.” Tường Tường tiếp tục chê bai.
“Đồ ở nhà trẻ bằng nhà , nhưng ở đó nhiều bạn bè, con cứ tạm chấp nhận .” Tô Đan Hồng mấy thành tâm an ủi.
là cô chiều hư , xem cái tính kén chọn .
“Mẹ đừng tưởng chỉ con chê, Viện Viện cũng chê đấy, em cũng ngon!” Tường Tường thấy vẻ mặt của liền .
“Vậy để cho con một ít, ngày mai mang ăn cùng Viện Viện nhé.” Tô Đan Hồng .
“Vâng ạ, con bánh trứng gà, cho con cả bánh vừng nữa nhé, bánh đậu phộng nữa!” Tường Tường lập tức vanh vách.
“Biết .” Tô Đan Hồng cuối cùng vẫn thương con trai, nên một ít.
Bánh trứng gà vị ngọt, bánh vừng cũng , nhưng bánh đậu phộng thì mặn. Tô Đan Hồng một ít, chia thành ba gói giấy dầu bỏ hộp thức ăn nhỏ, dặn Tường Tường sáng mai ăn no mang .
“Tường Tường còn nhỏ mà ở nhà, thật là dễ dàng.” Tề Tề em, cảm khái .