“Em cứ khéo trêu chị, A Giao Cao nam nữ già trẻ ai dùng cũng , chị mà.” A Mai , liền .
Tô Đan Hồng cũng , : “Hôm nay em qua đây là nhờ chị giúp một việc.”
“Được, em cứ .” A Mai gật đầu.
“Em còn là việc gì mà chị dám nhận lời .” Tô Đan Hồng .
“Nếu là khác thì chị , nhưng là em, Đan Hồng, thì chị chẳng gì do dự cả.” A Mai .
Trong suy nghĩ của chị, gia đình chị ngày hôm nay đều là nhờ chú họ Quý Kiến Quân. Vì chiếu cố nên cuộc sống mới ngày một hơn. Giờ nhà chị xây nhà mới, tuy bằng nhà lầu của khác nhưng căn nhà rộng rãi, thoải mái như , chị mãn nguyện lắm .
Phải rằng, ngày xưa nhà chị nghèo đến mức ăn canh mì cũng dám cho nhiều bột.
“Chuyện là thế , chị cũng Kiến Quân xây xong nhà lầu, phát triển nơi thành khu du lịch. Sau nếu khách đến ở, sẽ cần dọn dẹp vệ sinh, ga giường các thứ. chỉ cần xong việc, chị thể về nhà lo việc nhà, cần ở đó suốt. Em còn gọi cả em qua quản lý nữa. Chị thấy thế nào?” Tô Đan Hồng hỏi.
“Chị ?” A Mai mừng rỡ mặt.
“Chị là một lựa chọn , nhưng qua đó việc sẽ khá mệt, dù cũng dọn dẹp cả bốn tầng lầu.” Tô Đan Hồng .
“Không mệt , gì mà mệt.” A Mai vội .
“Nếu chị ý kiến gì, thì quyết định là chị nhé. Lương bằng với Kiến Xuyên nhà .” Tô Đan Hồng .
“Ít hơn một chút cũng , nhiều quá, chị chỉ dọn dẹp vệ sinh thôi mà.” A Mai vội .
Lương của chồng chị cao, hơn 300 đồng một tháng, một năm là gần 4000. Chị chút việc đáng lấy nhiều tiền như .
“Lương đều như cả, nhưng hiện tại vẫn khai trương, năm nay cũng khách . Đợi khách đến thì mới bắt đầu tính.” Tô Đan Hồng .
“Được.” A Mai gật đầu đồng ý.
Tô Đan Hồng xong chuyện chính, liền dậy: “Vậy cứ quyết định thế nhé, em cũng về nấu cơm, lâu . Chị giữ cân A Giao Cao mà ăn, mỗi ngày hai miếng cho khỏe.”
A Mai từ chối nữa, tiễn cô cửa.
Sáu giờ, Quý Kiến Xuyên về. Mùa đông thường 5 rưỡi tan , còn bây giờ thường là 6 giờ.
Anh về, A Mai liền kể cho chuyện . Quý Kiến Xuyên : “Được đấy, em cứ qua phụ giúp . Anh thấy Đan Hồng cũng là trúng sự chăm chỉ của em thôi.”
A Mai , chị cũng nghĩ . Dù chị và Tô Đan Hồng cùng việc nhiều , cô đều thấy hết. Nếu thì tại gọi khác mà gọi chị? Tô Quyên còn rảnh hơn chị, chỉ ở nhà trông con gái, chẳng gì cả, ruộng đất cũng bỏ hoang, nhưng cuối cùng vẫn là gọi chị.
“Đây là gì thế?” Quý Kiến Xuyên thấy A Giao Cao bàn, liền hỏi.
“Là A Giao Cao Đan Hồng mang qua.” A Mai .
“Đây là thứ đấy, thấy chú hai thỉnh thoảng cũng ăn. Chú cái bổ lắm, ăn .” Quý Kiến Xuyên .
“Chú hai” mà chính là bố Quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-527-con-dau-khac-biet.html.]
“Ừ, giữ mà ăn .” A Mai gật đầu.
“Đây là Đan Hồng cho em, em cứ giữ mà ăn. đừng ăn nhiều quá, thấy chú hai ăn nóng trong đấy.” Quý Kiến Xuyên , cất A Giao Cao tủ: “Đừng để mấy đứa nhỏ thấy, thì chẳng còn gì . Em cứ giữ ăn là .”
A Mai chỉ , nhưng trong mắt lộ rõ vẻ mãn nguyện.
Chồng chị thương chị, tuy năng lực hạn nhưng luôn nỗ lực gánh vác gia đình.
Tô Đan Hồng về nhà liền bắt đầu nấu cơm. Bữa tối nay cũng đơn giản, chỉ hai vợ chồng cô ăn nên cô món sủi cảo.
Sủi cảo gói xong thì Quý Kiến Quân về, cô liền cho nồi luộc, đó tráng vài cái trứng dọn ăn.
“Bên chị dâu hai đồng ý , còn em gì nhận lời ngay.” Tô Đan Hồng .
Quý Kiến Quân rửa tay qua ăn, : “Chị dâu hai cũng em là thế nào mà.”
“Bà bác cũng thật là, con dâu như chị dâu hai mà đối xử , lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ, em thấy bà còn coi thường chị dâu hai nữa.” Tô Đan Hồng .
“Bác gái lúc nào cũng mà.” Quý Kiến Quân .
Tô Đan Hồng bĩu môi: “Trước đây với Tô Quyên lắm , giờ thì xem kìa, một miếng ăn cũng đừng hòng xin từ Tô Quyên.”
Ngược là A Mai, tuy chồng là bà thím Lý Đường đối xử , nhưng năm nào thu hoạch lương thực xong cũng mang biếu bà một ít. Trước còn cho tiền, nhưng bà thím Lý Đường quá đáng, Quý Kiến Xuyên cắt luôn, thỉnh thoảng mới cho lương thực.
Bây giờ bà thím Lý Đường cũng lớn tuổi, nên vẫn mang lương thực qua, nhưng hình như nào cũng chê ít.
Mà bà thím Lý Đường cũng chỉ dám oai với thật thà như A Mai, chứ ở chỗ Tô Quyên thì bà chẳng lợi lộc gì từ sớm, bây giờ càng cần . Bà dám một câu, Tô Quyên thể đáp mười câu, chút nể nang.
Quý Kiến Quân : “Lần còn Kiến Xuyên , hình như bác gái còn định đến nhà nó ở.”
“Chắc chắn thể đồng ý, nếu thì nhà cửa loạn hết lên.” Tô Đan Hồng , với cái tính gây chuyện của bà thím Lý Đường, qua đó ở thì chỉ loạn thành một mớ.
“Ừ, Kiến Xuyên đồng ý, nó nuôi ông bác, còn bác gái thì để Kiến Hà nuôi, chuyện phân công từ sớm .” Quý Kiến Quân .
“Qua ở cùng Tô Quyên cũng .” Tô Đan Hồng , đúng là vỏ quýt dày móng tay nhọn.
Quý Kiến Quân gì. Sức ăn của lớn, ăn hết một tô canh lớn mà chẳng còn bao nhiêu. Tráng ba cái trứng thì ăn hai, Tô Đan Hồng chỉ ăn một.
Ăn xong, Tô Đan Hồng sai Quý Kiến Quân rửa bát, còn thì bắt đầu thêu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Sinh nhật bà cụ Hà là tháng ?” Tô Đan Hồng hỏi.
“Cuối tháng lận.” Quý Kiến Quân đang ở trong bếp, tranh thủ đáp lời cô.
“Vậy thì vẫn còn kịp.” Tô Đan Hồng gật đầu, bắt đầu thêu.
Cô đang thêu một bức “Bát tiên chúc thọ”. Mấy năm cô cũng thêu một bức cho Chân Miêu Hồng, bây giờ thêu thêm một bức nữa.
Đây là do giám đốc Hà đặt hàng. Năm ngoái, giám đốc Hà đến nhà tham quan, trúng ngay bức “Bách điểu triều phụng” treo tường. Khi đó là tác phẩm của cô, ông ngạc nhiên và đặt một bộ tranh thêu để mừng thọ ông năm nay. Bức tranh hề nhỏ, rộng đến sáu mét. Tô Đan Hồng cũng tập trung thêu liên tục, nên từ năm ngoái đến giờ cứ thêu đứt quãng. cũng sắp xong , chỉ còn Trương Quả Lão cuối cùng.