Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký - Chương 534: Không phải nhờ mẹ mà giàu

Cập nhật lúc: 2025-10-08 16:22:03
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

bà Quý sẽ nghĩ nhiều như , bà : “Lệ Lệ con cần đỡ cho nó. Nếu nó tiền, sẽ xây cái nhà trọ vô dụng đó tốn nhiều tiền như . Nó dám xây tức là nó chắc chắn tiền. Tiền tiêu nhiều chỗ như , mỗi tháng hiếu kính thêm một trăm đồng thì ?”

 

Hơn nữa, bây giờ giá cả tăng nhanh như , 200 đồng thì mua gì? Ăn nhiều thịt một chút là hết veo. 300 đồng cũng là nhiều, chỉ thể là tạm đủ thôi!

 

Vân Lệ Lệ nhịn : “Mẹ thể như ? Chú ba xây nhà trọ chắc chắn là hy vọng biến nơi đó thành khu du lịch. Vườn cây ăn quả núi của chú là một cảnh , bò, ngựa, dê. Người thành phố, đặc biệt là những như Yên Nhi, trải qua thời kỳ gian khổ như chúng , họ thích những thứ đó. Sau những giờ học tập căng thẳng, họ tận dụng cuối tuần để đến đó du lịch, ?”

 

thể hiểu nổi suy nghĩ của chồng . Người bình thường xong đều mong chờ điều , còn chồng cô thì thẳng đó là việc vô ích, lãng phí tiền bạc. Có ai dội gáo nước lạnh như ?

 

“Cũng chỉ bấy nhiêu chỗ, còn là nơi thâm sơn cùng cốc, gì mà du lịch?” Bà Quý tức giận .

 

“Cái đó khó lắm ạ. Nhà Quý Quang Tông mấy ao sen ? Còn thể đập nước câu cá, dạo phố thì thể đến huyện, xe ba gác là đến nơi, tiện lợi lắm!” Vân Lệ Lệ .

 

“Mẹ với con những chuyện nữa. Ngày mai con gọi điện cho họ, bảo họ mỗi tháng gửi 300 đồng tới.” Bà Quý .

 

“Muốn thì tự , điện thoại nhà!” Vân Lệ Lệ thẳng, bảo cô chuyện thì thể nào.

 

Hơn nữa, , cô cũng cảm thấy mất mặt. Cô : “Mẹ cũng đừng gọi về gì, chú ba và thím ba năm nay nghỉ hè đưa Tường Tường chơi xa , bây giờ ở quê .”

 

“Đi chơi xa , ?” Bà Quý sững sờ.

 

“Con .” Vân Lệ Lệ .

 

“Họ du lịch ?” Bà Quý trừng mắt, : “Mẹ mà, họ cả đống tiền trong tay. Xây nhà lầu xong mà còn tâm trạng du lịch, ngoài tốn bao nhiêu tiền chứ?”

 

“Đó là chuyện của chú ba và thím ba, họ tự kiếm tiền, quản nhiều như gì, cũng thấy mệt lòng ?” Vân Lệ Lệ nhíu mày.

 

“Mẹ chỉ tức giận thôi, con trai hiếu kính, còn họ thì chạy du lịch!” Bà Quý phẫn nộ.

 

Vân Lệ Lệ nhiều với bà nữa, nhưng cô cũng để chồng gây chuyện. Cô nhận ít đồ của Tô Đan Hồng, “ăn của thì ngậm miệng”, bây giờ cô ngăn chồng . Cô thẳng: “Mẹ đủ tiền tiêu đúng , con bù cho . Một tháng con đưa thêm cho một trăm đồng!”

 

Nói , cô lấy một trăm đồng từ trong túi , đưa cho bà Quý.

 

Bà Quý sững sờ, vội : “Lệ Lệ con , cần tiền của con, con còn để dành nhập hàng, vốn liếng cũng nhỏ.”

 

“Mẹ tiền đủ dùng , con bù cho . Mẹ đừng tìm chú ba thím ba nữa, họ cho 200 đồng cũng ít. Nếu , bản lĩnh thì tìm chị dâu cả và chị dâu hai mà đòi, bảo mỗi nhà mỗi tháng cũng đưa 200 đồng, như mới công bằng. Mẹ của riêng chú ba, chú cả và chú hai họ cũng phần!” Vân Lệ Lệ .

 

“Làm thể giống , điều kiện nhà chú cả, chú hai con…”

 

Lời của bà Quý hết Vân Lệ Lệ cắt ngang: “Mẹ đừng với con những chuyện đó. Điều kiện nhà chú ba , đó cũng là do chú và thím ba tự phấn đấu mà , nhờ mà giàu lên, cũng nợ . Mỗi tháng cho 200 đồng mà còn chê ít ? Bên nhà chú cả, chú hai đến một ít dưa muối cũng thỉnh thoảng mới , con chẳng thấy gì hai nhà họ cả!”

 

Bà Quý thấy cô cũng tức giận, liền gì nữa.

 

trong lòng rõ ràng cho là đúng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-534-khong-phai-nho-me-ma-giau.html.]

Điều kiện của nhà lão đại, lão nhị thì còn mong chờ gì? nhà lão tam thì khác.

 

Năm ngoái hai tầng lầu, năm nay bốn tầng lầu, tốn bao nhiêu vạn chứ? Nhiều tiền như , thể mỗi tháng cho bà thêm một trăm đồng !

 

“Số tiền cứ cầm .” Vân Lệ Lệ nhất quyết đưa một trăm đồng cho bà, chuyện gì cô cũng thể lấy đó lý do!

 

Hơn nữa, hiện tại việc kinh doanh của cửa hàng cô , trong nhà cũng nợ nần ai, một trăm đồng, cô vẫn thể cho !

 

Bà Quý còn cách nào khác đành nhận một trăm đồng , đó mua đồ ăn xuống lầu, nhưng thực là đến gọi điện cho Quý Vân Vân.

 

Những khác đều điện thoại của Quý Vân Vân, chỉ .

 

Điện thoại nhanh chóng bắt máy: “Alo, ai ?”

 

“Vân Vân, đây.” Bà Quý thấy giọng quen thuộc của con gái, vui mừng, vội vàng .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Mẹ ạ, đột nhiên gọi cho con?” Quý Vân Vân .

 

“Đã lâu gọi cho con, thật sự nhớ, nên gọi.” Bà Quý , hỏi: “Bây giờ con sống ?”

 

“Tốt ạ, con, Quý Vân Vân, thể sống ?” Quý Vân Vân giọng bình thản.

 

“Vậy là . Vân Vân , Hạo Hạo bây giờ ở với Vân Đại Hải , bên nhà thể để nó ở nữa.” Bà Quý .

 

“Có tư phát hiện ?” Quý Vân Vân , liền .

 

Tết năm nay cô chuyện điện thoại với , tự nhiên cũng chuyện Vân Hạo bà nhận về nuôi. cô cũng ý kiến gì, cũng .

 

Vân Đại Hải cũng nên , nếu nuôi sống con trai . Cho nên Hạo Hạo ai trông, để cô trông cũng là chuyện bình thường.

 

cô bây giờ đang ở nhà tư, mà căm phẫn chuyện của cô, đối với Vân Đại Hải cũng vô cùng ghét bỏ. Nếu đứa trẻ là con của hai họ, chắc chắn sẽ đồng ý.

 

, bây giờ cũng còn cách nào khác. Mẹ bảo Vân Đại Hải nghỉ việc, ở nhà trông Hạo Hạo, đợi nó lớn hơn một chút, học tiểu học hãy .” Bà Quý .

 

“Anh thì lấy tiền?” Quý Vân Vân liền .

 

“Anh một ít tiền tiết kiệm, cho thêm 3000. Bây giờ tuy giá cả tăng lên, nhưng chỉ hai cha con họ, dùng tiết kiệm một chút chắc thể cầm cự đến lúc Hạo Hạo bảy tuổi tiểu học.” Bà Quý .

 

“Anh cũng mặt mũi thật, dám lấy tiền của ?” Giọng Quý Vân Vân cao lên vài phần.

 

“Không , là tự cho . Số tiền là con cho đây, đều tiêu, để dành đó. Bây giờ lấy một ít cho nuôi Hạo Hạo, cũng coi như là con nuôi Hạo Hạo.” Bà Quý .

 

“Chút tiền đó cứ giữ mà tiêu , tổng cộng mới bao nhiêu . Mẹ kiếm tiền, tiêu tiền đều là tiền c.h.ế.t.” Quý Vân Vân .

 

 

Loading...