Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký - Chương 539: Mạnh khỏe

Cập nhật lúc: 2025-10-09 00:53:28
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mối quan hệ giữa Tô và vợ chồng ông bà Dương . Trước đây bà và dì Dương hợp , bây giờ Tô Đan Hồng nhận dì Dương nuôi, quan hệ tự nhiên càng thiết hơn.

 

Bảo Quý Nhân về nghỉ ngơi, Tô và dì Dương luôn chuyện bao giờ hết. Ăn cơm xong, dọn dẹp bát đũa, hai bà cùng qua khu nhà trọ.

 

Đối với tòa nhà bốn tầng , dì Dương cũng khen ngớt lời.

 

“Cái còn sang trọng hơn cả nhà trong thành phố chứ?” Dì Dương .

 

“Chỉ là tiện nghi , phòng nào nhà vệ sinh, phòng tắm riêng.” Mẹ Tô .

 

“Ở quê đủ thứ như . Hơn nữa một tầng lầu cũng chỉ năm phòng, phiên tắm cũng nhanh thôi.” Dì Dương .

 

khách sạn bên ngoài đều những thứ đó.” Mẹ Tô .

 

“Cũng gì, bảo Kiến Quân xây thêm một nhà tắm công cộng ở lầu là chứ gì?” Dì Dương .

 

Dưới lầu ngoài bốn vườn hoa , còn hai mảnh đất nhỏ, thể xây nhà tắm công cộng.

 

“Cũng , Kiến Quân về với nó, mùa hè đông thì thể xây một cái.” Mẹ Tô .

 

Hai cùng tưới nước cho hoa trong vườn. Dì Dương : “Đan Hồng cũng tài thật, mấy bông hoa lớn quá. Người thành phố nếu qua đây ở, chắc chắn sẽ vui.”

 

, còn ba cây mai , đợi đến lúc nở hoa, cũng là một cảnh . Chỉ điều, mấy con ngựa núi, thấy nếu thể mua riêng một trại ngựa thì sẽ hơn.” Mẹ Tô .

 

“Nếu mua trại ngựa, thấy ở chân núi là nhất. mảnh đất đó bây giờ đang trồng lương thực, là của nhà lão Trần và lão Từ, còn hai nền đất của nhà lão Hà nữa.” Dì Dương , .

 

Ở đây một nền đất hơn 300 mét vuông, rộng rãi lắm.

 

“Cũng họ chịu bán . Kiến Quân , hình như nó cũng nhắm mấy mảnh đất đó, cách núi cũng gần.” Mẹ Tô .

 

“Chắc chắn chịu bán thôi, chỉ là nền đất thôi mà, đồ quý giá gì . nếu mua, chắc sẽ rẻ .” Dì Dương .

 

Ở đây cũng bán nền đất, một nền đất hai ngàn đồng, hề rẻ.

 

“Hơn nữa họ chắc cũng Kiến Quân sẽ dùng để xây chuồng ngựa, chắc chắn sẽ hét giá cao hơn nữa.” Dì Dương .

 

“Cùng một thôn, hét giá trời như ?” Mẹ Tô liền bất mãn.

 

“Cũng còn cách nào khác, ngoài nhà lão Trần , nhà lão Từ và lão Hà đều gia đình tử tế gì.” Dì Dương lắc đầu.

 

“Vậy đừng để mua bán thành còn kết thù chuốc oán.” Mẹ Tô .

 

“Kệ họ gì, bây giờ Kiến Quân ở trong thôn ai mà giơ ngón tay cái khen? Họ mà dám càn bậy ở đây, thì cái thôn họ cũng ở nổi !” Dì Dương hừ một tiếng.

 

Nói cũng , Tô yên tâm gật đầu. Con rể nhà bà tuy là lý lẽ, hòa nhã, nhưng cũng dễ chọc.

 

Hai bà chị em liền qua nhà. Lúc trong nhà đang vây quanh xem TV. Quý Nhân thì , đang ở lầu hai tiếng Anh. Năm nay ông Trương nhờ thầy Đổng từ Đại Học Thành mua về ít băng ghi âm tiếng Anh, còn cả các bài hát tiếng Anh.

 

Ông Trương hiểu tiếng Anh, ông là giáo sư khoa Ngữ văn, nhưng ông cũng , học một ngôn ngữ thì nhiều nhiều. Nghe nhiều, nhiều thì dù quen cũng sẽ thành quen.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

bây giờ chúng đang học ở huyện, tuy giáo d.ụ.c ở huyện quá kém, nhưng chung quy bằng các thành phố lớn bên ngoài. Ông Trương tự nhiên xây dựng nền tảng vững chắc cho cháu trai lớn của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-539-manh-khoe.html.]

 

Trong đó tiếng Anh là môn chính. Còn các môn khác, ông Trương đều thể phụ đạo . Sách ngoại khóa các thứ, cũng sẽ tăng cường để Quý Nhân học.

 

Có ông ở đây, Quý Nhân tuy học ở huyện, nhưng tuyệt đối sẽ thua kém các trường ở thành phố lớn bên ngoài.

 

“Nhân Nhân ?” Mẹ Tô hỏi.

 

“Nhân Nhân đang học tiếng Anh ở lầu hai ạ, chăm chỉ lắm.” Yên Nhi nhịn .

 

cảm thấy học hành đủ chăm chỉ , nhưng ngờ so với em họ lớn , căn bản chẳng là gì.

 

Cô thấy thể hát bài hát tiếng Anh, vốn từ vựng cũng đáng kinh ngạc. Cậu mới học lớp tám mà nhiều từ vựng trong sách tiếng Anh cấp ba mà ba cô đưa cho cô.

 

Hơn nữa phát âm còn chuẩn, thực sự khiến kinh ngạc.

 

“Để nó học, đừng phiền nó.” Mẹ Tô , cũng mặt mày vui mừng.

 

Thái độ học tập của cháu ngoại lớn nay đều cần lớn lo lắng.

 

“Ngoại ngữ bây giờ đúng là một thật. Trước đây ở đây một thanh niên trí thức, ngoại ngữ giỏi. Bên Đại Học Thành bạn bè nước ngoài qua tham quan học tập, lúc đó còn từ xa đến mời phiên dịch đấy!” Dì Dương .

 

, chính là cô thanh niên trí thức đó, lúc cả vùng đều nổi tiếng.” Mẹ Tô .

 

, chính là cô thanh niên trí thức đó.”

 

Năm đó ở đây một như , lúc đó cả đội đều cảm thấy vinh dự, nên đặc cách cho cô về thành phố luôn.

 

Yên Nhi, Tề Tề và Viện Viện đều thích các bà kể chuyện ngày xưa, đều say sưa. Chuyện về cô thanh niên trí thức đó lúc hoan nghênh đến mức nào, nhiều thanh niên trí thức đều theo đuổi ngừng, chỉ chiếm cảm tình của cô.

 

từ đầu đến cuối, cô thanh niên trí thức đó đều hề lay động. Câu chuyện qua , chuyển sang thời đ.á.n.h quân Nhật.

 

Lúc đó, thế hệ của các bà đều trải qua, loạn lạc lắm.

 

Chủ đề ông Trương cũng tham gia , chuyện, ông lão Dương cũng đến, đều tham gia , náo nhiệt vô cùng.

 

Mãi đến 11 giờ vẫn hết chuyện, nhưng cũng muộn, lúc mới ai về nhà nấy ngủ.

 

Tuy Quý Kiến Quân ở nhà, nhưng việc trong nhà đều diễn suôn sẻ, đều theo nếp cũ, gì đáng lo. Mỗi ngày cứ việc như thường lệ. Đại Hắc phụ trách trông nhà, còn Yên Nhi và các bạn đều lên núi phụ giúp hái hoa quả.

 

Nho năm nay hái xong ngày hôm , bộ đều đưa đến Đại Học Thành.

 

Giám đốc Hà năm nay cũng qua mua ít nho về. Ông Trương liền ghi sổ cho ông . Ông Trương ghi sổ tự nhiên sẽ cao hơn Quý Kiến Quân nhiều, nhưng ông Trương tính theo giá sỉ, cùng giá với Tô Tiến Đảng và Lão Tần lấy hàng, cũng coi như rẻ.

 

Quý Kiến Quân thu tiền của giám đốc Hà, thường sẽ thấp hơn giá sỉ một chút. Ông Trương ghi sổ xong sẽ cho giám đốc Hà xem, là giá sỉ.

 

Giám đốc Hà xem qua loa, đúng là đắt hơn Quý Kiến Quân tính một chút, nhưng ông cũng đây thực sự là giá sỉ, chẳng qua Quý Kiến Quân tính cho ông một giá rẻ khác mà thôi.

 

cũng chỉ bấy nhiêu tiền, ông tự nhiên sẽ so đo với ông Trương.

 

Ông Trương mỗi ngày đều ghi chép sổ sách cẩn thận, mỗi ngày cũng đều quyết toán một . Mãi cho đến ngày hai mươi tháng tám dương lịch, cách ngày khai giảng cũng còn bao lâu, Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng lúc mới dẫn theo Tường Tường, đen ít nhưng đôi mắt sáng hơn , trở về.

 

 

Loading...