Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký - Chương 553: Tố cáo công khai

Cập nhật lúc: 2025-10-09 05:40:24
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẹ cô sáng nay chắc gọi điện về quê, đòi 300 đồng tiền sinh hoạt phí. Bên hình như đồng ý, cô tức giận đến mức cứ c.h.ử.i bới mãi.” Bà chủ tiệm .

 

Vừa lời , Vân Lệ Lệ liền hiểu đại khái, cần hỏi cũng chắc chắn là chồng cô chê tiền ít, gọi điện về đòi tiền, bên đồng ý.

 

Cô cũng vội vàng gọi một cuộc qua. Lúc Quý Kiến Quân ở nhà, tuy là bảo Tô Đan Hồng , nhưng Tô Đan Hồng lười , cô là Vân Lệ Lệ gọi tới, nhưng cô , trực tiếp sai Quý Kiến Quân về nhà .

 

“Là chú ba ạ.” Vân Lệ Lệ điện thoại, trong lòng liền hiểu rõ.

 

“Đan Hồng đang nấu cơm, nên bảo .” Quý Kiến Quân giải thích một câu.

 

Vân Lệ Lệ liền : “Cũng chuyện gì ạ. Con cũng mới từ cửa hàng quần áo tan về, liền bà chủ tiệm điện thoại hôm nay gọi điện về, chắc là chê tiền sinh hoạt phí đủ, chắc cũng mắng thím ba .”

 

Cô còn hỏi, trực tiếp gán cho bà cái tội c.h.ử.i .

 

Quý Kiến Quân trong lòng cũng hiểu rõ, chị Hứa nhắc cô rằng sáng nay gọi điện qua.

 

Chỉ cần là điện thoại của , chắc chắn chuyện .

 

“200 đồng tuy nhiều, nhưng chắc cũng đủ cho bà tiêu.” Quý Kiến Quân giọng bình thản.

 

ạ, hơn nữa chỉ chú ba cho 200 đồng, mà bên con mỗi tháng cũng cho thêm một trăm, bảo tiêu . một tháng 300 đồng, cũng đủ tiêu , mà bà còn gọi điện về đòi tiền, con thật hiểu nổi!” Vân Lệ Lệ lập tức .

 

Cô mỗi tháng cũng cho một trăm đồng, tuy nhiều, nhưng tuyệt đối ít. Cũng là để chứng tỏ nhà cô ăn bám nhà chú ba, nhà cô đều tự trả tiền sinh hoạt phí.

 

Quý Kiến Quân liền : “Bà còn qua với Quý Vân Vân ?”

 

Vân Lệ Lệ hiển nhiên ngờ thẳng đến Quý Vân Vân, cô : “Cái con cũng rõ lắm, vẫn thường xuyên gọi điện cho Quý Vân Vân. Kiến Văn cũng bà, nhưng bà , nên tụi con cũng quản nhiều.”

 

“Con về với bà, nếu 200 đồng chê ít, thì bảo bà về đây. Cũng bảo Kiến Văn về một chuyến, tiện thể cả cả và hai nữa, cùng bàn bạc cho kỹ, xem một tháng cho bà bao nhiêu tiền sinh hoạt phí mới đủ.” Quý Kiến Quân .

 

“Chú ba yên tâm , con sẽ về hỏi cho rõ, một tháng nhiều tiền sinh hoạt phí như , đủ dùng!” Vân Lệ Lệ lập tức .

 

Cũng hiểu là chú ba cô thật sự vui.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Không thêm gì khác liền cúp máy. Vân Lệ Lệ tính tiền điện thoại, với bà chủ tiệm qua tiệm cô mua quần áo, cô sẽ giảm giá 20%, đó liền về.

 

Vừa cửa thấy bà Quý thu dọn xong đồ đạc, bộ dạng là định về quê tìm Tô Đan Hồng tính sổ.

 

“Ồ, định , xem ngôi miếu nhỏ của chúng con chứa nổi vị Phật lớn như .” Vân Lệ Lệ ném túi lên sô pha, khoanh tay lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-553-to-cao-cong-khai.html.]

 

Bà Quý sững sờ: “Lệ Lệ, con chuyện cũng mỉa mai ?”

 

“Con chuyện mỉa mai thì cũng xin thông cảm. Con kiếm chút tiền đều là tiền vất vả, một tháng cuối cùng cũng chẳng kiếm bao nhiêu. Học phí, sinh hoạt phí, tài liệu phí của Yên Nhi, tất cả đều đè lên vai con. Tính tình con đôi khi nóng nảy, thật sự mong bao dung.” Vân Lệ Lệ mỉa mai.

 

Bà Quý cũng dịu giọng: “Lệ Lệ, con dễ dàng…”

 

“Mẹ đừng những lời dễ như với con. Trước mặt con thì một kiểu, lưng một kiểu khác. Rõ ràng hứa với con gọi điện về tìm chú ba đòi tiền, con cũng với , chú ba cho bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, đừng gây chuyện vô ích. Mẹ gì? Mẹ còn gọi điện về đòi tiền? Mẹ hổ, nhưng con và Kiến Văn còn cần mặt mũi. Mẹ suy nghĩ đến cảm nhận của con và Kiến Văn ?” Vân Lệ Lệ phun một tràng.

 

“Không , ý con và Kiến Văn khó xử…”

 

“Còn ? Mẹ ở nhà chúng con, còn về quê đòi tiền sinh hoạt phí. Mẹ đại diện cho cái gì? Đại diện cho việc con và Kiến Văn bạc đãi , cho nên mới về nhà chìa tay xin!” Vân Lệ Lệ giọng lạnh lùng.

 

lúc , cửa mở , Quý Kiến Văn về, còn Yên Nhi thì một lúc nữa.

 

“Sao ?” Vừa cửa thấy cảnh tượng căng thẳng , Quý Kiến Văn ngạc nhiên.

 

Bà Quý liền vội hiệu cho Vân Lệ Lệ, nhưng lúc Vân Lệ Lệ lười để ý đến bà, : “Sao ? Anh hỏi chuyện gì. Chú ba cho 200 đồng, con mỗi tháng còn cho một trăm, tổng cộng 300. Bây giờ lương của Kiến Văn một tháng mới bao nhiêu, gần như là đưa phần lớn tiền lương cho tiêu , còn chê đủ, còn gọi điện về đòi tiền. Nếu trợ cấp cho đứa cháu ngoại của , thì cũng đừng liên lụy đến con và Kiến Văn, hai chúng con còn nữa!”

 

Vừa lời , Quý Kiến Văn liền là chuyện gì, sắc mặt cũng trở nên khó coi.

 

“Lệ Lệ, trợ cấp Hạo Hạo, mà!” Bà Quý vội vàng thanh minh.

 

“Cái gì mà , con chẳng qua là thôi. Mẹ tưởng con bây giờ Vân Đại Hải nghỉ việc ? Mỗi tháng cho 300 đồng, con cũng sẽ trợ cấp, nhưng là con dâu, con tôn trọng , con cũng mắt nhắm mắt mở. Ngay cả Kiến Văn con cũng , chỉ sợ và Kiến Văn hòa thuận. cuối cùng con nhận gì? Con nhận việc chạy đến mặt chú ba thím ba, con và Kiến Văn mất mặt!” Vân Lệ Lệ mắng một .

 

“Mẹ hứa với con , qua với hai cha con đó nữa!” Quý Kiến Văn tức giận .

 

Không cần cũng là chuyện gì, đây là lấy 300 đồng tiền sinh hoạt phí một tháng trợ cấp cho hai cha con Vân Đại Hải, cho nên tiền đủ dùng mới về tìm chú ba đòi!

 

Bà Quý mặt mày .

 

“Kiến Văn xem, định về tìm chú ba tính sổ đấy, đồ đạc thu dọn xong .” Vân Lệ Lệ .

 

Quý Kiến Văn lúc mới thấy cái bọc hành lý, sắc mặt càng khó coi hơn.

 

“Không , Kiến Văn, Lệ Lệ, …”

 

“Mẹ, con đang nghĩ gì. Bây giờ ở đây, sự nghiệp của Kiến Văn định, việc kinh doanh của con cũng trở ngại, thành tích học tập của Yên Nhi cũng . Là một lớn tuổi trong nhà, nên mãn nguyện mới . con hiểu, tại cứ gây nhiều chuyện như ? Một tháng 300 đồng, nhà ăn sơn hào hải vị, tính theo ba bữa mỗi ngày, dù ăn ngon đến , thì mỗi tháng ít nhất cũng tiết kiệm 50-60 đồng!” Vân Lệ Lệ .

 

Rau 5 hào hai ba bó, thịt heo một cân hơn ba đồng gần bốn đồng, một con cá cũng đắt, hai ba đồng, trứng gà một cân hơn hai đồng.

Loading...