Bệnh viện nhân dân huyện cách đây chỉ hơn nửa tiếng đường. Nếu gấp, gọi một chiếc xe ba gác thì chỉ mất hơn mười phút là tới.
Quý Kiến Quân gật đầu, về nhà liền thái độ của ông Trương cho vợ . Tô Đan Hồng , xoa xoa bụng . Bây giờ thể là vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu một cơn gió đông thổi cho cái bụng to lên mà thôi.
Chỉ tiếc là, mãi cho đến tháng sáu, bụng cô vẫn chút động tĩnh nào.
Vì mong chờ đứa thứ tư , ông Trương đây ít khi về, tâm ý ở bên chăm sóc Quý Nhân. từ dạo đó, cuối tuần nào ông cũng đưa Quý Kỳ và Tường Tường về ở hai đêm.
Chỉ là ông cũng chút thất vọng, rõ ràng sức khỏe đều , hai tháng trôi qua mà vẫn thai?
chuyện cũng thể vội , đều xem duyên phận. Ông rằng, Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng dự định chuyện từ bốn, năm năm , từ lúc Tường Tường mới ba tuổi.
vẫn mãi .
Vì , hai vợ chồng tuy nhưng đều khá bình tĩnh.
Ngược , ông Trương còn mang về ít sách dinh dưỡng bồi bổ cơ thể cho Quý Kiến Quân, bảo chỉ cho Tô Đan Hồng.
Quý Kiến Quân cũng chỉ dở dở .
Tháng sáu là một mùa bận rộn. Từ giữa tháng năm, đào bắt đầu chín. Trước đây đến giữa tháng sáu, thậm chí khi sang tháng bảy mới chín.
Thực , thời điểm đó mới chín là muộn. Những cây già thì giữa tháng năm chín rộ .
Quý Kiến Quân cho rằng việc đây đào chín muộn liên quan đến việc chúng quả ngay từ năm thứ hai khi trồng. Bây giờ, nhiều năm, thời gian chín sớm hơn nhiều, dần dần trở bình thường.
Thực , Quý Kiến Quân cũng đào tưới nước linh tuyền thì thế nào mới là bình thường. tóm , ăn cho sức khỏe và ngon miệng là , cần so đo chuyện chín sớm chín muộn.
Một tuần , khi đào bắt đầu chín rộ, Quý Kiến Quân liền gọi điện cho ông Cao, hỏi ông đến nữa .
Hàng hóa vẫn giảm giá 50%, nhưng tiền ăn ở thì giảm, bao nhiêu tính bấy nhiêu. Nếu đến thì cứ đến, sẽ tiếp đãi.
Ông Cao ngạc nhiên: “Năm nay đào nhà chín sớm ?”
“ , năm nay chín sớm hơn một chút, nhưng nếm thử , vị ngon lắm.” Quý Kiến Quân .
“Được, chờ nhé, liên hệ với gọi cho ngay. thể sẽ đông đấy.” Ông Cao .
“Có thể đông đến mức nào ạ?” Quý Kiến Quân hỏi.
“Lần chúng về kể tình hình bên , ai cũng hứng thú lắm, chỉ qua đó hưởng lợi. Cậu giảm giá 50%, đó là một mồi nhử lớn đấy. Dù đường xa nhưng ai cũng động lòng.” Ông Cao .
“Cháu cũng là bán lỗ vốn đãi các bác thôi.” Quý Kiến Quân đáp.
“Lần thể hơn hai mươi đấy.” Ông Cao : “Có mấy chúng còn định qua đó ở vài ngày!”
“Được ạ, trừ tiền ăn ở , câu cá, ngắm sen, lên núi hái quả, trại ngựa xem ngựa, tất cả đều miễn phí.” Quý Kiến Quân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-580-du-lich-lan-hai.html.]
“Ngựa của cũng cho chúng cưỡi một con chứ.” Ông Cao : “Cậu cứ đặt mức phí cũng .”
“Cháu cũng cho các bác cưỡi, nhưng vấn đề là các ông các bà tuổi đều cao, cháu sợ các bác ngã. Mấy con ngựa của cháu tính tình khá hoang dã, bác cũng thấy đấy, cháu cũng giỏi huấn luyện ngựa, nên xem thôi là .” Quý Kiến Quân .
Đương nhiên đây lời thật. Sự thật là họ tuổi, yên tâm. Nếu cưỡi thì , lỡ chuyện gì, tuổi già sức yếu, "thương gân động cốt một trăm ngày" thì phiền.
Thế nên dứt khoát thôi, để họ qua cho ngựa ăn, hoặc sờ sờ ngắm nghía là .
Ông Cao cũng ép, nếu là trẻ thì còn , chứ họ đều tuổi cả. Đến lúc đó qua câu cá là : “Vậy cần câu chuẩn sẵn cho chúng nhé.”
“Cần câu thì nhiều lắm ạ, cả đống.” Quý Kiến Quân .
Thế là, họ đến.
Lần đến mười mấy , ngoài những cũ, còn thêm bảy, tám vị khách mới, nhưng cũng đều là khách quen ở cửa hàng của . Hơn nữa, những đều ở cùng một khu dân cư, ngày thường chơi cờ, khiêu vũ, hoặc múa kiếm, đ.á.n.h thái cực quyền cùng .
Lần khi ông Cao và trở về, tuy mệt nhưng ai cũng mãn nguyện.
Nhiều đồ như , gần như là nửa bán nửa tặng, là quá hời.
Vì , họ đến. Nhiều như một chiếc xe thể chở hết. Ngay cả họ cũng xe tải. Lần họ thuê thẳng ba chiếc xe.
Ngay ngày hôm đó, Quý Kiến Quân hái hai rổ đào mang qua cho họ ăn, tất cả đều miễn phí, và bảo họ cứ ăn thỏa thích. Chỉ tiền ăn ở là trả, còn gần như mất tiền gì, đặc biệt là sự hấp dẫn của việc mua hàng giảm giá một nửa.
Điều thực sự khiến họ quá đỗi vui mừng.
Sau khi dạo một vòng, họ bắt đầu mua đồ mang về. Có kinh nghiệm từ , ai cũng mang theo ít tiền, đồ đạc đều mua sắm chất đầy. Quý Kiến Quân còn g.i.ế.c hai con dê núi. Tuy nhiên, lợi nhuận từ dê núi khá mỏng, nên bán giảm nửa giá mà chỉ giảm 30%.
Quan trọng là chỉ họ đến đây mới , những khác ở khu Đại Học Thành đến thì . Hai con dê núi họ chia hết sạch.
Lúc về, Quý Kiến Quân cho Hứa Hà Sơn và chở một xe hàng theo.
Còn ông Cao và mấy ông bạn già thì ở thêm hai ngày, đó mới lưu luyến về.
Ở hai ngày họ câu ít cá, khiến họ thích thú. Chỉ mấy họ thì cần xe tải, thẳng xe khách đường dài về. Đồ đạc thì họ cũng mua, nhưng đợi ngày mai Quý Kiến Quốc chở hàng qua sẽ tiện đường giao luôn, họ chỉ cần đến cửa hàng lấy là .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Sau hai chuyến kinh doanh như , danh tiếng quê nhà của Quý Kiến Quân nổi như cồn trong cả khu dân cư đó.
Ai cũng ở đó tuyệt, đặc biệt là mấy ông bạn của ông Cao ở hai ngày, càng khen cá ở hồ chứa béo nhiều!
Số cá họ câu cuối cùng đều đổi lấy đào, gần một thùng. Câu cá mất tiền, cá câu là của họ, nên đào gần như là tặng .
Nói tóm , quê của Quý Kiến Quân . Ở , cô gái béo nấu ăn cũng ngon, quan trọng là vui vẻ, náo nhiệt vì nhiều đến.
Tiền ăn ở thì trả, nhưng các loại quả như đào, dưa hấu, sung thì họ đến đều ăn thoải mái, mất tiền, chỉ cần lãng phí là !
Quý Kiến Quân thật hào phóng bao!