Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thập Niên 80: Người Mợ Ác Độc Không Muốn Làm Tốt Thí - 181

Cập nhật lúc: 2025-07-10 09:29:38
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tri Tình , đưa các em về . Ngoài lạnh lắm, lỡ cóng tay thì khổ."

"Mẹ ơi, để Tri Lễ dắt em về , con ở giúp dọn nốt."

"Không cần , gần xong . Nghe lời , nhà sưởi ."

Chưa dứt lời thì tiếng loa từ đội bộ vang lên, giật cả :

"Toàn thể đội viên chú ý! Mỗi hộ cử một đại diện đến đội bộ họp. Nhắc , mỗi hộ CỬ MỘT NGƯỜI ĐẾN ĐỘI BỘ HỌP. Yêu cầu truyền đạt nhanh chóng, vắng mặt!"

Vẫn là cái giọng the thé , nào cũng lặp lặp như sợ dân làng điếc hết.

"Mẹ, lẽ bắt quét tuyết ?" – Hứa Tri Tình cau mày.

"Chắc . Ai cũng quét dọn sân nhà , cả đường cửa nữa."

"Vậy thì họp cái gì chứ?" – con bé nhăn mặt.

"Thôi, con đừng dọn nữa, để xem . Các con ở nhà, chạy lung tung."

Dặn dò xong, Vân Sương nhà sưởi một lúc, uống chén nước nóng cho ấm bụng, quàng khăn kín mít mới ngoài.

Tới đội bộ thì tụ tập ít. Ai cũng ngoài sân, chẳng ai trong nhà. Nhìn quanh thấy Lý Nguyệt Lan , cô đoán chắc còn đang bận chuyện gì.

quanh, thấy Lý Quốc Phong cũng mặt. Anh chỉ gật đầu chào, gần bắt chuyện — lẽ còn ái ngại chuyện .

Người nhà họ Hứa tất nhiên cũng vắng mặt. như dự đoán, Đỗ Nhược Hồng cũng đến. thấy Hứa Lam Giang. Càng lạ hơn là bà chẳng hề lảng tránh, cứ thế thẳng đến chỗ Vân Sương.

"Vân Sương, em cũng tới ?" – Giọng bà vẻ mệt mỏi.

"Vâng. Chị dâu, chị chứ?"

Ánh mắt Đỗ Nhược Hồng trũng sâu, giọng yếu ớt nhưng vẫn cố gắng gượng:

"Không … qua ."

"Hay là chị chỗ khác , đừng để thấy chị với em cạnh , rắc rối lắm," cô nhỏ giọng thì thầm.

"Sợ cái gì chứ!" Đỗ Nhược Hồng hất cằm, mắt sáng rực như lửa. "Nó là kẻ thù của chị mà, dám chọc chị thì chị vặn đầu nó đá bóng!"

Liễu Vân Sương bên phì . Cô thật sự cạn lời, nên xen im lặng cho yên chuyện. Mà lúc , xen cũng chẳng ai , bởi vì bên thêm nhập cuộc.

Lý Nguyệt Lan tay áo vẫn còn vương tuyết, mặt đỏ bừng vì lạnh, bước tới vội lên tiếng:

"Ôi chao, chị Vân Sương, hai đến sớm thật đấy! Trời lạnh thế , em tưởng sắp đông thành đá luôn !"

Liễu Vân Sương kéo khăn quàng lên cổ bạn, nhẹ nhàng trách:

" là lạnh thật. Sao mang khăn theo?"

"Em vội quá, quên mất. , chị , chuyện đó!"

Nói đến đây, Lý Nguyệt Lan hạ giọng, còn cố liếc quanh một vòng, dáng vẻ bí mật lắm. dẫu cũng đang ở nơi đông , lời dứt thấy.

"Có chuyện gì thế, vợ thằng Cường Tử?" – một phụ nữ trong đội tò mò hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thap-nien-80-nguoi-mo-ac-doc-khong-muon-lam-tot-thi/181.html.]

Thấy giấu nữa, Nguyệt Lan liền phất tay gọi mấy gần:

"Tối qua hình như c.h.ế.t cóng đấy!"

"Cái gì cơ? Không thể nào! Trời lạnh thật ?" – Hồ Lan kinh hãi thốt lên, ánh mắt đầy nghi ngờ.

hiền lành, chẳng nhiều chuyện nhưng chuyện gì cũng tò mò. Nhà họ Hồ đông , sống chung một mái nhà nên tin tức cũng lan nhanh.

"Chị bước chân khỏi nhà thì . Đêm qua gió bắc thổi vù vù, lạnh đến tê cả da thịt . Sáng nay đỡ hơn nhiều ," – Lý Nguyệt Lan bĩu môi, phần khó chịu khi nghi ngờ.

"Rốt cuộc là ai ? Nguyệt Lan, em nhanh lên , gì mà úp mở thế."

Nguyệt Lan chép miệng một cái, mới rõ:

"Nghe là ông Lý đấy. Người trong vòng năm đời với nhà em, nên Cường Tử sáng nay gọi sang. Nghe bảo, sáng sớm thấy ông cứng đơ ngoài sân, chắc là c.h.ế.t cóng ."

"Trời đất ơi… đốt lửa mà sưởi? Khổ quá!" – Đỗ Nhược Hồng thở dài, giọng trầm xuống rõ rệt.

Người già neo đơn, sống một , mùa càng khó chống chọi với lạnh giá. Không ai ông Lý trút thở cuối cùng thế nào, chỉ khi phát hiện thì quá muộn.

Cả nhóm đang còn xôn xao, thì đội trưởng Trương Trường Minh bất ngờ xuất hiện, phía là kế toán Từ và vài cán bộ trong đội sản xuất.

"Được , yên lặng một chút," – Trương Trường Minh giơ tay lên hiệu. "Hôm nay đến hai việc quan trọng cần thông báo. Trời lạnh lắm, nên ngắn gọn thôi."

Lần , cần kế toán Từ lên giữ trật tự nữa, chính đội trưởng đích mặt, đủ thấy mức độ nghiêm trọng. Mọi ngoài sân lạnh tê tái, dám gì, ai cũng chăm chú lên phía .

"Việc đầu tiên, như thấy, thời tiết bây giờ cực kỳ khắc nghiệt. Nhà nào thể nhóm lửa thì nhóm, củi thì đốt, lò than cũng nên chuẩn . Nhất là nhà nào già, neo đơn, dù là họ hàng xa cũng đến thăm hỏi."

Anh dừng một chút nhấn mạnh:

"Đêm qua, ông Lý trong đội ngã khi vệ sinh, sáng nay phát hiện thì ông đông cứng . Chết cóng thật đấy."

Một trận xôn xao bùng lên.

"Trời ơi…"

"Không ngờ thật!"

"Lạnh đến mức ?"

Mộng Vân Thường

Mọi bắt đầu bàn tán rầm rì. Không khí lập tức trở nên nặng nề.

"Yên lặng! còn một việc nữa cần thông báo!" – Trương Trường Minh lớn tiếng.

Ai nấy đều ngưng , lòng vẫn hết bàng hoàng. Liễu Vân Sương lặng giữa đám , lòng chút ngột ngạt.

"Việc thứ hai," – Trương Trường Minh hắng giọng, ngẩng cao đầu – "là việc hệ trọng với cả đội sản xuất của chúng . Hẳn cũng phong thanh . , nhà nước họp bàn và đến quyết định: từ năm nay, ruộng đất tập thể sẽ chia cho từng hộ."

Một câu như sét đánh giữa trời đông. Mọi lập tức rúng động.

Liễu Vân Sương cảm giác tim như đập mạnh hơn, mặc dù đó phong thanh, nhưng khi thật sự tận tai, vẫn thấy bồi hồi khó tả.

"Đội trưởng, ý là… chia hẳn ruộng cho từng nhà? Không chung nữa ?" – kìm hỏi lớn.

Trương Trường Minh gật đầu.

Loading...