“, con thấy ba mua nhà thu tiền thuê nhà , mỗi tháng đợi thu tiền là , tiền tới dễ dàng bao.” Diệp Hoan giả vờ hiểu gì, là vì thấy ba thu tiền thuê nhà mới mua nhà.
Huống hồ Diệp Trường Vinh đồng ý yêu cầu của con gái: “Được, chuyến ba sẽ thăm chú Kỷ con, nhân tiện nhắc với chuyện mua nhà.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Vệ Hoa thoáng qua nhiều tiền, trong đầu là tiền chẵn hoa lá xanh xanh, rảnh nghĩ tới chuyện khác. Bởi vì Diệp Trường Vinh tới ngân hàng đổi vàng bạc thành tiền, trực tiếp mua nhà, một túi tiền chẵn để như thế .
“Hoan Hoan, con đứa trẻ như con thật hào phóng, để nhiều tiền trong nhà như cũng yên tâm , cũng sợ khác trộm.”
“Mẹ, ai con để tiền ở nhà chứ, ai dám trộm tiền của con, nếu con cho về.” Sau đó Diệp Hoan thấy ánh mắt rối rắm của ba, vội vàng bổ sung một câu: “Con bắt trộm trực tiếp đưa tới đồn công an.”
Diệp Trường Vinh nhịn dạy con gái: “Hoan Hoan, cho dù con thuật pháp huyền học, cũng một tuân kỷ thủ pháp, thể ỷ bản lĩnh thì gì .”
Diệp Hoan vội gật đầu hứa: “Ba, con là do ba dạy lớn, thể gì ? Con là một đứa bé ngoan!”
Lời chọc Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa.
*
Đợi Lý Vệ Hoa thấy con gái còn mua một đống đồ tết, cũng nên cô thế nào mới , cuối cùng hóa thành một câu: “Hoan Hoan, con đừng tiêu tiền lung tung nữa, tiền thì để dành, lỡ như gặp chuyện gì, trong tay cũng thể tiền giải quyết kịp thời. Nếu đợi về nhà, dắt con sổ tiết kiệm, con gửi tiền con kiếm ?”
Diệp Hoan là vì cho cô, sảng khoái đồng ý: “Được, , đợi về dẫn con sổ tiết kiệm.”
Vốn dĩ buổi trưa Diệp Hoan mời ba và các em trai ăn một bữa ngon, nhưng Lý Vệ Hoa cảm thấy Diệp Hoan tiêu tiền tới nghiện, gì cũng chịu quán ăn cơm, nằng nặc ăn cơm ở nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-146.html.]
Diệp Đông và Diệp Nam tiết lộ: “Mẹ, lúc ba đây, Hoan Hoan thường mua đồ ăn ngon cho bọn con, đồ ăn ngon quanh đây cơ bản đều ăn hết .”
Lý Vệ Hoa thể gì, chỉ đành : “Hoan Hoan đối xử với các con, các con nhớ, cũng đối với Hoan Hoan, để bắt nạt chị. Bây giờ chăm chỉ học hành, tìm một công việc hãnh diện mới thể khiến tôn trọng…”
Đặc biệt là khi con gái gả , nhà là chỗ dựa. Lý Vệ Hoa lo: Hoan Hoan bản lĩnh lợi hại, thể kiếm tiền từ sớm, chỉ là Hoan Hoan sẽ gả cho một trai như thế nào?”
Sau khi ăn cơm xong, xuống nghỉ ngơi một lúc, thành tích học tập của mấy đứa trẻ và một chuyện trong cuộc sống.
“Ba, , đợi lát nữa chúng cùng ngoài, con dẫn ba dạo phố, xem còn thiếu đồ tết gì cần mua , thiếu thì cứ mua đủ ở đây, con bỏ tiền!” Diệp Hoan lập tức lộ tài sản.
Lý Vệ Hoa hỏi: “Con vẫn còn tiền?”
Diệp Hoan ngốc ha ha hai tiếng: “Gì nhỉ, bình thường cũng cần mua đồ , giữ chút tiền tiêu vặt.” Miệng quá nhanh, tự bóc trần .
Hai vợ chồng là tiền tiêu vặt, nghĩ Hoan Hoan giao một trăm nghìn tệ , đoán chừng còn quá nhiều tiền, cũng chỉ còn tám trăm tới nghìn tệ, truy hỏi tiếp. Còn hỏi nữa, hai vợ chồng họ thành thế nào, còn thể cho con gái giữ chút tiền tiêu vặt? Đó là tiền Hoan Hoan tự kiếm.
Cứ như , hai vợ chồng bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu dư trong tay Diệp Hoan.
Lý Vệ Hoa: “Hoan Hoan, thấy con mua đầy đủ , thiếu gì về nhà sắm thêm, đủ ăn tết .” Bà thấy đồ Hoan Hoan mua chỉ thiếu thịt lợn.
Diệp Hoan tiếp tục khuyên: “Mẹ, xem con mua cho nhiều quần áo như thế, còn giày phối kèm, con mua thêm cho và ba mỗi một đôi giày, quần áo mới năm nay mới coi là đầy đủ.”
Diệp Nam lanh miệng : “Mẹ, Hoan Hoan nếu sợ mua giày cho ba , sớm mua cho ba .”
Lý Vệ Hoa lắc đầu: “Đợi về nhà mua giày cũng , đồ bán trong thành phố đắt cỡ nào, về mua thích hợp hơn.”