Diệp Hoan càng tinh thông với trận pháp cổ, cô đưa sư khỏi trận pháp, thấy Liễu Nguyên sư bên ngoài đợi họ.
Đợi hai , Liễu Nguyên sư kinh hỉ : “Cuối cùng cũng .”
Đợi khi Diệp Hoan biến mất, Liễu Nguyên mới sợ, nếu Diệp Hoan tìm Nhiễm Hàn sư , còn mắc kẹt trong, một lúc tổn thất hai đồ của Huyền Nhất Môn, Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ liệu trách tội ?
Bây giờ thấy hai bình an , cuối cùng Liễu Nguyên cũng thở phào: “ , Nguyên tiền bối sợ , gọi điện thoại cho Hành Vân đạo trưởng, bây giờ em gọi ông .”
Bởi vì ở đây tín hiệu , gọi điện thoại ngoài gọi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Liễu Nguyên sư gọi Nguyên tiền bối , Nguyên tiền bối thấy Diệp Hoan và Nhiễm Hàn gặp nguy hiểm mới thảo luận chuyện liên quan tới nghĩa địa.
Nhiễm Hàn kể những gì gặp : “Bên trong cũng là thông đạo cơ quan, so với bên ngoài, cơ quan bên trong thể khó hơn, thể là thông tới nơi của mộ chính. Nhìn từ trận pháp, thể nơi là một nghĩa địa của trong huyền học…”
Sau khi Nguyên tiền bối xong, trong lòng đang nghĩ: Hai hổ là xuất từ Huyền Nhất Môn, xem Diệp Hoan và Nhiễm Hàn đều bản lĩnh, thế mà còn thể bình an . Nếu ông gặp những tình huống như thế, cũng chắc sẽ thương.
Diệp Hoan cũng hứng thú với cổ mộ, nhưng cô ba lo lắng cho cô, nếu bình an tìm sư , cô nên về sớm một chút thì hơn, đỡ cho nhà lo lắng cho cô.
Đợi Nhiễm Hàn giải thích tình huống bên trong với Liễu Nguyên và Nguyên tiền bối, sư , lập tức : “Anh đưa em lên xe .”
Đợi lên xe, Nhiễm Hàn mới : “Vốn dĩ sư đặc biệt tới tìm , nên đưa sư về, nhưng ở đây vẫn xong việc, tạm thời thể về .”
Diệp Hoan vội vàng : “Sư , em tự về là . Tới nơi sẽ gọi điện thoại cho . Phải , sư , em mở quyền của , cũng thể tiến gian lúc, nếu gặp nguy hiểm hoặc chuyện giải quyết , thể gian nấp hoặc tìm cách giải quyết. Sư , đợi trở về, em tìm sách của trận pháp cổ thất truyền cho , cần thể …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-283.html.]
Đối mặt với lời dặn dò ân cần của sư , Nhiễm Hàn cảm thấy nhiều lời mấy cũng thể bày tỏ sự ơn của . Sau nên dùng hành động để chứng minh. Ơn tình sư giúp đỡ , sẽ ghi nhớ cả đời.
Từ nhỏ Nhiễm Hàn sống thiếu thốn tình , nhưng là trọng tình cảm, ai đối với , đều nhớ trong lòng, sẽ đối xử với đó hơn.
Nhiễm Hàn đưa Diệp Hoan tới bến xe ở huyện, mua vé xe cho cô, mua trái cây và đồ ăn vặt ở cửa hàng gần bến xe cho cô, bảo Diệp Hoan ăn đường.
Sau khi Nhiễm Hàn tiễn sư lên xe: “Sư , đường chú ý an .”
Cuối cùng Diệp Hoan cũng giải quyết xong chuyện của sư , nụ cực kỳ rạng rỡ: “Sư , yên tâm việc, em tới nơi sẽ gọi điện thoại cho .”
Đợi khi xe xuất phát, Diệp Hoan vẫy tay tạm biệt Nhiễm Hàn. Sau đó gọi điện thoại cho ba, : “Ba, vấn đề bên phía sư giải quyết xong, con lập tức về ngay.”
Lục Vân Triết nhận điện thoại của con gái mới yên tâm: “Quay về thì , con ngoài một , ba thật sự yên tâm.”
Vốn dĩ Diệp Hoan nên xuống xe sẽ báo bình an cho ba ngay, nhưng cô sợ sư gặp nguy hiểm nên quên mất.
Cuối cùng Lục Vân Triết cũng trải nghiệm cảm giác bất an thấp thỏm cả ngày khi con gái ngoài. Ông nhịn nghĩ vấn đề con gái gả . Nếu con gái lấy chồng, nên tìm nhà chồng gần một chút. Nếu gả quá xa, ông và vợ chắc chắn yên tâm.
Sau khi về, Diệp Hoan theo lịch học. Lần cô bỗng nhiên xin nghỉ, khiến nhiều bạn học để ý. Bạn học hỏi cô, Diệp Hoan chỉ trong nhà chuyện. Trận phong ba qua nhanh.
Vấn đề bên Nhiễm Hàn khá phức tạp, khiến ngay cả thời gian nghiên cứu điển tịch gian cũng . thư tịch trận pháp cổ do sư cho giúp thăm dò cổ mộ khác tiện hơn nhiều.
Cho tới khi Nhiễm Hàn phá giải tất cả trận pháp của cổ mộ, xác nhận nguy hiểm, giao vấn đề nghiên cứu cổ mộ cho chuyên gia liên quan mới coi như thành nhiệm vụ.