“Mẹ, bọn con về .”
Tô Mộc xách hai con cá bếp, nhanh chân chui tọt phòng .
Tô mẫu tiếng bước khỏi phòng, thấy mấy vệt màu đậm áo bông phía của Tô Hiểu, “Hiểu Hiểu! Con xem con lớn bằng nào , trời lạnh thế ngoài chơi còn nghịch nước, đáng lẽ nên cho con chơi gần đó! Con xem quần áo ướt hết thế , ngày mai chẳng cảm lạnh thì ?”
Tô Hiểu lè lưỡi, vội vàng về phòng quần áo, vốn cô nghĩ sức khỏe , dù dính nước cũng cảm lạnh , nhưng đến tối, cô cảm thấy như vả mặt .
“Hắt xì, hắt xì,” Tô Hiểu gọi ăn cơm, hắt liên tục, ngoài.
Tô mẫu lườm cô , “Mẹ gì nào? Cứ bảo con nhất định sẽ cảm lạnh, bảo con uống nước gừng nóng, con chịu uống! Nhanh ăn cơm , ăn xong nấu cho con ít nước gừng nóng, uống xong mau lên giường , ủ một trận mồ hôi ngày mai sẽ khỏi.”
Tô Hiểu vội vàng gật đầu, giờ thấy sốt, chỉ ngứa mũi thôi, ăn cơm xong uống nước gừng Tô mẫu nấu xong liền ngủ ngay.
Sáng sớm mùng ba, là ngày con gái lấy chồng dẫn chồng con về nhà ngoại thăm. Rất nhiều dì, thím từ nơi khác đến trong làng đều sửa soạn ít đồ đạc về nhà ngoại.
Tô mẫu dậy sang phòng Tô Hiểu, xem Tô Hiểu sốt , sờ sờ trán Tô Hiểu, cũng may, sốt là , bà đưa tay đắp chăn cho cô , mới ngoài.
Chương 63
Tô mẫu đóng cửa , Tô Hiểu mở mắt, Tô mẫu là cô tỉnh , nhưng lên tiếng, cô cũng đưa tay sờ sờ đầu, hehe, sốt, Tô Hiểu thầm, lật ngủ tiếp một lát.
Tô mẫu sửa soạn ít đồ đạc, bà và Dương Lan là chị em họ, hai nhà chắc chắn cùng về.
Ăn sáng xong, Tô mẫu Tô phụ dẫn ba em nhà họ Tô đến nhà Dương Lan, thời buổi con gái lấy chồng bình thường sẽ về nhà ngoại, trừ khi nhà đại hỷ đại tang, còn thì chỉ về một dịp Tết thôi.
Bố Tô mẫu vẫn còn sống, đều ngoài bảy mươi, ruộng lụng cả đời, ngoài lưng và chân cẳng lắm thì cũng mắc các loại khối u, ung thư như đời .
Tô mẫu là con út trong nhà, phía còn hai trai, từ nhỏ cưng chiều mà lớn lên, nhà chỉ mỗi cô con gái , ai mà chẳng quý như vàng.
“Đại Thành, con xem em gái và tụi nhỏ về , cha giờ chắc đến .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tn60-nu-nhan-vat-phan-dien-thoi-mat-the-o-nhung-nam-60/chuong-155.html.]
Tô Hiểu cùng Tô phụ Tô mẫu và cả nhà Dương Lan, bộ hơn một tiếng đồng hồ mới đến thôn Thạch Nham. Nhà bác cả Tô mẫu, tức là bố của Dương Lan, ở đầu làng, làng là cả nhà họ thẳng qua đó.
Nhìn nhà Tô mẫu chỉ vẫn tới, Tô Hiểu thấy tiếng vọng từ sân, vang dội đầy khí thế, chính là cụ ông họ Dương đang dạo trong sân.
“Ê,” Người gọi là Đại Thành lâu , về phía , quả nhiên ông cụ đúng , cả nhà em gái ông đây chẳng đang đến .
Dương Đại Thành tiến lên đón, chào hỏi em gái và em rể, ba em Tô Hiểu cũng chúc Tết cả, mấy cùng nhà.
“Mày bảo xem, năm nào về cũng mang về nhiều đồ thế , nhà còn thiếu thốn đồ ăn cho cả nhà mày chắc? May mà lão Tô nhà mày tính toán, chứ đuổi mày !” Vừa thấy cả nhà họ Tô cùng con trai cả , cụ ông họ Dương còn kịp lạnh mặt trách mắng.
Tô mẫu cũng để tâm, , hỏi cụ ông họ Dương bà ở .
Chưa kịp để cụ ông họ Dương trả lời, bà ngoại Tô Hiểu , bà cụ chống gậy, run rẩy bước về phía cả nhà Tô Hiểu.
Tô mẫu vội vàng chạy tới, dìu cụ bà họ Dương, hai con chuyện nhà.
Hai thím dâu của Tô Hiểu cũng đón cả nhà, hai con trai của cụ ông họ Dương đều là hiền lành chất phác, là những đàn ông nông dân chân chất.
Thím cả là ở làng bên, dù là cách đối nhân xử thế đối với gia đình đều hòa nhã dễ chịu, chỉ là bình thường bà quá thật thà, cũng thích chuyện.
Sáng sớm hôm nay bà về nhà ngoại thăm , đợi đến lúc cả nhà Tô Hiểu qua thì về . Tô mẫu lấy chồng muộn, thím cả nhà họ Dương lấy chồng, chung sống với Tô mẫu một năm , Tô mẫu mới gả về nhà họ Tô. Bình thường hai cô cháu dâu hòa thuận với , giờ thấy cả nhà Tô Hiểu đến, tuy cũng lời khách sáo gì, nhưng cả thoải mái.
Tô Hiểu cùng cụ ông cụ bà họ Dương và mấy lớn nhà, bộ các cháu ngoại, cháu dâu đều chúc Tết cụ bà và cụ ông, chúc Tết và thím. Thời đại đổi lương thực vẫn còn dùng phiếu lương thực, cũng tiền mừng tuổi gì đó, nhưng cụ bà họ Dương và hai thím dâu đều chuẩn cho mấy đứa trẻ một ít đồ chơi nhỏ, những thứ tự thêu thùa hoặc đan dệt. Đương nhiên Tô mẫu cô, cũng chuẩn ít cho con cái nhà trai .
Thím hai qua là khéo ăn khéo , việc cũng nhanh nhẹn, hai chị em dâu lâu nấu xong bữa trưa.
Đàn ông một bàn, bàn của Tô Hiểu ngoài cô và cụ bà họ Dương thì là ba cô cháu gái họ, cả nhà , bữa cơm ăn cũng vui vẻ.
Trên bàn ăn, Tô Hiểu mới gặp hai họ của . Anh họ cả Dương Quân là con trai cả Dương Đại Thành, lớn hơn Tô Thực hai tuổi, vì lý do gì, đến giờ vẫn lập gia đình.
Anh họ hai Dương Kỳ cũng , cũng chỉ lớn hơn Tô Thực một tuổi, hai em như thể bàn bạc , lớn tuổi thế mà vẫn lấy vợ.