[Trọng sinh TN60] Nữ nhân vật phản diện thời mạt thế ở những năm 60 - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:27:31
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Tô kéo bố Tô đang ngây ngô đến phòng y tá, chia trứng gà đỏ cho trong bệnh viện.

"Mùa đông lạnh lẽo đều vất vả, hôm qua con gái phiền . Mọi nhận trứng gà đỏ lấy chút may mắn." Mẹ Tô lấy trứng trong giỏ , chia cho các cô y tá.

Trứng là Lý Tiểu Lan luộc bằng nước gạo nếp cẩm từ sáng sớm. Ngày xưa, trứng gà đỏ dùng để báo tin vui, nhà nào sinh con, khi báo tin cho nhà ngoại đều mang theo trứng, con trai thì chẵn, ý là thành đôi thành cặp, con gái thì lẻ, ý là "niềm vui nhỏ", nhưng bây giờ còn những quy tắc nữa, việc chia trứng gà đỏ cũng chỉ là để cùng chung vui lấy may.

Các cô y tá nhận lấy lượt lời chúc mừng.

Cầm chiếc giỏ rỗng, bố trở về phòng bệnh, bước cửa thấy buồn . Cô bé nhỏ vẫn yên tĩnh giường như lúc hai , Tô Hiểu lúc lơ mơ như sắp ngủ, Tiêu Đông Thư và Tô Mộc hai đàn ông lớn vây quanh cô bé nhỏ, lát thì thò tay bên , lát thò tay bên , cứ thử bế lên nhưng dám động đậy.

"Mẹ, về , bọn dọn dẹp về nhà . Ở bệnh viện cứ thấy thoải mái."

Nghe thấy tiếng hai phòng, Tô Hiểu tỉnh, chống tay dựa đầu giường. Lúc vết thương tuy vẫn còn đau, nhưng cũng thể chịu đựng , về nhà sớm ở mới yên tâm.

Mẹ Tô tình trạng của con gái, thấy cũng vấn đề gì, bèn gọi Tiêu Đông Thư và Tô Mộc nhanh chóng thu dọn đồ đạc, tranh thủ lúc trưa trời ấm hơn một chút thì về nhà ngay.

Cả nhà bắt đầu lo thu xếp, thật cũng chẳng gì nhiều. Tô Hiểu ở bệnh viện cũng chỉ ba bốn ngày, đây là thời gian dài , nếu cơ thể Tô Hiểu chút , bệnh viện cũng cho họ ở đây , chắc chắn chỉ cho đến lúc sinh xong mới qua.

Xe bò bố Tô đ.á.n.h tới buộc ở ngoài bệnh viện. Lúc mấy xuống xe thì chăn lót giường cũng mang hết , nếu cứ để bên ngoài phơi gió, đến lúc sẽ lạnh.

Sau khi mặc quần áo chỉnh tề, Tô thắt chặt chiếc khăn quấn đầu cho Tô Hiểu, đỡ một tay, để Tiêu Đông Thư cõng Tô Hiểu chắc chắn. Tô Mộc và bố Tô mang hết đồ đạc khác lên xe, chăn đệm cũng trải sẵn.

Tiêu Đông Thư cõng Tô Hiểu bước nhanh ngoài, đặt cô chăn đệm. Sáng bố Tô đến mượn túi da của nhà Trương Đại Hựu, to bằng lòng bàn tay lớn, lúc đổ đầy nước nóng, đặt trong chăn đệm ấm áp hơn nhiều.

Ngay Tiêu Đông Thư, Tô cũng bế cô bé nhỏ quấn kín mít bước . Nếu cách bế đúng, khác còn tưởng bà thím đang ôm một cuộn chăn.

Đường về làng , suốt dọc đường đều xóc nảy. Tô Hiểu trong chăn đệm cũng ngủ , ngược vết thương xóc nảy đau.

Tô Mộc đ.á.n.h xe, Tiêu Đông Thư và bố Tô đều ở phía xe, che gió cho ba con phía .

"Đông Thư , nghĩ tên cho cháu ngoại ngoan của bố ." Bố Tô nghĩ thôi cũng thấy phấn khích, đằng ông đang cháu ngoại gái của ông đấy!

Tiêu Đông Thư gãi đầu, "Mấy hôm bố cháu thư gửi mấy cái tên, bố đặt tên gì cho cháu ngoại gái của bố?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tn60-nu-nhan-vat-phan-dien-thoi-mat-the-o-nhung-nam-60/chuong-210.html.]

"Ê, bố đây là thô kệch, một chữ bẻ đôi , mà đặt tên cho con bé ? Bố con đều là học, tên nghĩ chắc chắn chứ?"

Bố Tô chất phác lắc đầu. Dù đặt cho cháu ngoại gái một cái tên , nhưng ông mấy cân mấy lạng, ba đứa con nhà ông cũng là do ông nội đặt tên cho đấy!

"Bố, con Hiểu Hiểu , tên của cô và hai trai đều do ông nội đặt. Đợi về đến nhà mời ông nội tay một nữa, đặt tên cho con bé!"

Tiêu Đông Thư luôn cảm thấy ông Tô là thông thái, việc đều thấu đáo.

Bố Tô định đồng ý thì Tô ở phía huých một cái, "Hai bố con cứ bậy bạ ở đây. Làm gì chuyện nhà ngoại đặt tên cho cháu ngoại. Đông Thư , con bố con đặt tên cho cháu mà, xem là tên gì!"

Bố Tô nghĩ thấy cũng đúng, "Hì hì, bố vui quá nên nghĩ đến chuyện đó."

Mẹ Tô liếc ông một cái, cứ chuyện lớn là hóa ngốc.

"Mẹ, nhiều quy tắc như , ai đặt tên cũng mà."

Tiêu Đông Thư vẫn đang nắm tay Tô Hiểu, hai chuyện, còn cù lét lòng bàn tay Tô Hiểu một cái.

"Người nhà chẳng chữ là mấy, mà đặt tên . Mau xem bố con đặt tên gì." Mẹ Tô thúc giục.

"Con trai thì tên là Tiêu Mục, con gái là Tiêu Tình, chữ Tình trong trời quang mây tạnh. Hiện tại là con gái, nên chọn tên . Mẹ con nghĩ con bé sinh mùa đông, hy vọng cả thời tiết lẫn cuộc sống của con bé đều như tuyết tan trời tạnh."

Cái tên bố Tiêu nghĩ sẵn từ lâu, tổng cộng hai cái, một cho con trai, một cho con gái. Họ cũng nhất thiết dùng cái tên nghĩ, chỉ là sợ đến lúc nhà họ Tô bảo Tiêu Đông Thư nghĩ tên, đặt một cái .

"Tốt, tên , , ý nghĩa cũng ." Mẹ Tô gật đầu, vỗ vỗ "cuộn chăn nhỏ" trong lòng, "Mình tên nhé, gọi là Tiêu Tình nhé, Tình Tình, con thích cái tên !"

Tiêu Tình lúc còn hiểu gì, cô bé đang ngủ say trong cuộn chăn.

Cả nhà hân hoan về làng, gió lạnh cắt da, nhưng như cảm thấy, mặt đều rạng rỡ nụ hạnh phúc.

Sáng nay lúc Tô Đại Căn đ.á.n.h xe thị trấn, đều thấy. Nghĩ đến chuyện Tô Hiểu bệnh viện thị trấn mấy hôm , cũng đoán , lẽ đứa bé trong bụng Tô Hiểu sinh .

Mùa đông cũng chẳng việc gì , ăn cơm xong dọn dẹp ở nhà, thăm hỏi . Có mấy thím ngang qua nhà Tiêu Đông Thư thì thấy cổng mở, ống khói còn đang bốc khói, bèn chơi một lát.

lúc Lý Tiểu Lan và Tô Thực cả nhà ba đang đốt lửa sưởi ấm trong nhà. Sáng nay khi , Tiêu Đông Thư đưa chìa khóa nhà cho Tô Thực. Hôm nay đón Tô Hiểu về, ở nhà, mà nhà mấy ngày đốt lửa, nhất thời thể ở , hun khói cả buổi sáng thì trong nhà mới ấm lên.

Loading...