[Trọng sinh TN60] Nữ nhân vật phản diện thời mạt thế ở những năm 60 - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:36:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy thím trò chuyện phiếm với Lý Tiểu Lan vài câu, hỏi thăm chuyện của Tô Hiểu. Quả nhiên là sinh, sinh nở thuận lợi. Thấy Lý Tiểu Lan còn bận rộn dọn dẹp, mấy thím trong làng cũng nán lâu, chuyện phiếm vài câu về.

Mặc dù vài tháng nữa đứa bé mới tiệc đầy tháng, nhưng những thiết cũng nên chuẩn một chút đồ lặt vặt .

Vừa thấy Tô Hiểu và về đến làng, Dương Lan . Vừa thím ba Tô cũng đang ở đó, hai chị em dâu dắt theo Liễu Diệp và Tô Vọng đến nhà Tô Hiểu. Họ mang theo nào là gói lớn gói nhỏ, đều là quần áo nhỏ, tã lót cho em bé, còn ít quần áo Tô Bảo mặc lúc nhỏ.

Tiêu Đông Thư quấn chăn bông kỹ lưỡng cho Tô Hiểu, bế ngang cô nhà. Lý Tiểu Lan và Tô Thực đốt lửa sưởi ấm cả buổi sáng ở đây, trong nhà ấm áp, bước thấy nóng phả mặt. Tiêu Đông Thư lúc mới yên tâm đặt Tô Hiểu xuống giường, ngoài đón bố Tô và .

Trút hết đồ đạc xe xuống, bố Tô và con trai thứ trả xe cho đội trưởng.

Trên đường ít gặp những thăm hỏi, đều vui vẻ lời chúc mừng. Bố Tô ngậm miệng.

Nhân lúc đốt lửa sưởi ấm, Lý Tiểu Lan luộc thêm khá nhiều trứng gà đỏ. Sau khi Tô Hiểu về nhà, chắc chắn sẽ nhiều đến, trứng gà đỏ chuẩn sẵn. Lúc nhà hỷ sự, cũng sẽ để ý đến chi phí của trứng gà. Thực cũng chẳng chuyện lỗ lãi gì, đến chúc mừng cũng tay .

Dù lúc sinh chịu quá nhiều đau đớn, nhưng Tô Hiểu lúc vẫn thấy mệt mỏi. Dương Lan và thím ba Tô đến bao lâu thì cô ngủ .

Tiêu Đông Thư đắp chăn kỹ cho cô ngoài. Lúc qua buổi trưa, trời đang ấm, định lên núi chặt thêm củi. Mặc dù trong sân nhà chất đầy , nhưng vẫn sợ mùa đông đủ dùng. Tô Hiểu sợ lạnh, thêm đứa bé nữa, mùa đông năm nay trong nhà nhất định đốt cho thật ấm mới .

Bố Tô và Tô Mộc trở về thì gặp Tiêu Đông Thư cầm d.a.o rựa ngoài. Hai chào một tiếng cũng về nhà lấy d.a.o rựa .

Tô Hiểu tỉnh dậy hơn bốn giờ chiều, lúc cũng nên cơm tối .

Mẹ Tô thấy Tiêu Đông Thư về, lòng vòng trong bếp một lúc, nhặt ít rau củ cần nấu.

Tô Hiểu tiếng Tô trong bếp, thấy yên tâm hơn một chút. Nếu chỉ một cô ở nhà trông nom cô bé nhỏ thì cô thực sự sợ. Cô bé mềm mại nho nhỏ thế , tay chỉ cần dùng sức mạnh một chút là sẽ đỏ cả mảng.

Đây là ngày thứ hai sinh, lúc cô cho con b.ú cơ thể vẫn luôn cứng đờ. Mẹ Tô đặt con bé lòng cô thế nào thì cô cứ giữ nguyên như , dám cử động chút nào, sợ dùng sức đúng chỗ đau con. Lần đầu tiên Tô Hiểu cảm thấy sức lực vô tận cũng là một nỗi khổ.

Mẹ Tô chất củi lên bếp, bước nhà thấy Tô Hiểu nghiêng , mắt chớp con, thỉnh thoảng còn đưa tay chọc chọc má con bé, nhưng cuối cùng vẫn dám chạm .

Mẹ Tô chợt nhớ hồi sinh con cũng . Lúc thằng cả Tô Thực mới sinh, và bố Tô cũng dám chạm con, sợ bàn tay thô ráp xước da con. Lúc cho con b.ú cũng giống như Tô Hiểu, bà nội đặt con lòng thế nào thì cứ ôm nguyên như , dám cử động chút nào. Vì chuyện mà bà nội ít trêu chọc .

Nghĩ đến đó, kìm bật thành tiếng.

Nghe thấy tiếng của Tô, Tô Hiểu vội vàng rụt tay , xoa xoa các ngón tay, trong lòng ngượng ngùng, ngờ thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tn60-nu-nhan-vat-phan-dien-thoi-mat-the-o-nhung-nam-60/chuong-211.html.]

"Con bé ngốc, con là ruột của con bé, chăm sóc chứ. Lúc đầu chắc chắn là dám động đậy, đợi lâu dần, con kinh nghiệm là thôi." Mẹ Tô đến, chạm nhẹ đầu Tô Hiểu.

Vừa bế đứa bé tỉnh dậy lên, "Nhìn , tay đỡ lấy đầu con bé, tay đỡ ngang lưng, cùng dùng sức, thế là bế ."

Tô Hiểu chăm chú , hai tay kìm giơ lên bắt chước.

"Bây giờ con còn nhỏ, một đêm tỉnh giấc nhiều . Lúc ngủ hai đứa đừng ngủ say quá, lắng động tĩnh. Không chỉ là đói, nếu tã ướt con bé cũng . Tã thường xuyên, giặt xong thì treo trong nhà chờ khô từ từ, trời thì mang ngoài phơi thoáng gió, tuyệt đối đừng vì tiện mà hơ lửa, m.ô.n.g con bé mềm lắm, chịu nóng ."

Mẹ Tô mở chiếc tã buộc xem, quả nhiên là ướt, con bé lúc cũng ngoan, quấy một tiếng nào.

Tô Hiểu vội vàng đưa cho chiếc tã sạch, chăm chú buộc tã cho con.

Mẹ Tô cũng chậm để Tô Hiểu thể rõ. Lẽ những việc do bà nội giúp đỡ dạy cho cô, nhưng bây giờ bà ở bên cạnh, đành nhờ đến bà ngoại tay .

Tã còn buộc xong, nàng công chúa nhỏ hợp tác nữa, chân đạp loạn xạ, cảm thấy sắp buộc là mếu máo .

"Ôi ôi, Tình Tình , là buộc ? Không , chân buộc kỹ, lớn lên mới chân dài chứ."

Thấy con bé chịu nữa, Tô vội vàng buộc xong tã, thành thục bế con lên, nhẹ nhàng vỗ về.

Tô Hiểu một bên mà thèm, bao giờ cô mới thể như , thấy con là dám bế lên ngay.

Tiêu Đông Thư trở về, cổng sân thấy tiếng con gái ré lên.

Tay lỏng , lập tức vứt củi xuống đất, sải bước nhà.

Vừa bước phòng trong, cảm thấy một luồng nóng. Anh còn định đến bên cạnh vợ xem con gái thế nào, nhưng nghĩ đến điều gì dừng cách đó vài bước, rướn cổ con.

"Ôi chao, Tình Tình, mau mở mắt xem ai về , xem đây là ai." Mẹ Tô lẩm bẩm đưa Tiêu Tình về phía Tiêu Đông Thư.

Tiêu Đông Thư vội vàng xua tay, lùi hai bước, "Mẹ, con đang mang lạnh."

Mẹ Tô vẻ mặt căng thẳng của con rể, bật thành tiếng, "Mẹ chỉ trêu Tình Tình thôi, đưa cho con thật con dám bế ?"

Tiêu Đông Thư , gãi đầu trả lời. Mẹ Tô sai, thật sự dám bế.

Loading...