Đó chính là lý do khiến phu nhân Rishima cho dù hợp tác với tiểu thư thì cũng bao giờ hợp tác với Triệu Đức Hải nữa."
"Chị tiếp ." Diễm Tinh Tiểu Mỹ, ôn hòa .
"Sở dĩ tiểu thư truyền thông tin ngoài.
Chính là vì bà Rishima cũng là một nhà thiết kế.
Lại còn mệnh danh là vị kiến trúc sư đại tài.
Đã như , bà sẽ chấp nhận chuyện Triệu Đức Hải .
Dùng bản thiết kế của khác để nâng con gái ông lên.
Trong mặt hành động đó là hành động đáng ghét, nhưng với phu nhân Rishima hành động đó chỉ đáng ghét mà còn chạm đến tôn nghiêm của một nhà thiết kế.
Vì , dù thế nào chăng nữa, dù về Triệu Đức Hải thật sự khó khăn.
thật sự đáng thương thì bà cũng sẽ bao giờ hợp tác với Triệu Đức Hải nữa." Tiểu Mỹ chỉnh trang ga giường cho Diễm Tinh .
Diễm Tinh mỉm , đầu trong gương: " , đó chính là ý đồ của em."
"Rất vui khi thể đúng ý của tiểu thư ạ." Tiễu Mỹ vui vẻ .
Trước khi theo tiểu thư, cô cũng coi là một dạng đầu óc.
khi theo tiểu thư cô mới thấy, cô so với thật là đáng đến.
Hiện tại thể hiểu ý của tiểu thư như cũng là do tiểu thư chiếu cố.
Diễm Tinh trang điểm chuyện với Tiểu Mỹ, 30 phút cô mặt nhà.
Tần Phong cũng ở sẵn trong phòng khách đợi cô.
Khi thấy cô xuống mới lên, cô che kín mít mới gật đầu : "Đi thôi."
"Vâng." Diễm Tinh vui vẻ chạy đến bên cạnh .
Hai cứ như sóng vai bước bên ngoài.
Tần Phong dẫn cô thăm thú nhiều nơi.
Đây là đầu tiên Diễm Tinh nước ngoài ở kiếp , cũng là đầu tiên giống một cách hưởng thụ hư .
Nhìn đường phố và những cảnh nơi đây khiến tâm trạng của Diễm Tinh thả lỏng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-157.html.]
Ít nhất giờ phút cô nghĩ gì cả, thoải mái.
cô , giây phút đó ở với cô bao lâu.
Khi trở về lâu đài, chỉ 1 tiếng đó cô nhận tin Mạn Nhu tai nạn, hiện tại đang cấp cứu trong bệnh viện.
Tin phá vỡ hết những vui vẻ trong ngày hôm nay, cô kịp suy nghĩ nhiều chạy đến phòng của Tần Phong.
Hiện tại trong đầu cô chỉ xuất hiện hình ảnh Mạn Nhu ở nơi đó, một chút hô hấp cũng thấy, môi cô nhợt nhạt chút sức sống.
Khóe mắt Diễm Tinh hồng lên, bất chấp gõ cửa phòng Tần Phong: "Phong ca ca, Phong ca ca..." Giọng cô gấp gáp còn kèm theo chút nức nở.
Tần Phong mới tắm xong, đang ngoài thì tiếng gọi gấp gáp của Diễm Tinh, nghĩ nhiều liền mở cửa.
Cửa mở , còn kịp hỏi Diễm Tinh nắm lấy tay áo , nức nở : "Phong ca ca, bây giờ chúng thể trở về luôn ?"
Tần Phong nhíu mày, sắc mặt Diễm Tinh bây giờ trắng bệch.
Hơi nước ngập tràn trong đôi mắt cô.
Hắn nhíu mày: "Có chuyện gì ?"
Diễm Tinh gật đầu: "Mạn Nhu, bạn em gặp tai nạn, em trở về."
"Đang ở viện nào?" Tần Phong hỏi thêm.
"Ở bệnh viện Nhân Ái, thuộc tập đoàn Giản thị." Diễm Tinh nhiều, chỉ những điều cần thiết.
Hắn , ngay lập tức nhấc máy lên gọi một dãy .
Vài giây đầu dây bên nối máy, chỉ thấy Tần Phong : "Ông ngoại, con mượn bác sĩ Cẩm một chút." Chưa đến hai phút, đầu dây bên gì, Tần Phong "Vâng." một tiếng cúp điện thoại.
Sau đó gọi cho một khác: "Bác sĩ Cẩm, hiện tại cần ông đến một nơi.
Bệnh viện Nhân Ái, bệnh nhân Giản Mạn Nhu, của đang chờ ông ở nhà." Gọi điện xong mới sang Diễm Tinh.
Thấy lúc mặt cô vương một hàng nước mắt.
Hắn nhẹ nhàng đưa tay lau giọt nước mắt đó, dịu dàng ôm cô lòng an ủi: "Bác sĩ Cẩm là bác sĩ giỏi nhất của Lâm gia, yên tâm, bạn em sẽ xảy chuyện gì."
Diễm Tinh gật gật đầu, cũng dang tay ôm lấy .
Cái ôm của cô chặt, giống như chỉ như mới giúp cô thoải mái hơn một chút.
Tần Phong gì, một tay ôm cô một tay bấm điện thoại nhàn nhạt lệnh: "Chuẩn máy bay, đêm nay trở về."
Nghe Diễm Tinh mới ngẩng mặt , đó cô chui khỏi lòng , lẽ tâm trạng cô bình hơn ít, nhưng giọng che giấu sự lo lắng cùng một phần sợ hãi: "Em về phòng chuẩn đồ."
Tần Phong gật đầu, theo cô khẽ thở dài.
Nếu như , liệu cô lo lắng cho như thế ? đó nhếch môi, kể cả cô lo lắng như thì ? Rốt cuộc cô cũng sẽ thoát khỏi .
Đời của cô định sẵn ở bên cạnh ..