Nói xong thản nhiên bên trong, bước chân vẫn vững vàng, giống như một thời thương chút nào.
"Phong, lâu lắm mới thấy thương đấy!" Ở bên trong Capo Sở Tiêu , vết thương của Tần Phong khinh khỉnh .
"Chuyện của giải quyết hộ, hiện tại tự . Nếu còn , cẩn thận chiếm luôn tổ chức của ." Tần Phong lạnh nhạt một cái tiếp tục bên trong.
Capo Sở Tiêu liếc Tần Phong xì một tiếng theo bên trong. Bên trong đó là một phòng khách lớn, ánh đèn tong màu vàng cam. Cả căn phòng đều toát lên mùi tiền. Đồ vật ít giá trị nhất trong đó cũng con 20000 USD.
Kỷ Dạ Hàn và Diệp Vô Song trong phòng, tiếng bước chân bên ngoài thì ngẩng mặt lên, ánh mắt phần thể tin. Diệp Vô Song nhướng mày : "Phong, vụ là vụ nhỏ. Cậu những tự còn thương. Có lâu động đến mấy việc khiến cho phản xạ cùng sự nhạy bén của bay hết ?"
Tần Phong gì chỉ xuống ghế sofa. Chưa đầy một phút một mặc áo blouse trắng mặt, tay còn cầm theo hộp đựng dụng cụ y tế. Người đàn ông đó nhiều cũng lên tiếng, chỉ bước đến mặt Tần Phong, bắt đầu xử lý vết thương cho .
Áo vén lên, để lộ cơ bụng săn chắc chút mỡ thừa. vết thương dài còn đang rỉ m.á.u khiến cho khác cảm thấy thật nhức mắt.
Capo Sở Tiêu vết thương , vẻ mặt quái dị, lúc mới : "Phong, đừng cố tình để bản thương lừa cô gái nhỏ nào đó nhé! Với bản lĩnh của , thương là một việc khó, là vết thương dài và sâu như ...chỉ thể là cố tình thôi!"
Tần Phong nhướng mày Capo Sở Tiêu, khóe miệng nhếch lên.
"F*ck, thật sự !" Capo Sở Tiêu nhịn chửi thề một tiếng.
Ngay cả Kỷ Dạ Hàn và Diệp Vô Song cũng biểu cảm của Tần Phong bất ngờ. Họ gặp cô gái , khiến Tần Phong đến mức để thu hút sự chú ý của cô gái đó.
Tần Phong ba bạn của nhàn nhạt lên tiếng: "Cô là duy nhất đời thể gϊếŧ c.h.ế.t mà phản kháng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-230.html.]
Capo Sở Tiêu đánh rơi cái ly đang cầm tay xuống đất. Nhìn Tần Phong giống như điên.
Tần Phong quan tâm đến biểu cảm của họ, lên phòng , khi còn bỏ một câu: "Cho nên các nhất đừng đánh chủ ý gì cô ."
"Hàn, Vô Song ...thật sự là Phong ?" Capo Sở Tiểu theo phía Tần Phong rời chớp mắt hỏi.
Kỷ Dạ Hàn và Diệp Vô Song đồng thời về phía đó. Lúc Diệp Vô Song mới lên tiếng: "Vẫn là . Không quan tâm đến bản như xác thực là Tần Phong. Chỉ ngờ để ý cô gái đó như . Còn thể dùng phương thức cảnh cáo chúng động một sợi tóc của cô ."
"Không là thần thánh phương nào mà thể khiến Tần lão đại đến cả tính mạng cũng đem dâng lên như ." Kỷ Dạ Hàn ngả về đằng , ánh mắt trở về trạng thái lạnh nhạt chút ánh sáng bình tĩnh . Phong đây là nhắc nhở họ phân lượng của cô gái đó trong lòng . Hắn xem cô như bảo bối thì những khác cũng phép khinh thường cô . Không thể Phong quá hiểu bọn họ. Nếu họ bên cạnh Phong một cô gái thể ngáng chân thì họ sẽ tay. Vì Phong một bước, thương là để chiếm sự thương cảm của cô gái đó là để cảnh cáo bọn họ nhất đừng động đến cô gái mà Tần Phong để ý. Nếu sẽ niệm tình mà tha cho.
Ngày hôm là ngày cuộc đấu thầu mảnh đất đó diễn . Tất cả những gia tộc mặt nơi đây đều mang lên phương án nhất của . Diễm Tinh bên trong xem, chỉ thể học chờ tin tức. Kiếp khi bà Rishima tương trợ, dự án thuộc về Triệu thị. Kiếp vẫn là bà , chắc hẳn cũng sẽ xảy sai sót gì nhỉ. Diễm Tinh dù một chút tình hình nhưng vẫn tránh khỏi hồi hộp. Truyện Full
Đến khi Hạo Hiên gọi điện đến rằng chúng thuận lợi đấu thầu mảnh đất đó thì cả Diễm Tinh mới thả lỏng. Tâm trạng cũng lên nhiều.
Diệu An ở bên cạnh thấy , vui mừng Diễm Tinh : "Triệu thị giành . Chúc mừng nha A Tinh, bận mấy tháng trời cuối cùng cũng thành công."
"Cảm ơn An An. Thành công , sắp tới e là cha và các trai của tớ cùng Mã thị và Giản thị sẽ một phen vất vả đây." Diễm Tinh với Diệu An, đôi mắt long lanh phát sáng.
"Như e là chúng sắp ăn tiền đây. Kiểu gì cha cũng sẽ mở một bữa tiệc lớn chúc mừng." Diệu An vui . Lâu ba nhà mới hợp tác, đúng trong dịp , ăn mừng thì thật là phí.
Diễm Tinh nhẹ gật đầu. Đi thêm mấy bước, từ đằng xa, một bóng đến mặt Diễm Tinh và Diệu An. Theo bản năng, Diệu An lên nghiêng chắn Diễm Tinh một chút, giọng lễ phép nhưng xa cách: "Thầy Lưu!"