Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-06-21 02:25:28
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tùy em suy nghĩ." Tần Phong nhếch môi ôm eo cô bên trong.

 

Diễm Tinh cạn lời , rốt cuộc cũng nên gì tiếp đành để mặc ôm cô bên trong. Vào đến phòng khách, lúc nãy còn ai, hiện tại bác sĩ Cẩm ngay ngắn nơi đó Tần Phong cung kính cúi đầu: "Thiếu gia ạ!"

 

Tần Phong lạnh nhạt gật đầu sang với Diễm Tinh: "Bác sĩ Cẩm việc gì thì thể về !"

 

Vẽ mặt bác sĩ Cẩm lúc vi diệu. Ông cũng ở đây . Nếu Lâm lão gia lo lắng cho cháu trai đem ông tới đây khám cho Tần thiếu thì ông cũng ở tại đây chút nào.

 

Diễm Tinh chớp mắt bác sĩ Cẩm Tần Phong : "Anh thương?"

 

Tần Phong rũ mắt cô gái nhỏ của , thấy trong mắt cô ẩn chứa mấy phần lo lắng, khóe môi cong lên đến sát mặt Diễm Tinh : "Em lo cho ?"

 

Diễm Tinh nhíu mày đem mặt đẩy , đến giờ mặt còn giở trò vô với cô. Cô gì trực tiếp kéo tay Tần Phong đến ghế sofa xuống. Ngày hôm qua lúc Tần Phong ôm cô thì cô để ý, mỗi cô chạm bên sườn của thì Tần Phong liền cứng trong giây lát. Đáng lẽ cô cũn phát hiện nhưng ngày hôm qua cô chỉ chạm nơi đó một . Lúc Tần Phong ôm cô, cô giãy giụa liền chạm đó, mà nào cũng căng khiến cô đoán . Đến lúc sáng nay cô mấy giúp việc trong nhà chuyện với rằng Tần Phong thương cô mới chắc chắn suy đoán của .

 

Tần Phong yên lặng để cô gái nhỏ kéo , khóe môi còn nhếch lên.

 

Đợi đến khi Tần Phong yên ghế sofa, Diễm Tinh cảnh cáo Tần Phong một câu: "Anh nhất nên yên đó!" Sau đó cô sang bác sĩ Cẩm, khách khí : "Bác sĩ Cẩn, phiền ông khám cho ạ."

 

Khóe môi bác sĩ Cẩm run lên. Đây là đầu tiên ông thấy một dám lệnh cho Tần thiếu. thấy vẻ mặt Tần Phong một chút cũng gì giống tức giận, ông liền đến vén áo Tần Phong kên kiểm tra.

 

Đợi đến khi bác sĩ Cẩm đem tấm băng cởi Tần Phong mới lên tiếng: "Em qua đây ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-239.html.]

Diễm Tinh khó hiểu , bảo cô qua đó gì? Diễm Tinh cũng ngoan ngoãn qua. Khi xuống cạnh Tần Phong, một bàn tay đưa lên ché khuất tầm mắt của cô, ngay đó một giọng : "Rất khó coi, nên ."

 

Mi mắt Diễm Tinh run nhẹ, cào lòng bàn tay Tần Phong khiến chút ngứa. Lúc đầu thật sự định lấy vết thương khiến cô gái nhỏ thương cảm . ngày hôm qua ý định còn nữa. Vì mới với cô. Không ngờ cô gái nhỏ của tinh ý, liền thể hân thương. Hắn dọa đến cô.

 

Nói với Diễm Tinh xong mới lạnh lùng hiệu cho bác sĩ Cẩm thể .

 

chỉ lát , vàn tay đang che mắt Diễm Tinh một bàn tay nhỏ bé mềm mại kéo xuống. Tần Phong bất ngờ, trong lúc để tránh cô sợ hãi thì giọng của cô gái nhỏ vang lên: "Không cử động!"

 

Diễm Tinh với bác sĩ Cẩm đang một bên: "Bác sĩ Cẩm cứ bôi thuốc ạ."

 

chằm chằm vết thương của Tần Phong, ánh mắt hiện lên sự đau xót. Cô tự chủ nhớ đến ngày Tần Phong trong bệnh viện . Nhìn thiếu niên đó cả toát lãnh khí khiến ai cũng thấy sợ, cô chỉ cảm thấy xót thương. Diễm Tinh thở dài Tần Phong : "Em sợ."

 

Tần Phong Diễm Tinh, đáy mắt lóe lên tia phức tạp cũng gì nữa, thuận tay ôm eo cô thản nhiên bác sĩ Cẩm giúp bôi thuốc.

 

Biểu cảm của Diễm Tinh thì trái ngược với Tần Phong. Vết thương sâu như , thể chịu đựng . Từ đầu đến cuối mày của Diễm Tinh đều nhíu với từng thả lỏng chút nào. Tần Phong bật nâng cằm Diễm Tinh lên : "Không đau như em nghĩ ."

 

Diễm Tinh gật đầu nhưng mày vẫn nhíu chặt.

 

Khác biệt với bầu khí nơi đây, tại Tần thị hiện tại đang rối loạn thành một đoàn.

 

Từ phòng chủ tịch, giọng mắng của Tần lão gia truyền : "Ngu xuẩn!"

 

Sau đó giọng nghiêm trọng của Tần lão gia truyền bên ngoài: "Mau gọi tổng giám đốc tới!"

Loading...