Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-07-14 06:18:13
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vâng. Phong ca ca, hôm nay gia tộc Lucas cho tới khó em." Giọng cô gái mềm mại mang theo chút ấm ức chọc yêu thương.

 

" yên tâm, em cả. , em sợ cắt ghép gì đó đưa , nên gọi điện báo cho một câu." Diễm Tinh liên tục chuyện.

 

Mà đầu dây bên Tần Phong mỉm từ ghế dậy phòng .

 

Trước khi cánh cửa đóng , bên ngoài chỉ một câu mang theo cưng chiều của truyền : "Anh ."

 

Diệp Vô Song cảnh thì lắc đầu Hạo Hiên: "Hiên, tò mò. Không em gái thể thuần phục Tần Phong?"

 

Hạo Hiên nhếch môi, ngả đằng : "Ngay cả cùng tò mò chuyện ."

 

Mấy đàn ông trong phòng yên lặng nửa phút đó, Hạo Hiên là phá vỡ bầu khí : "Tên đó dám đánh chủ ý lên em gái , thì đây cũng nên hảo hảo mà bồi !" Con ngươi của ánh lên sự nguy hiểm bước bên ngoài.

 

"Hiên thật sự tức giận ." Capo Sở Tiêu lắc đầu .

 

"Chuẩn , ngày mai sẽ là một ngày mệt mỏi đấy." Kỷ Dạ Hàn lên để một câu bên ngoài.

 

Tần Phong ở trong phòng trò chuyện cùng cô vợ nhỏ. Thật của trong bóng tối luôn bảo hộ cô. khi thấy cô những vây quanh, tâm tình tránh nóng nảy. Hắn thật sự chỉ ngay lập tức bóp c.h.ế.t Gavin Lucas.

 

"Không em nên ở nhà ? Thế nào muộn như còn ở ngoài." Tần Phong nhẹ giọng trách cứ.

 

"Phu nhân Rishima hẹn em. Em cũng thể cùng bà ." Đầu dây bên , giọng điệu mềm mại của cô gái vang lên.

 

" em hứa, ngày mai sẽ như nữa, chắc chắn sẽ ngoài buổi tối. Nếu việc em cũng sẽ rời sang ngày hôm ." Diễm Tinh nhanh chóng thêm. Cô Tần Phong thêm lo lắng, nên nghiêm túc .

 

"Được , tha cho em." Tần Phong bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-319.html.]

 

"Phong ca ca...chuyện bên đó chứ ạ?"

 

"Ổn, em yên tâm." Tần Phong với cô.

 

Hai câu câu điện thoại, đó cô sợ Tần Phong còn bận việc nên buồn ngủ, rốt cuộc cũng dập máy. Tính thời gian, hiện tại bên Tần Phong là ban ngày, hẳn còn nhiều việc lắm.

 

Diễm Tinh chuyện với Tần Phong xong mới để ý tới chỗ đồ ngủ , cô chán nản đem nó quăng trong phòng quần áo, nghĩ bụng ngày mai khi về nhà cha sẽ mang nó theo. Hôm nay cô về Trừng Viên về biệt thự Triệu gia. Cô cần lấy một chút đồ ở đây.

 

Sắp xếp xong xuôi Diễm Tinh sang phòng thiết kế của . Đây là căn phòng Tần Phong cho sửa sang khi cô sang đây ở. Ngày đó, e là sớm tính toán để cô trở về nhà nữa . Ngồi bàn thiết kế, Diễm Tinh bắt đầu việc thiết kế đơn đặt hàng . Đến nỗi cô ngủ quên mất lúc nào cũng .

 

Sáng sớm hôm , tiếng hét cùng với tiếng đồ vật rơi phát từ phòng thiết kế khiến những tầng 2 khỏi hốt hoảng.

 

"Thiếu phu nhân, ngài ạ?" Một cô hầu gái gương mặt lo lắng gõ cửa phòng Diễm Tinh.

 

Mà Diễm Tinh ở bên trong căn bản đang chìm thế giới riêng của , cô còn thể quan tâm những việc xung quanh nữa. Cô gái đất, gương mặt xinh hiện tại trắng bệch, còn vương một tầng mồ hôi mỏng. Đôi môi vốn đỏ tươi lúc cũng còn chút huyết sắc. Trên gương mặt cô lúc hiện rõ vẻ hoảng sợ.

 

"A Tinh, A Tinh, cháu ? Dì nhé!" Lúc giọng của dì Trần bên ngoài vang lên, kéo một chút thần hồn của Diễm Tinh trở về.

 

Lúc giọng cô gái mang truyền : "Cháu . Dì đừng lo lắng ạ."

 

Nghe thấy tiếng của Diễm Tinh, dì Trần mới thở phào một , nhưng vẫn yên tâm : "Cháu thật sự chứ?"

 

Lúc cánh cửa phòng mở , để lộ gương mặt tươi của cô gái: "Cháu . Chỉ là cẩn thận suýt hỏng bản thiết kế quan trọng mà thôi. May mắn cháu vẫn hỏng nó. Dì gọi dọn dẹo giúp cháu nhé, cháu việc cả đêm nên mệt, cháu về phòng nghỉ một lát."

 

"Được, cháu nghỉ để đó cho dì." Dì Trần tinh thần của Diễm Tinh vẻ , thì thúc giục cô nghỉ ngơi. Bà thật sự cho rằng cô việc cả đêm mệt mỏi nên mới như .

 

Diễm Tinh mỉm , chút cứng nhắc gật đầu trở về phòng. Về phòng ngủ, cả Diễm Tinh tự chủ trượt xuống theo cánh cửa. Vừa ...cô mơ thấy một giấc mơ đáng sợ. Ở trong mơ, Tần Phong một đám bao vây. Trên tay bọn họ cầm súng, nòng s.ú.n.g hướng lên Tần Phong. Sau đó cô thấy bọn họ nhếch môi, bóp cò. Nhớ tới đây, cả Diễm Tinh run rẩy, mặt cô so với tờ giấy còn trắng hơn một phần. Giấc mơ quá chân thật, chân thật đến nỗi khiến cô sợ hãi.

 

Nghĩ gì đó Diễm Tinh từ đất dậy cầm lấy điện thoại. Không suy nghĩ nhiều mà nhấn một dãy quen thuộc.

Loading...