“Nha đầu em, hiện tại chồng liền quên cả đúng !” Hạo Hiên liếc đằng , đó vẻ mặt ai oán với em gái.
Diễm Tinh mỉm gì.
“Được , thấy em là . Hai chuyện , ngoài.” Hạo Hiên véo má cô một cái, trong giọng chút chua chua. Em gái hiện tại tâm đang đặt khác mất . Sau đó Hạo Hiên bất đắc dĩ bên ngoài.
Diễm Tinh Tần Phong, cô miễn cưỡng nở một nụ . Cô cũng đoán khi thấy cô tỉnh Tần Phong sẽ biểu cảm như thế nào . Hiện tại nét mặt đang cố kiềm nén lửa giận của , Diễm Tinh chỉ thể ngọt, vẻ đáng thương : “Em đang mệt, còn bày vẻ mặt đó cho em xem. Là em mệt hơn ?”
“Em còn dám !” Tần Phong gằn giọng.
“Hiên, ngoài , sợ em gái gặp chuyện ?” Capo Sở Tiêu liếc Hạo Hiên mới xuống tầng, trêu chọc .
“Hả?” Hạo Hiên mờ mịt hiểu Capo Sở Tiêu là ý gì. Em gái gặp chuyện.
“Cậu nghĩ với tính cách của Phong, em gái sẽ vẹn trở khỏi phòng chứ?” Kỷ Dạ Hàn nâng môi, đơn giản giải thích với Hạo Hiên.
Lúc Hạo Hiên mới nhận . A Tinh tự tiện loạn chạy sang đây, còn ngã bệnh, là tự chăm sóc bản … đó Hạo Hiên khôi phục vẻ mặt bình thường, xuống ghế, rót một ly rượu vang bình tĩnh nhấp một ngụm mới thản nhiên : “ tin em gái thuần phục !”
“Được, lợi hại.” Capo Sở Tiêu giơ một ngón cái cho Hạo Hiên.
“Cậu dạo thấy cùng mấy em nữa nhỉ, đổi khẩu vị?” Diệp Vô Song bộ mặt cợt nhả của Capo Sở Tiêu nhíu mày .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-327.html.]
“ hiện tại quy y cửa phật!” Capo Sở Tiêu , liếc Diệp Vô Song một cái hùng hồn . Mà dứt lời thì một lượng rượu vang phun .
“Phụt. Cậu quy y cửa phật? Hahaha.” Hạo Hiên khách khí lớn. Mà vẻ mặt Diệp Vô Song cùng Kỷ Dạ Hàn Capo Sở Tiêu đầy quái dị. Giống như tin đây là mà họ quen .
Bầu khí nơi phòng khách khá nhưng trong căn phòng nào đó thì như . Diễm Tinh Tần Phong vây , ánh mắt cô như đυ.c một lỗ cô. Khiến Diễm Tinh tự chủ rùng một cái.
“Nói em ở nhà chờ . Vì chạy loạn!” Tần Phong tức đến nghiến răng, nhưng căn bản thể động thủ với cô chỉ thể dùng phương thức cho cô thấy đang tức giận.
Diễm Tinh ôm lấy tay Tần Phong, nũng : “Em lo cho ~”
“Phong… đừng giận nữa mà.” Diễm Tinh ngước mắt lên , trông cô lúc vô cùng đáng thương. Đôi mắt trong veo hiện lên tầng nước mỏng.
“Em…” Diễm Tinh còn xong cánh tay đang ôm Tần Phong động, cô nhíu mày hít một ngụm khí lạnh.
“Sao ? Em ?” Tần Phong thấy cô như thế tức giận gì cũng bay hết, vội vã nâng Diễm Tinh lên hỏi.
“Em cũng .” Cô mơ hồ lắc đầu. Đây là ai nhân lúc cô hôn mê liền đánh cô ? Đến lúc tay áo Tần Phong kéo lên lộ một mảng xanh tím làn da trắng nõn của cô Diễm Tinh mới hồn. À, suýt thì cô quên mất vụ . Đây là do cô hôm qua ngủ trong phòng việc, ngủ quên gặp ác mộng. Bị ác mộng tỉnh, cô cũng kịp nhận thức cảnh xung quanh nên bất cẩn ngã, tay cũng đập thành bàn.
Có điều Tần Phong vốn tới còn phát sinh chuyện . Hắn cho rằng Tiểu Mỹ và Devil bảo vệ cho cô, khiến cô thương.
“Họ bảo hộ em cái kiểu gì ?”
Nghe Tần Phong Diễm Tinh liền lập tức lắc đầu: “Không, cái là do em bất cẩn. Tại em ngủ dậy để ý nên… Không liên quan tới họ. Còn nữa, việc tới đây là do em uy hϊếp, cho nên Tiểu Mỹ và Devil mới bất đắc dĩ chiều theo ý em. Anh đừng phạt họ.” Vẻ mặt cô hối .