Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 332

Cập nhật lúc: 2025-07-17 06:32:30
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diễm Tinh đồ xong, đến cả trong gương như thế nào cũng dám. Cô trong phòng tắm hít sâu mấy nhưng tay đặt tay nắm cửa vẫn thể nào đủ can đảm mở .

 

Mãi đến khi bên ngoài vang lên tiếng trầm thấp tà mị của đàn ông cô mới hồn: “Tinh Nhi, lâu ? Có cần giúp ?” Âm cuối của còn kéo , giống như trêu chọc cô.

 

Nghe thấy bên ngoài tiếng động Diễm Tinh vội vàng : “Không… cần giúp, em sắp xong !”

 

Sau đó Diễm Tinh hít một thật sâu, áp chế ngượng ngùng. Trong lòng thầm nhủ chỉ cần nhanh chóng chạy tới giường trùm chăn là . Rồi Diễm Tinh cuối cùng cũng mở cửa. khác với ý nghĩ của cô, Tần Phong hiện tai đang ngay mặt cô. Căn bản là chặn đường khiến cô thể chạy . Ánh mắt lướt qua cô, tròng mắt đen càng ngày càng trầm xuống, giống như một ngọn lửa khác bùng lên đáy mắt. Diễm Tinh hốt hoảng tới mức suýt nữa đem cửa phòng tắm đóng trở . nhớ tới lời khi nãy cô miễn cưỡng nặn một nụ : “Em xong , ngủ…”

 

Còn kịp xong Diễm Tinh Tần Phong chặn . Hắn ép cô lên bức tường đằng mạnh mẽ cúi xuống hôn cô. Tay cũng an phận luồn trong chiếc váy ngủ . Diễm Tinh hôn tới đầu óc mê , đến khi định thần thì thấy cả Tần Phong ôm ngang lên tới chiếc giường lớn đằng . Cô ngốc, Tần Phong là đang gì, cô nước mắt lên án : “Không em …sẽ cho em ngủ ? Anh giữ lời!”

 

“Không đang đưa em “ngủ” ?” Tần Phong nâng môi với cô, giọng trầm khàn kèm theo phần dụ dỗ.

 

Đến khi nụ hôn của Tần Phong một nữa đáp xuống môi cô Diễm Tinh mới bản lừa. lúc muộn , cô căn bản thể nữa. Một tối Tần Phong giống như uống thuốc kí©h thí©ɧ. Tới nỗi Diễm Tinh cũng nhớ nổi cô bao nhiêu . Đến khi cô mê man trong n.g.ự.c Tần Phong, đầu Diễm Tinh chỉ duy nhất một ý nghĩ, đánh c.h.ế.t cô thì cô cũng sẽ mặc bộ đồ kiểu đó nữa.

 

Mà lúc tại biệt thự của ngài David.

 

Phu nhân Rishima cùng chồng, bà : “Đứa bé Doris đó, là một đứa bé . Thân thể nó như , mà vẫn cứu em.”

 

“Lúc đầu gặp cô , ấn tượng tệ. Sau thấy cô dù là quyết đoán, nhưng vẫn tình cảm, bản chất của cô hề mất .” Ngài David gật đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-332.html.]

 

Những tia nắng sớm len qua khe hở của rèm cửa trong căn phòng to lớn. Như như phác họa nên cô gái tựa thiên sứ đang ngủ say trong phòng. Có điều cảnh tượng đẽ âm thanh gõ cửa phá hỏng. Cô gái giường giống như bất mãn chuyện giấc ngủ của quấy nhiễu, mày nhíu , ậm ừ mấy tiếng đó tiến mộng .

 

“Thiếu phu nhân, đến trình báo ạ!” Giọng của cô hầu gái tên Huyên Huyên vang lên. Cô gọi mấy nhưng bên trong tới một tiếng trả lời cũng . Huyên Huyên nghĩ trong phòng hình như ai, nghĩ tới đây chính là căn phòng của chủ nhân trong nhà. Lòng tò mò khơi lên, cô nâng mắt ngó xung quanh thấy ai liền khẽ mở hé cửa xem xem căn phòng chính trông như thế nào.

 

liền giống như điểm huyệt. Hai mắt cô sáng rực như đèn pha ô tô. Phòng chính quả nhiên lớn, dù dùng màu tối nhưng tổng thể khiến cô cảm giác nơi đây thật sang trọng. Cô đánh liều, mở cửa thêm một chân cũng tiến bên trong. Đi thêm một bước, cả bỗng nhiên cứng đờ. Ánh mắt chằm chằm cô gái đang say ngủ chiếc giường lớn đằng . Một hình mảnh mai giấu lớp chăn màu đen chỉ để lộ bờ vai cùng đôi cánh tay như bạch ngọc, màu đen của chiếc chăn càng tôn lên làn da như tuyết trắng của cô. Ánh nắng bên ngoài hình như cũng thương tiếc cô, chỉ vài tia nắng lưa thưa rọi bên trong đủ để thấy cô gái khiến cô đánh thức.

 

Ngay lúc Huyên Huyên tới thất thần thì một giọng lạnh lẽo mang theo sát khí vang lên đằng : “Cô đang cái gì!”

 

Lập tức Huyên Huyên sợ tới mức mặt mày trắng bệch, cả tự chủ run lên. còn kịp mở miệng giải thích một bóng dáng vọt qua cô tới bên giường đem cánh tay cùng bờ vai cô gái cẩn thận bao bọc tới một kẽ hở cũng .

 

Khi xong xuôi đàn ông mới nâng mắt, tầm mắt rét lạnh quét qua . Huyên Huyên ánh mắt dọa sợ nhẹ, trán rịn một tầng mồ hôi mỏng. Cả run như cầy sấy, bình thường thiếu gia cũng đáng sợ như mà.

 

hôm qua…thiếu phu nhân… lên hầu…hạ ạ!” Cô lắp bắp mãi mới hết một câu chỉnh.

 

Tần Phong đáy mắt lóe lên tia nguy hiểm. Mà Diễm Tinh hiển nhiên cũng động tĩnh cho mơ màng tỉnh dậy. Cô khẽ “Ưʍ.” một tiếng sức chú ý của Tần Phong đều rơi lên cô. Thấy cô gái nhỏ dấu hiệu tỉnh, Tần Phong lạnh lùng quét mắt tới cô hầu gái đằng gằn giọng quát một tiếng: “Cút!”

 

Huyên Huyên ngay cả một giây chần chừ cũng , ngay lập tức chạy bên ngoài, cả cửa cũng kịp đóng . Giống như đằng đang mãnh thú đuổi theo . Mà lúc Diễm Tinh cũng hé mở đôi mắt ngập tràn sương mù. Đập mắt cô là dáng vẻ tức giận của Tần Phong, cô nhíu mày, giọng mang theo phần ngái ngủ: “Có chuyện gì ạ?”

Loading...