Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-07-18 08:29:11
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ tới đây, sắc mặt Diệu An biến sắc. Ngày cô còn từng khıêυ khí©h ! Lúc tâm trí cô còn đang hỗn loạn, cuộc điện thoại từ thư ký của cô gọi tới. Diệu An bình trái tim đang đập nhanh, đó nhấc máy.

 

“Tiểu thư, ngày mở tiệc của ba gia tộc định cuối tuần ạ.”

 

“Ừ, .” Diệu An nhẹ đó cúp máy. Nhu Nhi cũng bình phục, mở tiệc là chuyện bình thường mà thôi. Vì chuyện vui , Diệu An tạm thời loại bỏ Capo Sở Tiêu khỏi đầu .

 

“An An, em rảnh . Tối nay thể uống với chị một ly ?” Tin nhắn của Mã Diệu Linh sáng lên giao diện của Diệu An.

 

dòng tin nhắn , tự chủ nhớ những lời ngày đó Mã Diệu Linh .

 

“An An, thế nào ? Có ? Tối nay ăn nha!” lúc tin nhắn của Diễm Tinh cũng tới đây. Diệu An một lát đó nhắn cho Diệu Linh: “Chị đưa em địa điểm .”

 

Rồi cô nhắn một tin cho Diễm Tinh: “Tớ tối nay hẹn mất , hẹn các hôm khác nhé!” Nhắn xong cô cũng tắt máy, để điện thoại sang ghế lái phụ. Tay cô dần dần nắm chặt lấy tay lái xe, mắt nhắm , ngả đầu . Cô nên gì đây!

 

Tối hôm , Diễm Tinh theo đúng giờ hẹn tới địa điểm ăn tối cùng Lưu Hạo.

 

Nhớ đến lúc nãy khi cô với Tần Phong rằng sẽ về ăn tối. Mặc dù chỉ cách một cái điện thoại nhưng cô cũng thể cảm nhận tâm trạng của cái ở bên đầu dây, một chút cũng thể . Tần Phong cản cô, chỉ hỏi cô ăn tối ở thôi. Diễm Tinh căn bản cũng ý định giấu , liền đem địa chỉ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-338.html.]

 

Lưu Hạo đến sớm, khi Diễm Tinh tới mặt ở đây. Hôm nay mặc một chiếc áo len màu trắng, khoác bên ngoài áo khoác đen, vô cùng ấm áp và thu hút. Dù qua hai đời, Diễm Tinh cũng thể phủ nhận , trai. Có điều…vẫn thể bằng chồng với các nha. Diễm Tinh trong lòng tâm đắc nhưng lọt mắt Lưu Hạo như cô đang ngẩn . Lưu Hạo trong lòng vô thức tự hào. Chưa cô gái nào gặp bộ dáng của động lòng. Ngày thấy Diễm Tinh đối với lạnh nhạt. Lưu Hạo còn nghĩ rằng đủ sức quyến rũ đối với cô, nhưng hiện tại nghĩ , lẽ là do Diễm Tinh ngượng ngùng nên mới biểu hiện bên ngoài quá nhiều. Nghĩ , nụ môi Lưu Hạo đậm thêm một phần. Hắn niềm nở dậy kéo ghế cho Diễm Tinh: “Em .”

 

Diễm Tinh hành động của Lưu Hạo choáng váng, suýt nữa khiến cô lùi hai bước. Diễm Tinh chỗ: “Em cảm ơn thầy.”

 

“Thầy em thích ăn gì nên gọi đồ, em gọi .” Lưu Hạo đưa quyển menu cho Diễm Tinh.

 

“Vâng.” Diễm Tinh cũng gật đầu, kiềm chế tính tình trong . Gọi mấy món khá đó bỏ quyển menu xuống.

 

“Thật chuyện cũng gì nhiều. Thầy mời em ăn như , em chút ngại.”

 

“Ngại gì chứ, là thầy mang tới phiền phức cho em. Tính tình của Triệu tiểu thư, quả thật còn rèn luyện nhiều.” Lưu Hạo lắc đầu cô. Ánh mắt tràn đầy nhu hòa.

 

“Cũng chính vì như nên chú em mới đưa chị tới Hạo Tinh. Chú sợ nếu là ở nơi khác, với tính tình của chị sẽ khiến thích nhưng ngại quyền thế của Triệu gia. Nếu một ngày chị điều gì quá đáng, chắc chắn sẽ vị cớ đó đưa chị về. Còn ở Hạo Tinh, em thiên vị, chị tự đôi chân của .” Diễm Tinh nâng môi, đôi mắt trong veo như ngọc hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

 

“Em như đúng, đối với chị em lợi nhiều hơn hại.” Thân Lưu Hạo khựng những lời của Diễm Tinh. Anh tưởng ít nhất Diễm Tinh cũng sẽ thừa cơ hội bêu Triệu Lâm Lam một chút. ngờ rằng cô sang hướng giống như để Triệu Lâm Lam trưởng thành hơn.

 

Diễm Tinh cố gắng nhịn xuống cơn chán ghét, với Lưu Hạo thêm mấy câu đó cũng may ngân viên mang đồ ăn . Nhìn bàn đồ ăn ngon, nhưng một chút cô cũng hứng ăn. Căn bản là vì nào đó ảnh hưởng tới khẩu vị của cô.

Loading...