Diễm Tinh nhắn thêm mấy tin với hai cô bạn của rốt cuộc cũng chống cơn buồn ngủ, hai mắt bắt đầu lim dim. Thứ cho cô, bình thường cô cũng dậy giờ , sớm hơn cũng . điều cô dậy đều là để hoạt động gân cốt. Còn như thế là yên một chỗ, mặt và đầu đều cảm giác buồn buồn, còn thời điểm sáng sớm, kí©h thí©ɧ tới dây thần kinh buồn ngủ của cô. Chẳng mấy chốc Diễm Tinh mí mắt cũng dán .
Tới khi Tần Phong từ bên ngoài thấy một cảnh tượng buồn đáng thương. Diễm Tinh hai mắt nhắm , thở đều đặn hiển nhiên là ngủ mất. Đầu cô một thợ trang điểm giữ lấy để trang điểm cùng tóc. Vẻ mặt các cô đều là bất đắc dĩ.
Tần Phong lướt qua bọn họ nhẹ giọng : “Vợ vốn xinh , cần quá cầu kì, nhanh chóng một chút.”
Mấy đó thấy lời chứa đầy bất mãn như , cũng mau chóng thành công việc của . Có điều Tần thiếu đúng, Triệu tiểu thư mang vẻ như trời đất ban tặng. Cho dù cô chỉ đánh mỗi chút son cũng thể tỏa sáng, nên họ trang điểm quá cầu kỳ. Chỉ lát rốt cuộc cũng xong xuôi việc trang điểm. cô gái vẫn đang ngủ, trong lúc họ phân vân nên đánh thức cô dậy thì đàn ông nãy giờ vẫn đang ghế sofa lên. Lãnh đạm hỏi một câu: “Xong ?”
“Vâng ạ.” Người đầu cung kính trả lời. Sau đó họ chỉ thấy đàn ông đó đến bên cạnh cô gái, nhẹ nhàng đỡ lấy cô đó ôm trọn cô trong n.g.ự.c , còn thì xuống chiếc ghế đó. Còn hơn 1 tiếng nữa mới tới giờ đón khách, để cô ngủ thêm một chút cũng , dù trang điểm tóc xong, giờ chỉ mặc lễ phục nữa là . Rồi sang Tiểu Mỹ : “Đi lấy áo khoác của tới đây.”
“Vâng ạ.” Tiểu Mỹ cung kính gật đầu, lát cô trong phòng, tay còn cầm chiếc áo khoác lớn của Tần Phong.
“Thiếu gia, đây ạ.”
Tần Phong nhận lấy chiếc áo, cẩn thận đắp lên Diễm Tinh. Những mặt trong đây đều một màn dọa cho tới sững . Ai Tần thiếu là tàn bạo chứ, bộ dáng dịu dàng hiện giờ của , gì liên quan tới hai từ tàn bạo.
chỉ trong nháy mắt, khi ánh mắt Tần Phong liếc tới bọn họ. Bọn họ đều nhận một điều rằng đàn ông thật sự tàn bạo. Dịu dàng, ôn nhu của chỉ dành cho một mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-341.html.]
Vậy là Diễm Tinh ngủ thêm gần một tiếng nữa, đó Tần Phong mới gọi cô dậy trang phục. Ngày hôm nay cô mặc một chiếc váy hội cho Vy Vân thiết kế. Bộ trang phục màu hồng đất thiết kế lệch một bên vai, khoe khéo bờ vai mảnh khảnh cùng xương quai xanh tinh tế. Tà váy xẻ từ đùi xuống, khi gió thổi qua tà váy bay nhẹ trong gió để lộ đôi chân ngọc ngà thẳng tắp chút gân xanh. Trên tóc cô đính vài hạt ngọc trai cùng màu với chiếc váy, trong cô lúc ai thể diễn tả vẻ đó như thế nào.
Tần Phong cô vợ nhỏ của , trong lòng chút ý. Hắn nhất định tìm cho cô một bộ trang phục kín đáo hơn. Nhìn cô như , thật chỉ giấu cô , cho ai gặp hết.
Lúc , Diệu An và Mạn Nhu cũng mặt tại nhà chính Triệu gia. Ba cô gái là ba thế hệ trẻ của ba gia tộc lớn , hôm nay còn là bữa tiệc mừng dịp ba gia tộc kết hợp với . Sao thể đến sớm . Diệu An thấy Tần Phong và Diễm Tinh một bên, nụ chút gắng gượng tới.
“An An, Nhu Nhi, các tới .” Diễm Tinh thấy hai cô bạn của , hưng phấn . Cũng hơn nửa tháng cô gặp các cô , hiện tại vì khí ngày hôm nay nên chút phấn khích hơn ngày thương.
“A Tinh, Tần thiếu.” Mạn Nhu lúc đầu đến vốn là bộ mặt uể oải mệt mỏi, nhưng từ đằng xa khi thấy Tần Phong. Vẻ mặt uể oải chán nản bằng dáng vẻ nghiêm túc. Diệu An lúc đầu thấy sự đổi thì bật trêu chọc: “Cậu sợ tới ?”
“Chứ còn . Tới , A Tinh dầm mưa là của tớ, đó cũng vì dỗ tớ vui vẻ mà A Tinh đua xe cùng tụi . Tớ sợ Tần thiếu ghi thù chúng đó.” Mạn Nhu thận trọng .
“Không giờ cùng hai của Diễm Tinh sắp thành . Nói cách khác, theo như vai vế, Tần Phong còn gọi một tiếng chị nữa. Cậu còn lo cái gì?” Diệu An nhẹ.
“C…chị! Haha, tớ…mới dám…để Tần thiếu gọi tớ như .” Mạn Nhu nghĩ tới viễn cảnh Tần Phong gọi là chị, da gà nhịn nổi lên. Để một hơn tới 9 tuổi, còn là đại nhân vật như Tần Phong gọi bằng chị, thì cô cũng dám .