“Thế…thế nào mà.” Triệu Đức Hải Diễm Tinh, miệng lẩm bẩm.
“Chú hai dày công sắp xếp, cháu gái dám phá hỏng nhã hứng của ngài. Có điều, thấy tình hình chút đúng, nên cháu đành tiến . Mong chú hai đừng trách cháu phá hỏng chuyện của chú hai.” Diễm Tinh thiện, trong lời nửa điểm bất kính. lời nào cũng giống như đang cứa Triệu Đức Hải.
Tuấn Khải em gái những lời bật thành tiếng. Em gái miệng càng ngày càng lợi hại. Nhìn đến gương mặt đỏ tới mức sắp xì khói của Triệu Đức Hải thế là .
“Hóa là do cô sắp xếp!” Triệu Đức Hải lúc mới gài bẫy. Ông tức tới cả cứng đờ, hai mắt trừng lớn, tay nắm chặt thành quyền.
“Chú hai như . A Tinh thông minh đến mức thể an bài hết chuyện chứ. Chỉ là, chú hai sắp xếp tới bên cạnh cháu, của chồng cháu phát hiện, đó cháu chỉ tương kế tựu kế một chút mà thôi.” Diễm Tinh mắt hạnh tới cong thành hình trăng lưỡi liềm.
Triệu Đức Hải khuôn mặt tươi của Diễm Tinh bỗng nhiên lớn, ông sang Triệu Chính: “Anh sinh ba con thật sự đấy, cả!”
Nói xong, ông rời khỏi nơi đây, nhưng của Diễm Tinh chặn .
“Chú hai, việc còn xong, chú định ?” Hạo Hiên lên tiếng. Tuấn Khải bên cạnh cũng nhếch môi: “Chú hai, vội như gì?”
“Các còn thế nào?” Triệu Đức Hải nghiến răng, đầu Hạo Hiên và Tuấn Khải.
“Chú đem một đám tới đây bao vây. Còn ý định bắt cóc em gái , hiện tại coi như chuyện gì cũng mà như ?” Tuấn Khải tiến lên một bước, bộ dáng cợt nhả lúc nãy hiện tại bằng một sát khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-406.html.]
“Mày chỉ là một thằng nhóc, dám lên giọng như với tao ? Dù tao cũng là chú mày đấy.” Bị Tuấn Khải cho đôi chút hoảng hốt, Triệu Đức Hải hét lớn.
“Cha, dù con cũng là con trai của cha. Cha để một đứa nhóc lên mặt với con như , mà cha cũng chút phản ứng gì ?”
Triệu lão gia đứa con thứ của hiện tại dáng vẻ dọa . Ông thở dài một tiếng, cất giọng thâm trầm: “Các vị, hôm nay khiến các vị hoảng sợ . Để các vị thấy chuyện riêng của gia đình như , cũng thật hổ. Có điều, nếu chuyện truyền bên ngoài, sẽ kéo theo nhiều hệ lụy tới cho Triệu thị, vì mong hãy quên hết những chuyện hôm nay thấy. Triệu thị , vẫn sẽ do đứa con trai duy nhất của là Triệu Chính tiếp quản. Giờ đây gia đình còn chút việc, chuyện riêng. Mong các vị thể rời khỏi phòng .”
Không hổ danh là chèo lái Triệu thị nhiều năm, dù trong tình huống như Triệu lão gia cũng vẫn bình tĩnh. Các cổ đông nơi đây cũng nhanh chóng về, dù họ ý tứ Triệu lão gia nhận đứa con thứ hai nữa cũng ngơ, coi nhưng gì. Chỉ chốc lát, căn phòng vốn đông hiện tại vắng phân nữa. Chỉ còn Triệu lão gia, cha con Triệu Chính, Triệu Đức Hải và Diễm Tinh mang tới.
Thấy hết, Diễm Tinh nhẹ giọng phân phó với của : “Mọi đem hết đám . Đi xuống tầng hầm luôn, đừng để trong Triệu thị cảm thấy hoang mang.”
“Vâng, thiếu phu nhân.” Người của Death nhanh chóng đem mấy chục ngoài. Đến khi tất cả rời , Diễm Tinh mới Triệu lão gia: “Ông nội, thật xin . A Tinh khiến ông nội lo lắng .”
“Không . Con sai chuyện gì cả. Nếu do nó ý đồ bất chính , thì con tới bước , ông nội trách con.” Triệu lão gia vỗ lên mu bàn tay cháu gái, ôn hòa .
Sau đó ông tới Triệu Đức Hải. Đứa con , vốn là đứa con khiến ông thật tự hào. Ngày nó còn bé, luôn chạy theo ông đòi lớn lên sẽ giúp đỡ ông, để ông vất vả. Về học tập thứ đều khiến ông hài lòng. Vốn là đứa bé tâm tư trong sáng, cũng thiện tâm nhưng từ khi nào nó trở thành một ích kỷ, chỉ tới quyền lực như . Trong mắt nó, từ lâu còn hình bóng của cha nó luôn ngưỡng mộ nữa.
“Đức Hải, con thật khiến thất vọng. Từ khi nào con biến thành như thế chứ!” Triệu lão gia thở dài, hiếm khi thấy phần chán nản và bất lực trong ngữ điệu của ông.
“Cha, con như do ? Người còn rõ ?” Triệu Đức Hải bật .
“Ta bao giờ dạy con vì quyền thế mà bán lương tâm của . Con hiện tại thì đây?”