Quả nhiên lúc cũng giống với kiếp , dụ dỗ cô tìm Nhu Nhi, đến khi ngoài cổng trường thì liền bắt cô lên xe.
Cùng lúc , ở lớp Diễm Tinh, Tuấn Khải cung cha thì thấy Diễm Tinh .
Bạn nhỏ lúc nãy Diễm Tinh nhờ nhắn với Tuấn Khải cũng truyền lời.
Nghe Triệu Chính cùng Ngô Giai Ý lo lắng yên, đang xuống tìm thì cùng lúc thấy Giản Mạn Nhu đang dắt tay lớp.
Lúc là chuyện , hiện tại cần Nhu Nhi đúng là tìm A Tinh , hiện tại tìm A Tinh về mới quan trọng.
Diễm Tinh theo đàn ông đó đến khi gần khỏi cổng trường, đôi bàn tay nhỏ nhắn giật giật tay đàn ông, đôi mắt to tròn ngây thơ thẳng nhẹ : "Chú! Không chú định bắt cháu đấy chứ?"
Người đàn ông đó khẽ ngây nhưng ngay lập tức : "Cháu gì ? Chú đang đưa cháu tìm bạn cháu mà!"
"Vậy ạ! mà lạ quá, hôm qua rõ ràng cháu với bạn nếu bạn đến thì lên lớp tìm cháu, cháu chờ bạn lớp.
Sao hôm nay bạn tìm cháu khắp nơi sân trường, chỉ duy lớp là tìm?" Diễm Tinh ngây thơ hỏi đàn ông .
"Có thế là bạn cháu quên mất lời cháu dặn hôm qua, hoặc là lúc bạn đến thì thấy cháu lớp nên mới tìm." Người đàn ông đó vẻ mặt cứng đó cầm tay Diễm Tinh, tiếp tục kéo cô .
"Chú , cháu quên với chú một chuyện.
Trước khi cháu xuống đây tìm Nhu Nhi, hai tìm ba cháu, chắc giờ cũng sắp đến đây , chú đợi ba cháu cùng tìm Nhu Nhi nhé!"
Người đàn ông lúc trợn tròn mắt, Diễm Tinh, thấy cách cổng trường còn xa nữa liền cúi xuống bế Diễm Tinh chạy bên ngoài.
mới chạy hai bước, vai bỗng nhiên truyền đến đau đớn.
Giọng trẻ con vang lên bên tai: "Người chú của phái chú đến bắt cóc ?" Tiếng dứt thì chân cũng truyền tới cảm giác đau đớn.
Diễm Tinh bỗng nhiên chuyển sang một vòng tay khác, mùi hương bạc hà nhàn nhạt quấn lấy Diễm Tinh.
Chỉ trong chốc lát, đàn ông gục đất, ôm chân kêu đau đớn, vai là một cây trâm màu hồng xin xắn.
Diễm Tinh khi định thần thấy đang ôm , đồng tử chợt co rút.
Thanh niên là...Tần Phong! cô còn kịp hồn thì thấy tiếng của ba đang gọi.
Chỉ trong chốc lát thấy ba cùng hai mặt , cô cha ôm lấy.
Lúc mày Diễm Tinh mới từ trong kinh ngạc tỉnh .
Nhìn con gái ngây ngốc, bộ dáng giống như nhận thức chuyện gì, gương mặt trắng bệch, Triệu Chính cùng Ngô Giai Ý liền cho rằng con gái hoảng sợ quá mức nên đau lòng an ủi: "A Tinh, A Tinh, , cha đây, sẽ ai hại con!"
"Cha~...Hic hic, chú định bắt A Tinh." Diễm Tinh cha , con mắt chuyển lên cha , đôi mắt to tròn chứa đựng đầy ủy khuất chốc ngập nước mắt.
Chỉ chỉ tay đàn ông đang đất đó ôm cổ Triệu Chính nức nở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-9.html.]
Triệu Chính thấy con gái hoảng sợ như , liền vỗ vỗ lưng Diễm Tinh an ủi, đó đặt Diễm Tinh tay Ngô Giai Ý, để Ngô Giai Ý đưa con gái và con trai về nhà , còn ông ở giải quyết chuyện .
"Tần Phong? Cháu về nước ?" Triệu Chính lúc mới để ý đến cứu con gái của .
Nhìn sang thấy thanh niên đang thì bất ngờ.
"Vâng chú Triệu, cháu về nước hôm qua."
Tần Phong sang Triệu Chính, nhàn nhạt , gương mặt chút non nớt thể hiện nhiều biểu cảm.
trong giọng phần cung kính.
"Cảm ơn cháu chuyện của A Tinh!" Triệu Chính gật đầu Tần Phong đó sang gã áo đen đang ôm chân đất.
ông phát hiện vai một mảng ướt đẫm.
Và một điều là, cây trâm của Diễm Tinh cắm vai .
Sau khi xử lý xong chuyện , hiệu trưởng cùng những vị phụ ở đây đều đến hỏi han một trận.
Con gái bảo bối của Triệu Chính suýt bắt cóc, dù nhà trường liên quan gì nhưng cũng thể tránh điều tiếng.
Dù gì cũng là do nhà trường phòng vệ chu đáo mới xảy chuyện bất trắc .
Triệu Chính cũng lười chuyện với bọn họ, ông gọi đến đưa tên áo đen đó cũng về luôn
"Thiếu gia, chuyện ..." Sau khi Triệu Chính về, Tần Phong cũng ở đấy thêm.
Sau khi lên xe, một thiếu niên 16 tuổi đưa cho Tần Phong cây trâm vốn cắm vai của tên áo đen lúc nãy dò hỏi ý tứ.
Chuyện khi nãy, thiếu gia và ngoài chứng kiến bộ sự việc.
Nhận thấy tên áo đen đó chút khả nghi liền chằm chằm .
thiếu gia lệnh cho hành động.
Có điều tiểu cô nương đó thật sự là xuống tay ác.
Cây trâm đ.â.m xuống mạnh mẽ hữu lực, chút nương tay.
Lúc thiếu gia mới phân phó cứu tiểu cô nương nhà .
Ai ngờ cô bé chính là con của Triệu tổng, cái quả thật là trùng hợp.