Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 715: Giang Minh Nguyệt nói, phải đề phòng kẻ tiểu nhân ---
Cập nhật lúc: 2025-10-05 04:17:00
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Dùng bữa ,” Giang Nhập Thu kéo Triệu Lăng Vân đang nhảy dựng lên xuống ăn cơm cho đàng hoàng, : “Ngươi gấp gáp chi? Chẳng còn hai năm ?” Triệu Lăng Vân giận sốt ruột, còn hai năm nữa ư? Chẳng khéo y chịu tội với lão già Trương Các lão hai năm trời! Chẳng lấy mạng y ?
“Nếu lão già Trương Các lão cứ khăng khăng ,” Triệu Lăng Vân giận dữ : “Vậy Minh Nguyệt cũng đến Trương phủ mà ở, mấy đứa trẻ nữa, cả nhà chúng sẽ ăn của nhà họ Trương, uống của nhà họ Trương.”
Lần đến lượt Giang Nhập Thu phun rượu, thằng con rể của ông còn sĩ diện ?
Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Khẩu vị của nhà họ Trương tệ , nhà họ một đầu bếp tên Đại Đầu, tay nghề thật sự khá.”
Mèo Dịch Truyện
Giang Minh Nguyệt đặt đôi đũa trong tay xuống bàn.
Triệu Lăng Vân: “Nàng giờ nếm thử tay nghề của Đại Đầu ?”
“Không ,” Giang Minh Nguyệt lắc đầu với Triệu Lăng Vân, với Giang Nhập Thu: “Phụ , nhất nên phái đến Đồ Sơn Vương phủ xem thử, nếu tiện, thì hãy cung diện kiến Thánh thượng. Thánh thượng g.i.ế.c Vọng Thư , Đồ Sơn Vương thế tử cũng thể nghĩ đến điều , thể sẽ sắp xếp Vọng Thư rời kinh.”
Triệu Lăng Vân: “Không đến nỗi chứ? Triệu Giả Tiên nhi cái đầu đó ?”
Giang Minh Nguyệt khẳng định: “Hắn .”
Triệu Lăng Vân lau mặt, : “Được , phụ thấy ?”
Giang Nhập Thu : “Hắn sẽ sắp xếp Vọng Thư rời kinh ư? Cách đơn giản và vạn phần chắc chắn nhất chẳng là g.i.ế.c Vọng Thư ?”
Giang Minh Nguyệt: “Thế tử thể sẽ g.i.ế.c Vọng Thư , nhưng cũng thể bảo tính mạng cho Vọng Thư .”
Thấy phu nhân nhà sốt ruột, còn lão trượng nhà vẫn đang do dự, Triệu Lăng Vân liền tự xung phong : “Vậy con Đồ Sơn Vương phủ một chuyến, con xem thử.”
Giang Nhập Thu suýt chút nữa gật đầu , con rể chạy một chuyến cũng , Triệu Lăng Tiêu lẽ nào còn dám g.i.ế.c con rể ông ? Con gái con rể ông chẳng từng xông Đồ Sơn Vương phủ. định gật đầu, Giang Nhập Thu nhớ đến lời của Đông Thịnh Đế, Hoàng đế Bệ hạ , bảo thằng con rể của ông thành thật một chút, đừng gây chuyện.
“Ta cung một chuyến ,” Giang Nhập Thu đặt chén rượu xuống .
Tiễn lão trượng đến cửa Hầu phủ, lão trượng mang theo Kiều An cùng mấy binh, cưỡi ngựa về phía Đế Cung, Triệu Lăng Vân nhỏ giọng với Giang Minh Nguyệt đang cạnh y: “Lão già Vọng Thư thật sự thể trốn thoát ?”
Giang Minh Nguyệt: “Hắn và Thế tử đều là tiểu nhân, đối với tiểu nhân thì đề phòng.”
Triệu Lăng Vân: “Vương phủ của Thánh thượng canh chừng, Triệu Giả Tiên nhi thể thả Vọng Thư ?”
Giang Minh Nguyệt lắc đầu, : “Không , nhưng Thánh thượng g.i.ế.c Vọng Thư, thì g.i.ế.c sớm sẽ hơn.” Chuyện như , hà cớ gì kéo dài?
Lời Giang Minh Nguyệt còn dứt, lưng nàng đ.á.n.h một bạt tai.
“Ai?!” Triệu Lăng Vân hung hăng đầu , dám đ.á.n.h phu nhân của y ? Kẻ chán sống ư?
Lão thái thái giận đùng đùng lưng hai vợ chồng, tay trái vẫn còn giơ lên, nếu Triệu Lăng Vân kêu một tiếng, lão thái thái còn đ.á.n.h Giang Minh Nguyệt thêm một cái nữa.
“Ôi, là nãi,” Thấy đến là lão thái thái, Triệu Lăng Vân lập tức nở nụ , : “Người đến đây ạ?”
Lão thái thái giận dữ Giang Minh Nguyệt gì.
Triệu Lăng Vân: “Nãi, hôm nay chống gậy ạ?” Nếu lão thái thái chống gậy , thì y và Giang Minh Nguyệt chắc chắn sẽ thấy tiếng bước chân của lão thái thái, Giang Minh Nguyệt cũng sẽ lão thái thái đánh.
Triệu Lăng Vân: “Nãi, chân cẳng của nhanh nhẹn hơn ? Thật là chuyện !”
Lão thái thái lúc thì giờ đôi co với Triệu Lăng Vân, lão thái thái nắm lấy cánh tay Giang Minh Nguyệt, nhỏ giọng hỏi: “Ngươi g.i.ế.c ai? Sao ngươi cứ kêu đ.á.n.h kêu g.i.ế.c ?” Ngươi còn dám kêu đ.á.n.h kêu g.i.ế.c ngay mặt tướng công của , Giang Minh Nguyệt ngươi tài giỏi đến thế chứ?!
“Không nãi,” Triệu Lăng Vân bảo Xuân Liễu đang đỡ lão thái thái lùi , y tự khoác tay trái lão thái thái, đỡ lão thái thái phủ, : “Minh Nguyệt đến một con gà cũng dám giết, nàng còn g.i.ế.c ư? Là Thánh thượng g.i.ế.c .”
Lão thái thái đầu Giang Minh Nguyệt, ý là con lời tướng công của con , con đỏ mặt ? Con huyễn hoặc tướng công của con giỏi thật đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-715-giang-minh-nguyet-noi-phai-de-phong-ke-tieu-nhan.html.]
Giang Minh Nguyệt gì, ngoan ngoãn theo lão thái thái.
Lão thái thái càng thêm tức giận, nãy cô gái chuyện còn đầy sát khí, khiến bà tưởng rằng vị cô nãi thứ hai của nhà họ Giang sắp trận g.i.ế.c địch , giờ phút ngươi giả vờ ngoan ngoãn gì?
“Thánh thượng g.i.ế.c , cần gì ngươi cửa nhà mà ?” Lão thái thái tức giận .
Triệu Lăng Vân: “Haiz, nãi, con và Minh Nguyệt chẳng qua là cửa trò chuyện thôi mà.”
Lão thái thái: “Không cần ngươi giúp nàng!”
Triệu Lăng Vân: “Ấy, , con nữa, nãi, con nữa, đừng giận nữa ạ?”
Lão thái thái , nếu ngươi quản thê tử của , thì ngươi hãy khuyên nàng nhiều hơn, ngày tháng đang yên bình, tại cứ khiến bản đầy sát khí? Triệu Lăng Vân đang cố tình gây rối với , lão thái thái nghĩ, trông cậy vị để khuyên nhủ vị cô nãi thứ hai nhà họ ư, đây? Vị bản cũng là một kẻ gây họa mà.
“Nãi,” Triệu Lăng Vân dỗ lão thái thái vui vẻ : “Con cảm thấy chân cẳng của thật sự nhanh nhẹn hơn nhiều , qua thêm vài ngày, thể bỏ gậy chống ? Người đây là cải lão đồng đó.”
Cải lão đồng cũng , vị cô gia đúng là giỏi ăn quá mức !
Lão thái thái chỉ đ.ấ.m Triệu Lăng Vân một trận, lão thái thái cảm thấy sốt ruột thế , thật là tự chuốc lấy phiền phức.
Một cỗ xe ngựa lúc dừng cửa Hầu phủ.
“Ôi, nương ở nhà ,” Tiếng của Ngải thị phu nhân truyền từ xe ngựa xuống.
Triệu Lăng Vân đầu ngoài, với lão thái thái: “Nãi, là đại bá mẫu về .”
Lão thái thái vui : “Ta thấy tiếng nàng .”
Ngải thị phu nhân là còn xuống xe, tiếng phủ, còn Giang Đại Ngưu và Giang Nham đang đ.á.n.h xe thì hai hề tiếng động nào. Thấy Giang Minh Nguyệt đón tận cửa, hai cha con chỉ với Giang Minh Nguyệt.
“Đánh xe phủ ,” Ngải thị phu nhân xuống xe ngựa, tiên giao việc cho con trai lớn, cũng kịp chào hỏi Giang Đại Ngưu đang cạnh , Ngải thị phu nhân bước lên bậc tam cấp.
Giang Minh Nguyệt: “Đại bá mẫu chậm thôi, cẩn thận bước chân.”
“Không ,” Ngải thị phu nhân với giọng to rõ, sảng khoái: “Ta còn bờ ruộng mà, mấy bậc tam cấp đáng gì ?”
Giang Minh Nguyệt với Ngải thị phu nhân, chào Giang Đại Ngưu : “Đại bá, nhà ạ.”
“Ấy, ,” Giang Đại Ngưu đáp lời Giang Minh Nguyệt một tiếng, lúc mới bước lên bậc tam cấp.
“Đại bá mẫu,” Triệu Lăng Vân đỡ lão thái thái, trong cửa gọi Ngải thị phu nhân một tiếng.
Ngải thị phu nhân: “Triệu cô gia cũng đến ư, hai vợ chồng ngươi hôm nay thời gian về nhà ?”
Lão thái thái: “Đây là nhà đẻ của cháu gái , nàng về lúc nào thì về lúc đó.” Con dâu cả thật là chuyện, cứ như cái Hầu phủ là nhà của nàng , nàng là chủ nhân ?
Nụ mặt Ngải thị phu nhân cứng , nàng chỉ tiện miệng thôi, lão thái thái chấp nhặt với nàng gì chứ?
“Vào nhà chuyện,” Thấy con trai cũng bước cửa, lão thái thái cuối cùng cũng giữ thể diện cho Giang Đại Ngưu, còn mắng mỏ Ngải thị nữa.
Ngải thị liền nhỏ giọng hỏi Giang Minh Nguyệt: “Nãi của con đang giận ai ?”
Giang Minh Nguyệt thành thật : “Là con nãi vui.”
Ngải thị phu nhân: “…” Hóa lão thái thái xem nàng là cái bao cát để trút giận ư?