Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 771: --- Hoàng hậu nương nương giữa điên và không điên

Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:07:54
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phúc Vương chẳng nhắc đến Thái tử với Trần Phương Phi nữa, khi dùng bữa cùng Trần Phương Phi, y liền đến Việt Quốc Công phủ. “Triệu Đại hôm qua đến Đông cung , vẫn ở đó đến sáng nay,” Phúc Vương với Trần Phương Phi: “Rốt cuộc xảy chuyện gì, Triệu Đại nhất định rõ.” Trần Phương Phi : “Mụ mụ Quách lúc đến nhắc một lời, An Viễn Hầu gia đến Việt Quốc Công phủ , Vương gia , cũng nên đổi ngày khác hãy .” Vừa Giang Nhập Thu lúc lẽ đang ở Việt Quốc Công phủ, Phúc Vương liền im bặt. Trần Phương Phi : “Tiểu Hoàng tôn đời đây là việc hỷ, Vương gia, gánh hát hôm mời đến còn , chúng hãy để họ hát thêm vài vở kịch .” Phúc Vương Trần Phương Phi: “Xem hát ư?” Giờ khắc , bọn họ xem hát thích hợp chăng? Trần Phương Phi liền kéo Phúc Vương , : “Chúng đây là đang Thái tử điện hạ và tiểu Hoàng tôn mà vui mừng đó, xem vài vở kịch cho náo nhiệt một chút, nào chuyện trong nhà hỷ sự mà chẳng chút động tĩnh nào?” nếu động tĩnh, cũng nên là Đế cung, hoặc Đông cung động tĩnh, việc liên quan gì đến Phúc Vương phủ của các ngươi? Cái lý lẽ cùn của Trần Phương Phi, lừa bịp khác thì , nhưng lừa Phúc Vương thì thừa sức. Phúc Vương lúc trong lòng vui, y liền cảm thấy Vương phi nhà đúng, là nên náo nhiệt một chút, y trở nên vui vẻ hơn. Cứ như , khi Thái tử còn đang hôn mê bất tỉnh, tiểu Hoàng tôn còn thể b.ú sữa, sân khấu lớn bên bờ nước của Phúc Vương phủ, một vở kịch tài tử giai nhân liền cất tiếng hát.

 

“Nếu mưa thì hơn,” ăn điểm tâm, Trần Phương Phi híp mắt với Phúc Vương: “Tiếng mưa lớn quá, rõ lời hát.” Phúc Vương : “Lát nữa hãy tìm một nơi khác, sửa sang một sân khấu nữa, cách xa mặt nước một chút, như nếu gặp ngày mưa, nàng cũng thể rõ lời hát.” Tiếng mưa rơi xuống nước quá lớn, thực sự ảnh hưởng đến việc xem hát. “Được đó, ngày mai chúng tìm địa điểm,” Trần Phương Phi vui vẻ . “Ừm,” Phúc Vương nghiêm túc đáp lời. “ việc tốn tiền ,” Trần Phương Phi lập tức biến sắc, lo lắng : “Chúng còn tặng tiểu Hoàng tôn một món hậu lễ nữa chứ.” Phúc Vương chằm chằm vai hề đang nhào lộn sân khấu, tiện miệng : “Tặng ít thôi, hết cứ sửa sang sân khấu .” Tiểu Hoàng tôn thiếu tiền của y ? Phúc Vương mới tin điều đó. Trần Phương Phi nhỏ giọng : “Việc lắm ?” Phúc Vương: “Không , phụ hoàng và Thái tử điện hạ của đều tiền, tiểu Hoàng tôn thiếu tiền cho .” Trần Phương Phi rộ lên, : “Thiếp theo Vương gia.” Phúc Vương lẽ còn tự phát hiện , nhưng Trần Phương Phi chú ý thấy, giờ đây mỗi khi nhắc đến Thái tử, Phúc Vương đều gọi "Thái tử điện hạ", chứ còn là "Thái tử ca ca" như nữa. Trần Phương Phi: “Điện hạ cũng , việc giấu kín quá, khiến chúng đều chút chuẩn nào.” Phúc Vương hừ lạnh một tiếng: “Ai y nghĩ gì.” Sắp con trai , tại giấu giếm y, một ? Phúc Vương thể hiểu Thái tử tại như , y cũng nghĩ đến. Trần Phương Phi: “Thôi thôi , cứ coi như hỏi, Vương gia đừng tức giận. Mà đến, khi chúng đến Việt Quốc Công phủ, nên mang theo một món quà ?” Phúc Vương nghiêm túc : “Ta đến nhà Triệu Đại bao giờ mang theo quà cáp.” Ờ, Trần Phương Phi mặt cứng đờ một chút, các ngươi câu nệ đến ? Phúc Vương: “Nàng cũng đến nhà Triệu Đại ư?” “Thiếp thăm Đại phu nhân đó mà,” Trần Phương Phi : “Vương gia cùng Đại lão gia là bạn , cùng Đại phu nhân quan hệ cũng .” Phúc Vương lúc mới : “Được , chúng cùng nhà Triệu Đại.” Trần Phương Phi: “Người mang quà, nhưng tặng Đại phu nhân một món lễ, thể tay đến nhà nàng .” Phúc Vương liền hỏi: “Vậy nàng tặng nàng cái gì?” Trần Phương Phi liếc Phúc Vương, “Tặng lễ cho Đại phu nhân cũng tiết kiệm một chút tiền ?” Phúc Vương ngây một lúc, ngay đó liền lắc đầu : “Không cần, chúng tiền.” Đối với Giang Minh Nguyệt, Phúc Vương hề keo kiệt, vị y đưa chủ ý vài , thì, vị còn là bà mai của y và Trần Phương Phi nữa. Trần Phương Phi đáp một tiếng, ngay cả Ngọc Quý phi còn trông cậy Triệu Lăng Vân giúp Vương gia nhà nàng , thì nàng càng giữ mối quan hệ với Giang Minh Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-771-hoang-hau-nuong-nuong-giua-dien-va-khong-dien.html.]

 

Tin tức về việc vợ chồng Phúc Vương ngày mưa trong Vương phủ xem hát, nhanh truyền đến trong cung. Trần Tẫn Trung chỉ cảm thấy mật thám đến báo tin thật lắm chuyện, vợ chồng Phúc Vương đóng cửa , ở nhà xem hát, gì đáng để báo cáo chứ? Vương gia còn thể xem hát ? việc báo đến mặt y , Trần Tẫn Trung cũng chỉ thể bẩm báo Đông Thịnh Đế, y thể giấu tin tức . Đông Thịnh Đế lúc đang ở Phượng Nghi Điện, chờ Cát Lỗ Khanh nghĩ biện pháp để tiểu Hoàng tôn thể b.ú sữa. Nghe Trần Tẫn Trung bẩm báo, Đông Thịnh Đế còn phản ứng gì, Hoàng hậu nhịn , tôn nhi của nàng đang sinh tử khó lường, Phúc Vương cái kẻ thúc thúc ở nhà xem hát ? “Hắn vui vẻ đến ư?” Hoàng hậu Ninh thị giận dữ hỏi. Đông Thịnh Đế phất tay bảo Trần Tẫn Trung lui xuống. Trần Tẫn Trung vội vã lui xuống như thể chạy trốn. “Hắn hài tử thể khỏe,” Đông Thịnh Đế với Hoàng hậu Ninh thị: “Hắn rảnh rỗi việc gì mà xem hát, chứ?” Hoàng hậu Ninh thị Đông Thịnh Đế cho câm nín. “Đừng quản Phúc Vương nữa,” Đông Thịnh Đế : “Nàng cho gặp hài tử, cũng gây sự với nàng, nàng còn thế nào nữa?” Hoàng hậu Ninh thị: “Hắn dựa cái gì mà gây sự với ?” Đông Thịnh Đế: “Trước gây chuyện với nàng quen ?” Hoàng hậu Ninh thị sắc mặt khó coi, hằn học một câu: “Trước quá nuông chiều , nuông chiều đến mức lớn nhỏ.” Đông Thịnh Đế Hoàng hậu của mà ngẩn , từ hôm qua đến giờ, Hoàng hậu bình thường, ở giữa điên và điên. “Thái tử nối dõi, đây chẳng là việc hỷ ?” Đông Thịnh Đế với Hoàng hậu Ninh thị: “Nàng vì như ?” Giờ đây chỉ Phúc Vương là kẻ thù, ngay cả Ngọc Quý phi cũng thể gần Phượng Nghi Điện một bước, “Mẫu tử bọn họ còn thể hãm hại Hoàng tôn ?” Đông Thịnh Đế hỏi Hoàng hậu. Bảo Hoàng hậu lý do, nàng . Trên thực tế, từ chuyện của Thái tử phi và Thiên Tự bắt đầu, trong lòng nàng đối với mẫu tử Ngọc Quý phi và Phúc Vương sự rạn nứt, giờ đây tiểu Hoàng tôn trông chừng khó nuôi sống, Hoàng hậu hận thể lấy mạng đổi mạng tiểu Hoàng tôn, nàng thấy Phúc Vương dáng vẻ hoạt bát nhảy nhót, lòng nàng liền khó chịu. Tại con trai nàng chịu khổ, tôn nhi của nàng cũng là một bệnh yếu? Tại con trai của Lan thị thể khỏe mạnh, cả ngày gây họa mà vẫn thể sống ? Hoàng hậu rõ ràng nghĩ như đúng, nhưng nàng thể kiểm soát bản , nàng thấy Phúc Vương, thấy ba chữ Ngọc Quý phi, nàng liền nghĩ, ông trời bất công! Đối mặt với Đông Thịnh Đế, phu quân của nàng, cũng đồng thời là phu quân của Ngọc Quý phi Lan thị, là phụ của Phúc Vương, Hoàng hậu chỉ cần nghĩ đến điểm , nàng liền lời nào. “Nàng thư giãn một chút ,” Đông Thịnh Đế bất đắc dĩ . Hoàng hậu Ninh thị lạnh lùng đáp một tiếng: “Vâng.” Đông Thịnh Đế: “...” Lời của y giờ đây chẳng chút tác dụng nào.

 

Mèo Dịch Truyện

 

Loading...