Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 776: Tâm đắc của ta, tâm đắc của ngươi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:07:59
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Mặc dù rước lấy chuyện phiền phức,” Triệu Lăng Vân trở giường, Giang Minh Nguyệt : “Cũng cứu Phúc Nương, lấy phiền não, nhưng thể cứu tiểu hoàng tôn, chuyến vất vả cũng coi như đáng giá , nàng ?” Giang Nhập Thu trong lời đều trách điều, Triệu Lăng Vân , nhưng Triệu Lăng Vân cảm thấy sai, cứu một mạng, thể sai ở điểm nào?

 

“Ừm,” Giang Minh Nguyệt , đưa tay sờ lên má Triệu Lăng Vân, : “Chàng đừng lời phụ , ông giảng đạo lý, thấy .”

 

Triệu Lăng Vân: “Nàng phụ huấn thị ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ông còn huấn cả , thể bỏ qua đây?”

 

Người thể khiến phụ nàng khách khí đối đãi, lẽ chỉ Thẩm tỷ phu, đây cũng là bởi Thẩm Kỳ là thư sinh, tử của đại Nho, nếu thì, chỉ dựa những việc Thẩm gia với Giang Nguyệt Nga, Thẩm Kỳ cũng thể thiện cảm từ Giang Nhập Thu.

 

Triệu Lăng Vân nhíu mày, nâng cao giọng : “Ông còn huấn thị cả nàng ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Chàng mặt bênh vực ?”

 

Triệu Lăng Vân lập tức , nào bản lĩnh đó, nhạc phụ của là danh tướng Đại Ung, Thường Thắng tướng quân, còn lợi hại hơn cả Cao Thiên Lý, thì tính là nhân vật nào đây?

 

“Sau hãy ở nhà thêm mấy ngày ,” Giang Minh Nguyệt dịu giọng với Triệu Lăng Vân: “Lỗ Khanh tạm thời cũng rảnh để khám bệnh cho Nghiêu Nương nữa, chúng cứ ở nhà .”

 

“Nghe lời phu nhân,” Triệu Lăng Vân rầu rĩ đáp.

 

Giang Minh Nguyệt: “Vậy từ ngày mai trở , đừng khỏi cửa nữa.”

 

Ở nhà, tổng thể chuyện gì tự tìm đến chứ?

 

Triệu Lăng Vân lập tức ngửa , thở dài : “Không khỏi cửa nữa, sát thủ còn gặp , ngoài ai chuyện gì đang chờ . Minh Nguyệt, ngày mai chúng ăn lẩu , mẫu chẳng đang tiếc cái vò Trạng Nguyên Hồng đó ? Mai hầm rượu tìm một vò, chôn xuống đất Danh Đao Các.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Chàng chôn ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Mẫu chúng nếu chôn cũng thôi, xuất lực chẳng hơn ? Ta chỉ sợ bà hành hạ .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Vậy hãy chuyện tử tế với mẫu .”

 

Đôi con mà gặp , còn chôn rượu nữa ? Hai thể cãi đến mức tự chôn mất. Giang Minh Nguyệt chợt nghĩ, thể khiến Triệu Lăng Vân việc gì đó để ở nhà, đây cũng là chuyện , nên Giang Minh Nguyệt ngăn cản.

 

“Khi đại tỷ sinh con, mời Lỗ Khanh đến xem giúp nàng ,” Giang Minh Nguyệt tựa đầu vai Triệu Lăng Vân, nàng nhớ đến Giang Nguyệt Nga cũng sắp sinh con, liền với Triệu Lăng Vân: “Đến lúc đó, thể mời ông ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Đại tỷ khi nào sinh?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Chuyện khó lắm.”

 

Phụ nữ sinh con, thể sinh non, cũng thể sinh muộn, ngày tháng khó mà tính toán .

 

Triệu Lăng Vân: “Ta , mặc kệ đại tỷ khi nào sinh, đều chịu trách nhiệm đưa Lỗ Khanh đến đó, lão già còn nợ một ân cứu mạng đấy.”

 

Giang Minh Nguyệt lo lắng : “Ta chỉ sợ Thánh thượng và Hoàng hậu nương nương cho ông khỏi cung.”

 

Triệu Lăng Vân: “Vậy sẽ cầu Thánh thượng, chuyện trùng hợp đến , đúng lúc đại tỷ sinh con thì tiểu hoàng tôn gặp chuyện? Đứa bé còn thể cả đời rời Cát Lỗ Khanh ?”

 

Giang Minh Nguyệt chớp chớp mắt, nghiêng , nàng hôn một cái lên má Triệu Lăng Vân, : “Đa tạ .”

 

Triệu Lăng Vân Giang Minh Nguyệt hôn mà lòng rung động, nhưng khi định vươn tay ôm Giang Minh Nguyệt, thấy Giang Minh Nguyệt nhắm mắt giả vờ ngủ.

 

“Minh Nguyệt, nàng chẳng thú vị chút nào,” Triệu Lăng Vân .

 

“Khò khò,” Giang Minh Nguyệt giả vờ ngáy.

 

Triệu Lăng Vân: “…”

 

Phu nhân bây giờ càng ngày càng giỏi giả vờ, đây?

 

“Ta ngủ , chính sự, nàng hãy ở chuyện với ,” Triệu Lăng Vân đẩy Giang Minh Nguyệt.

 

Giang Minh Nguyệt: “Còn gì nữa? Chàng hứa với , từ ngày mai sẽ khỏi cửa nữa.”

 

Triệu Lăng Vân: “Phải, , từ ngày mai trở , dù nhà sập, cũng khỏi cửa, như chứ?”

 

Giang Minh Nguyệt : “Nhà mà sập ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-776-tam-dac-cua-ta-tam-dac-cua-nguoi.html.]

Triệu Lăng Vân: “Ai mà , trời gió mây khó lường, họa phúc sớm chiều, ngày mai sẽ xảy chuyện gì, chúng chứ? Ai, nàng thấy , bây giờ chuyện càng ngày càng văn nhã hơn .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Câu nào cơ?”

 

“Chậc,” Triệu Lăng Vân : “Trời gió mây khó lường, họa phúc sớm chiều đó.”

 

Câu Giang Minh Nguyệt cũng , đây là văn nhã ? Giang Minh Nguyệt do dự một chút, vẫn quyết định trái lương tâm, nàng khen Triệu Lăng Vân.

 

“Ừm, rốt cuộc là theo Trương Các lão sách đấy,” Giang Minh Nguyệt khen ngợi.

 

Triệu Lăng Vân rùng một cái, hắt một cái, theo Trương Các lão đây tuyệt đối là chuyện lành gì, thà rằng chuyện từng xảy .

 

“Không thể nhắc đến Trương Các lão ?” Triệu Lăng Vân hỏi.

 

Giang Minh Nguyệt: “Được thôi, xem thi khoa khảo ? Nếu thi, thể cùng với tỷ phu.”

 

Triệu Lăng Vân: “…”

 

Đây chuyện phiếm, phu nhân đây là đang bức chỗ chết.

 

“Ta mệt , ngủ đây,” Triệu đại lão gia quả quyết quyết định ngủ.

 

Giang Minh Nguyệt mím môi , để đối phó với Triệu Lăng Vân, bây giờ nàng kinh nghiệm .

 

“Ngươi đối phó với và phụ hoàng ngươi kinh nghiệm,” Trong Thận Hình Tư, Hoàng hậu cũng đang chuyện kinh nghiệm với Thái tử, “Ngươi thể , ngươi cứ lấy cớ mà uy h.i.ế.p và phụ hoàng ngươi, ngươi nhẫn tâm đối xử với chúng như ?”

 

Thái tử Hoàng hậu hỏi đến mức, quỳ xuống mặt Hoàng hậu.

 

“Ngươi cũng cần như ,” Hoàng hậu cảm xúc kích động, “Trong lòng ngươi lẽ đang oán ? Oán g.i.ế.c phụ nữ mà ngươi yêu, thị Điền ,” Hoàng hậu chỉ tay t.h.i t.h.ể của Điền lương , “Con gái nhà tiểu hộ, tuyển tú cung nô tỳ, ngươi trúng cái tiện tỳ ở điểm nào?”

 

Thái tử bây giờ gì nữa, gì cũng là sai, còn gì?

 

“Ngươi về ,” Hoàng hậu .

 

Thái tử t.h.i t.h.ể của Điền lương .

 

“Hừ,” Hoàng hậu lạnh một tiếng, bỏ .

 

“Mẫu hậu,” Thái tử gọi.

 

Hoàng hậu hề đầu .

 

Thái tử một ở trong sảnh đường, tay vịn tường dậy, chằm chằm t.h.i t.h.ể của Điền lương . Lòng Thái tử trống rỗng, , kẻ g.i.ế.c Điền lương là mẫu hậu , thể gì? Hắn thậm chí thể nổi giận với Hoàng hậu.

 

lúc Thái tử đang bàng hoàng , trong sảnh đường bỗng nhiên năm sáu của Thận Hình Tư bước .

 

Thái tử: “Các ngươi gì?”

 

Quản sự thái giám dẫn đầu quỳ mặt Thái tử, bẩm báo: “Nô tài bọn thần phụng ý chỉ của Hoàng hậu nương nương, đưa t.h.i t.h.ể của thị Điền khỏi cung để mai táng.”

 

Môi Thái tử run rẩy, “Các ngươi chôn nàng ?”

 

Quản sự thái giám : “Trước tiên đưa khỏi cung, chờ trời sáng cửa thành mở , nô tài bọn thần sẽ đưa t.h.i t.h.ể của thị Điền đến vùng núi ngoài thành.”

 

Vứt xác nơi hoang sơn?

 

Thái tử lập tức lắc đầu, “Không ,” Thái tử .

 

Mèo Dịch Truyện

Quản sự thái giám đối mặt với Thái tử mà lòng run sợ, Hoàng hậu nương nương thể xem nhẹ Thái tử, là một nô tài, dám chứ? ý chỉ của Hoàng hậu nương nương ban xuống, là một nô tài, lấy gan mà trái lệnh ý chỉ?

 

“Điện hạ,” Quản sự thái giám cứng rắn với Thái tử: “Đây là ý của Hoàng hậu nương nương.”

 

Ngài , ngài hãy cầu Hoàng hậu nương nương thu hồi ý chỉ , đừng khó bọn nô tài .

 

Thái tử sẽ vì Điền lương tìm Hoàng hậu nữa ?

 

Hắn sẽ

 

 

Loading...