Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 786: --- Ba nén hương trước Phật, linh nghiệm ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:08:09
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Tận Trung đến Phúc Vương phủ tiên, khi đến nơi, Vương phi Trần Phương Phi đang dùng một quả trứng gà lăn lên con mắt tím bầm của Phúc Vương.

 

Trần Tận Trung quan tâm hỏi: “Vương gia thành thế , mời thái y đến xem thử?”

 

Phúc Vương từ chối sự quan tâm của Trần Tận Trung, : “Không cần, bản vương vẫn . Sao ngươi đến đây? Có chuyện gì ?”

 

Trần Tận Trung đành thẳng chính sự, : “Vương gia, mời ngài tiếp khẩu dụ của Thánh thượng.”

 

Phúc Vương thở dài một tiếng, dậy : “Vậy ngươi mau lên, bản vương còn cung đây.”

 

Trần Tận Trung: “Ngài còn cung ?”

 

Phúc Vương chỉ mắt , “Ngươi thấy ? Bản vương thành thế , ngày mai mà lên triều sớm ? Bản vương tìm phụ hoàng xin nghỉ.”

 

Trần Tận Trung: “...”

 

Nói cho cùng, quả nhiên là cha con ruột thịt, Thánh thượng quá đỗi hiểu đứa con của .

 

Đương nhiên, khi Phúc Vương tiếp xong khẩu dụ của hoàng đế lão tử , cảm xúc của y vô cùng kích động, lớn tiếng kêu la rằng y vẫn cung tìm Đông Thịnh Đế, Trần Tận Trung cũng chẳng quản nữa. Có Vương phi ở đó, trong cung Thánh thượng tọa trấn, thế nào cũng đến lượt quản Vương gia.

 

Trong lúc Trần Phương Phi ngăn cản Phúc Vương khuyên nhủ, Trần Tận Trung vội vã rời , ngừng nghỉ mà chạy vội về Việt Quốc Công phủ. Kết quả là Đại tổng quản Trần gấp rút như , thế mà khi đến Việt Quốc Công phủ, Giang Minh Nguyệt báo với rằng Triệu Lăng Vân Đế cung .

 

“Đã ?” Trần Tận Trung lập tức sốt ruột.

 

Giang Minh Nguyệt: “Phải, Đại tổng quản ngài đây là?”

 

Trần Tận Trung: “Đại lão gia là, là tìm Thánh thượng xin nghỉ lên triều sớm ?”

 

Giang Minh Nguyệt gật đầu.

 

Hy vọng cuối cùng của Trần Tận Trung cứ thế mà tan biến, đến muộn , Đại lão gia Triệu chạy Đế cung xin nghỉ.

 

Giang Minh Nguyệt : “Là Thánh thượng triệu Đại lão gia nhà cung ? Vậy thì quá, đến đó .”

 

Trần Tận Trung mặt cảm xúc, “Thánh thượng chỉ lệnh cho , dù mặt thương, ngày mai cũng lên triều sớm.”

 

“À?” Giang Minh Nguyệt ngớ .

 

Trần Tận Trung đưa tay lau mặt, hỏi: “Đại lão gia đ.á.n.h với Vương gia, thương mặt ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Mặt Đại lão gia sưng .”

 

Triệu Lăng Vân thì thương nặng, nhưng khuôn mặt , khiến cảm thấy Phúc Vương đ.á.n.h cho t.h.ả.m hại. Nếu Hồ Lô đảm bảo với nàng rằng cả hai con mắt của Phúc Vương đều biến thành mắt gà ô, chẳng khá hơn Triệu Lăng Vân bao nhiêu, thì Giang Minh Nguyệt nổi giận .

 

Trần Tận Trung bắt đầu nghi ngờ, trận đ.á.n.h hôm nay của hai vị là trận đ.á.n.h ngầm hiểu ý , trùng hợp đến , đều là mặt thương?

 

“Đại Lực,” Giang Minh Nguyệt lúc gọi Đại Lực.

 

Đại Lực lời nhà.

 

Giang Minh Nguyệt : “Ngươi mau đuổi Đại lão gia về, Thánh thượng cho phép xin nghỉ.”

 

Vừa Giang Minh Nguyệt , Đại Lực theo bản năng liền liếc Trần Tận Trung một cái.

 

Đại Lực trời sinh vẻ lương thiện, nên cái của khiến Trần Tận Trung trong lòng hoảng sợ, ý gì? Cho rằng Thánh thượng cho phép lão gia nhà ngươi xin nghỉ là do xúi giục ?

 

“Mau ,” Giang Minh Nguyệt giục Đại Lực.

 

Đại Lực lúc mới đáp một tiếng , chạy ngoài.

 

“Vậy thì nhà cũng xin cáo từ,” Trần Tận Trung cũng chỉ thể cáo từ, cần tìm ở đây, và Giang Minh Nguyệt gì để .

 

Mèo Dịch Truyện

Giang Minh Nguyệt liền xin Trần Tận Trung: “Để Đại tổng quản chạy một chuyến uổng công .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-786-ba-nen-huong-truoc-phat-linh-nghiem.html.]

Trần Tận Trung thở dài : “Đại phu nhân khách khí , thể là chạy uổng công, nhưng nguyện vọng Đại Lực thể khuyên Đại lão gia trở về , nếu thì,” Trần Tận Trung thở dài, Phúc Vương cũng đang loạn đòi Đế cung, nếu Vương phi khuyên , hai vị chẳng gặp ở cổng cung ?

 

Mấy ngày nay Thánh thượng tâm trạng !

 

Trần Tận Trung đầu óc rối bời rời khỏi Việt Quốc Công phủ, trong lòng thầm cầu nguyện, ngàn vạn đừng để Phúc Vương và Triệu Lăng Vân gặp ở cổng cung. Lỡ hai vị gây chuyện, Thánh thượng nổi giận, chịu trách nhiệm truyền khẩu dụ cũng khó thoát khỏi hình phạt.

 

Hoa Thẩm Trần Tận Trung , liền gọi mấy tiểu nha như Phương Thảo đang chơi trong sân về phòng, nhà với Giang Minh Nguyệt: “Ta thấy dáng vẻ của Đại tổng quản Trần, tin chắc Đại lão gia nhà chúng sẽ gây chuyện .”

 

Giang Minh Nguyệt giờ đây nghĩ thông suốt , : “Cổng cung cấm quân canh giữ, gây chuyện, đoán cũng thể gây nổi .”

 

Thật sự cho rằng cấm quân việc ?

 

Hoa Thẩm thở phào nhẹ nhõm, thì .

 

Giang Minh Nguyệt: “Đại lão gia chỉ cần gây chuyện với khác trong Kim Loan Đại Điện là , còn thì cứ để tùy ý .”

 

Trái tim mới thả lỏng của Hoa Thẩm thắt ngay lập tức, chủ tử nhà nàng bây giờ yêu cầu đối với Đại lão gia Triệu thấp đến mức ? Đại lão gia chẳng việc gì chính sự , thể gây chuyện gì ở Kim Loan Đại Điện chứ?

 

Nghe câu hỏi của Hoa Thẩm, Giang Minh Nguyệt liền phiền muộn : “Ta cũng , chỉ là lo lắng.”

 

Triệu Lăng Vân là mà ngay cả khi ngoài mời một vị đại phu, cũng thể gặp sát thủ, vướng chuyện hoàng tự Đông Cung, ai mà còn chuyện gì đang chờ nữa chứ?

 

Hoa Thẩm quyết định nàng thắp ba nén nhang nữa ở tiểu Phật đường, một ngày mà bái Phật ba , Hoa Thẩm luôn cảm thấy yên tâm.

 

Khi Hoa Thẩm thắp hương Phật, Phương Thảo chạy đến báo với nàng rằng Triệu Lăng Vân trở về.

 

“Đại lão gia chuyện gì chứ?” Hoa Thẩm vội vàng hỏi.

 

Phương Thảo: “Không chuyện gì, chỉ là chủ tử trông vẻ vui lắm.”

 

Không chuyện gì là , A Di Đà Phật, Hoa Thẩm bỗng cảm thấy thắp hương hiệu nghiệm, thế là nàng về Phật đường. Bồ Tát phù hộ Đại lão gia trở về mà gây chuyện, Hoa Thẩm nàng trả ơn thôi.

 

Ở sảnh đường, Triệu Lăng Vân chán nản với Giang Minh Nguyệt: “Thánh thượng gặp .”

 

Giang Minh Nguyệt rót nước cho Triệu Lăng Vân, : “Vậy là trở về ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Thánh thượng sai một thái giám với , gãy cả tứ chi, ngày mai cũng lên triều, tàn nhẫn đến thế chứ?”

 

Giang Minh Nguyệt khuôn mặt sưng vù của Triệu Lăng Vân, nàng cũng gì cho , nàng cũng Triệu Lăng Vân canh ba ngoài lên triều sớm, nhưng nàng thể chống Đông Thịnh Đế.

 

Triệu Lăng Vân: “Ta , Thánh thượng , nếu chịu khỏi cổng cung, sẽ cho cấm quân đ.á.n.h gãy hai chân .”

 

Giang Minh Nguyệt xuống bên cạnh Triệu Lăng Vân, đối mặt với Triệu Lăng Vân đang rũ đầu, Giang Minh Nguyệt suy nghĩ một lúc lâu, mới khô khan một câu: “Chàng khát ? Uống chút nước .”

 

Triệu Lăng Vân tâm trạng uống nước.

 

Giang Minh Nguyệt cầm chén , đút nước cho Triệu Lăng Vân uống.

 

Có phu nhân đút cho uống, Triệu Lăng Vân lúc mới mở miệng, uống hết một chén .

 

Giang Minh Nguyệt: “Ta sai Đại Lực đến chỗ Hải Khách mua cá , lát nữa đợi Tôn đại phu đến khám cho xong, nếu mặt sưng cũng thể ăn cá, tối nay chúng sẽ tiệc cá món.”

 

Triệu Lăng Vân: “Ta , cần lão Tôn đến khám cho .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ta sai A Trường đến Nhân Tâm Y Quán, mời Tôn đại phu mà.”

 

Triệu Lăng Vân: “Thôi , thì theo phu nhân .”

 

Được phu nhân quan tâm, đây chẳng cũng là phúc khí ? Dù Triệu Lăng Vân tin rằng, nếu mang khuôn mặt sưng vù đến gặp già, già nhất định sẽ mắng gây chuyện, chắc chắn sẽ nghĩ đến chuyện mời đại phu cho .

 

“Gãy tay gãy chân , cũng lên triều sớm,” Triệu Lăng Vân trong lòng vui vẻ một chút , nhưng vẫn nhịn than thở với Giang Minh Nguyệt: “Thánh thượng rốt cuộc kỳ vọng gì ? Hay là, chỉ đang hành hạ thôi?”

 

Giang Minh Nguyệt lắc đầu, nàng .

 

 

Loading...